Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
Những Bài Giảng Hay Thầy Thích Pháp Hoà by mytutru Yesterday at 20:28

Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:15

Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Yesterday at 16:18

BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Yesterday at 10:41

TRUYỆN KIỀU CÓ TRƯỚC ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH, VÀ LÀ CỦA VIỆT NAM ??? by Trà Mi Yesterday at 10:27

Lục bát by Tinh Hoa Yesterday at 07:21

PHÁP VIỆN MINH ĐĂNG QUANG TĂNG NI & Đại Chúng by mytutru Yesterday at 00:55

SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Sat 16 Mar 2024, 20:15

Xem tướng mạo đàn ông ngoại tình, lăng nhăng by Trà Mi Sat 16 Mar 2024, 10:05

Putin dối trá khi trả lời Tucker Carlson by Trà Mi Fri 15 Mar 2024, 11:39

Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:20

Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:09

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:07

7 chữ by Tinh Hoa Fri 15 Mar 2024, 03:27

Một thoáng mây bay 12 by Ai Hoa Thu 14 Mar 2024, 09:55

BẮT CÁ TRỜI MƯA by Phương Nguyên Wed 13 Mar 2024, 20:48

5 chữ by Tinh Hoa Wed 13 Mar 2024, 07:56

Tiến Trình Tu Học Phật - Thành Phật by mytutru Mon 11 Mar 2024, 23:17

Tập Mỗi Ngày by mytutru Mon 11 Mar 2024, 22:48

Lan ĐV 8 by buixuanphuong09 Mon 11 Mar 2024, 11:06

SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Mon 11 Mar 2024, 08:02

LỀU THƠ NHẠC by Phương Nguyên Sun 10 Mar 2024, 08:39

MỪNG NGÀY 08.03 by Phương Nguyên Sun 10 Mar 2024, 08:21

Chỉn by Trà Mi Sat 09 Mar 2024, 12:30

Lỗi 404 by mytutru Fri 08 Mar 2024, 11:09

Thể Tánh Muôn Loài by mytutru Tue 05 Mar 2024, 23:44

5-8-8-8 by Tinh Hoa Tue 05 Mar 2024, 03:32

Còn mãi duyên thầy by buixuanphuong09 Mon 04 Mar 2024, 13:37

Con Đường Tâm Mytutru TKN Đào Liên by mytutru Sat 02 Mar 2024, 12:09

Hoa Sen Ao Sen by mytutru Sat 02 Mar 2024, 08:27

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 Cột đồng chưa xanh (2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1 ... 41 ... 79, 80, 81 ... 86  Next
Tác giảThông điệp
Phương Nguyên

Phương Nguyên

Tổng số bài gửi : 4760
Registration date : 23/03/2013

Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13Sat 15 May 2021, 20:50

Ai Hoa đã viết:
Trà Mi đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Cột đồng chưa xanh (tt)

Thâm đường chủ đón Đào Long Vân và Hồng Chi Lan đưa vào đại sảnh. Hai bên là hai hàng vệ sĩ mặc cẩm bào tía đứng dàn chào. Trong sảnh đường có mặt rất nhiều người, đại hội chủ ngồi trên ngai giữa, những người khác đứng hầu chung quanh, trông tựa như nghi vệ của một buổi triều kiến ở triều đình. Đào Long Vân thầm nghĩ:
_ Chẳng lẽ Kình Nghê Hội muốn kiến tạo một triều đình độc lập, Đại hội chủ muốn lên làm hoàng đế chăng?

Ngoài Hàn Như Băng chàng đã từng gặp còn có ba đại hán khác, một người vạm vỡ râu hàm én, vận áo bào màu xanh chàm, một người cao lêu nghêu, râu thưa, vận áo vàng và một đại hán dáng cao to, mặt đen sì, râu rậm, vận áo đỏ. Thâm như Hải chào từng người:
_ Hàn đường chủ, Vũ đường chủ, Cao đường chủ, Cương đường chủ. Các vị đến rồi à? Đây là Lý tiên sinh và Lý công tử.

Vậy là đủ mặt năm đường chủ của Kình Nghê Hội. Đào Long Vân chắp tay thi lễ từng người. Bốn vị đường chủ chỉ lãnh đạm gật chào đáp lại.

Thấy Đào Long Vân và Chi Lan, Đại hội chủ bước xuống vồn vã đón chào. Sau những lời han hỏi xã giao, Đại Hội Chủ nói:
_ Hôm nay, mời được Lý tiên sinh viếng thăm tệ đảo, bỉ nhân rất vui!

Đào Long Vân đáp:
_ Tiểu sinh nào có danh phận gì, được Đại hội chủ ưu ái như thế thực là diễm phúc cho tiểu sinh! Dám hỏi Đại hội chủ có điều chi sai khiến tiểu sinh?

Đại Hội Chủ xua tay:
_ Ấy chết, bỉ nhân nào dám thị quyền sai khiến tiên sinh. Bỉ nhân mời tiên sinh đến đây là vì có mấy điều thỉnh nguyện. Xin mời tiên sinh an toạ rồi từ từ rồi bỉ nhân sẽ tỏ bày.

Ông ta trỏ vào hai chiếc cẩm đôn phía trước cho chàng và Chi Lan ngồi rồi trở lại chỗ mình an vị. Đào Long Vân chắp tay đa tạ rồi cùng Chi Lan ngồi xuống. Chàng cất tiếng hỏi:
_ Xin Đại hội chủ cứ thực tình ban lệnh. Điều gì có thể làm được Thế Đào tôi chẳng dám từ nan.

Đại hội chủ nói:
_ Lý tiên sinh là bậc tài cao hiểu rộng, kiến thức uyên bác. Bỉ nhân muốn học theo tiền nhân xin rửa tai cung kính nhờ tiên sinh chỉ dạy cho!

Đào Long Vân trả lời:
_ Tiểu sinh nào dám! Đại hội chủ muốn hỏi về vấn đề gì?
_ Bỉ nhân chỉ muốn hỏi về thuật trị quốc. Tiên sinh nhận định tình thế nước Nam hiện thời như thế nào?

Đào Long Vân trầm ngâm không đáp. Đại hội chủ biết ý bèn nói:
_ Tiên sinh đừng ngại. Cứ thành thực bày tỏ ý mình. Ở đây không phải triều đình, dẫu tiên sinh nói gì cũng chẳng ai bắt tội.

Đào Long Vân thở dài:
_ Thế cuộc nhiễu nhương, dân tình đói khổ, mùa màng thất bát, thuế nặng sưu cao, loạn lạc khắp nơi, ngoại bang dòm ngó. Hoàng thượng mình trong thâm cung, vây quanh toàn lũ triều thần ngu muội, quan lại tham tàn vơ vét, tuy đất nước đã thống nhất nhiều năm mà dân chúng chẳng được hưởng cảnh thanh bình.

Đại hội chủ gật đầu, hai mắt lộ vẻ tán thưởng:
_ Vậy giả như tiên sinh được trao quyền trị quốc, tiên sinh có kế sách gì làm cho quốc phú dân cường?

Đào Long Vân khẽ ngâm:
_ Nhất niên chi kế mạc như thụ cốc,
Thập niên chi kế mạc như thụ mộc.
Chung thân chi kế mạc như thụ nhân,
Nhất thụ nhất hoạch giả, cốc dã.
Nhất thụ thập hoạch giả, mộc dã,
Nhất thụ bách hoạch giả, nhân dã. (*)


__________________________________________________

(*) Nguyên sáu câu này là lời Quản Trọng tâu với Tề Hoàn Công, nghĩa là:
Kế một năm, không gì bằng trồng lúa,
Kế mười năm, không gì bằng trồng cây.
Kế trọn đời, không gì  bằng trồng người,
Trồng một, gặt một, ấy là lúa.
Trồng một, gặt mười, ấy là cây,
Trồng một, gặt trăm, ấy là người.



“Bỉ nhân” là ý làm sao thầy ui?


... là người bỉ  Razz

Từ điển Hán Nôm: bỉ nhân 鄙人 = người ở nơi xa xôi hẻo lánh, người ở chỗ quê mùa hoang dã (dùng xưng hô một cách khiêm tốn)

Em cám ơn thầy nhìu! TM giải thích kiểu Tửng nha :tongue:
Về Đầu Trang Go down
Ai Hoa

Ai Hoa

Tổng số bài gửi : 10549
Registration date : 23/11/2007

Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13Wed 19 May 2021, 12:27

Cột đồng chưa xanh (tt)

Câu thứ nhất:
_ Có đội thám sát bốn người cùng qua một cây cầu vào ban đêm. Cây cầu chỉ chịu nổi sức nặng của hai người. Một người qua cầu với tốc độ tối đa là 7 phân giờ, người thứ hai 4 phân giờ, người thứ ba 2 phân giờ và người thứ tư cuối cùng đi nhanh nhất, chỉ mất 1 phân giờ. Họ cần đuốc đi cho thấy mặt cầu không bị bước hụt chân rơi xuống nước mà tất cả chỉ có 1 cây đuốc duy nhất. Hỏi thời gian cả bốn người có thể qua cầu nhanh nhất là bao nhiêu?

Câu thứ hai:
_ Một đội quân gồm 500 sĩ tốt, mỗi người được trang bị tối đa hai vũ khí. Trong đấy ba trăm năm mươi lăm người có gươm, hai trăm bốn mươi người được trang bị giáo, một trăm hai mươi người có súng hoả mai, một trăm ba mươi lăm người vừa có gươm vừa có giáo, bảy mươi người vừa có gươm vừa có súng. Hỏi tối đa còn bao nhiêu người không có vũ khí?

Mười người loay hoay tính toán. Trong chốc lát có bảy người nộp quyển nộp quyển. Đào Long Vân chọn ra bốn người có đáp án đúng và nhanh nhất cho cả hai câu hỏi. Chàng bảo họ xếp hàng ngồi quay lưng lại phía mình, đoạn nói với Hàn Như Băng:
_ Xin Hàn đường chủ cho mượn bốn chiếc mũ giống nhau.

Hàn Như Băng sai người lấy mũ đưa cho chàng. Đào Long Vân cầm bút hý hoáy một lúc rồi đội bốn chiếc mũ lên đầu bốn người. Chàng bảo:
_ Bốn vị huynh đài, những chiếc mũ quý vị đội đều có ghi chữ Phúc hoặc chữ Lộc. Nếu có ai thấy nhiều hơn một chiếc mũ có viết chữ Lộc thì xin đứng dậy.

Cả bốn đều ngồi yên. Đào Long Vân lại hỏi tiếp:
_ Vị huynh đài nào biết mình đội mũ có ghi chữ gì thì xin đứng dậy.

Bốn người nhìn nhau hoang mang không nói gì. Chợt có một người đứng lên nói:
_ Tôi biết, trên mũ tôi đội có ghi chữ…

Anh ta nói ra chữ mà Đào Long Vân ghi trên mũ. Mọi người nhìn quả đúng như thế. Đào Long Vân cười vỗ tay khen:
_ Đúng rồi!

Và quay sang Cương đường chủ nói:
_ Vị huynh đài này là người được tuyển chọn. Cương đường chủ có thể giao trọng trách cho anh ta.

Lúc ban sơ thái độ của các đường chủ đối với Đào Long Vân có vẻ khinh thị. Họ không bằng lòng khi thấy Đại hội chủ lại trọng đãi chàng một cách quá mức. Nhưng qua sự đối đáp và phán xử của chàng biểu lộ trí thông minh tuyệt vời, họ đã giảm bớt nỗi kiêu ngạo, bắt đầu nhìn chàng với cặp mắt khác. Nhất là đường chủ Hàn Như Băng, khoé thu ba thỉnh thoảng liếc phớt qua chàng, dường như nó có vẻ long lanh hơn, và khi chàng bất chợt bắt gặp tia mắt ấy, nàng vội quay mặt đi, đôi má thường ngày vẫn như phủ lớp màn sương lạnh bỗng nhiên nóng bừng lên.


_________________________
Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Love10

Sông rồi cạn, núi rồi mòn
Thân về cát bụi, tình còn hư không


Được sửa bởi Ai Hoa ngày Tue 08 Jun 2021, 11:02; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Ai Hoa

Ai Hoa

Tổng số bài gửi : 10549
Registration date : 23/11/2007

Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13Tue 08 Jun 2021, 11:01

Cột đồng chưa xanh (tt)

Câu thứ nhất:
_ Có đội thám sát bốn người cùng qua một cây cầu vào ban đêm. Cây cầu chỉ chịu nổi sức nặng của hai người. Một người qua cầu với tốc độ tối đa là 7 phân giờ, người thứ hai 4 phân giờ, người thứ ba 2 phân giờ và người thứ tư cuối cùng đi nhanh nhất, chỉ mất 1 phân giờ. Họ cần đuốc đi cho thấy mặt cầu không bị bước hụt chân rơi xuống nước mà tất cả chỉ có 1 cây đuốc duy nhất. Hỏi thời gian cả bốn người có thể qua cầu nhanh nhất là bao nhiêu?

Câu thứ hai:
_ Một đội quân gồm 500 sĩ tốt, mỗi người được trang bị tối đa hai vũ khí. Trong đấy ba trăm năm mươi lăm người có gươm, hai trăm bốn mươi người được trang bị giáo, một trăm hai mươi người có súng hoả mai, một trăm ba mươi lăm người vừa có gươm vừa có giáo, bảy mươi người vừa có gươm vừa có súng. Hỏi tối đa còn bao nhiêu người không có vũ khí?

Mười người loay hoay tính toán. Trong chốc lát có bảy người nộp quyển nộp quyển. Đào Long Vân chọn ra bốn người có đáp án đúng và nhanh nhất cho cả hai câu hỏi. Chàng bảo họ xếp hàng ngồi quay lưng lại phía mình, đoạn nói với Hàn Như Băng:
_ Xin Hàn đường chủ cho mượn bốn chiếc mũ giống nhau.

Hàn Như Băng sai người lấy mũ đưa cho chàng. Đào Long Vân cầm bút hý hoáy một lúc rồi đội bốn chiếc mũ lên đầu bốn người. Chàng bảo:
_ Bốn vị huynh đài, những chiếc mũ quý vị đội đều có ghi chữ Phúc hoặc chữ Lộc. Nếu có ai thấy nhiều hơn một chiếc mũ có viết chữ Lộc thì xin đứng dậy.

Cả bốn đều ngồi yên. Đào Long Vân lại hỏi tiếp:
_ Vị huynh đài nào biết mình đội mũ có ghi chữ gì thì xin đứng dậy.

Bốn người nhìn nhau hoang mang không nói gì. Chợt có một người đứng lên nói:
_ Tôi biết, trên mũ tôi đội có ghi chữ…

Anh ta nói ra chữ mà Đào Long Vân ghi trên mũ. Mọi người nhìn quả đúng như thế. Đào Long Vân cười vỗ tay khen:
_ Đúng rồi!

Và quay sang Cương đường chủ nói:
_ Vị huynh đài này là người đáng được tuyển chọn. Cương đường chủ có thể giao trọng trách cho anh ta. Huynh đài danh tính là chi?
_ Thưa, tiểu nhân tên là Cao Minh Trí.

Cương Như Thạch không nhịn được liền hỏi:
_ Lý tiên sinh có thể cho biết lời giải của ba câu đố này chăng?

Đại Hội Chủ cũng nổi tính tò mò:
_ Phải đấy, phiền Lý tiên sinh giải thích cho mọi người cùng nghe để mở mang kiến thức!

Đào Long Vân đáp:
_ Vâng, thực ra các câu đố này khá đơn giản. Kết quả của câu thứ nhất là bốn người cần ít nhất 14 phân giờ để sang sông. Câu thứ hai nếu chọn số cao nhất cho các binh lính có hai vũ khí thì số binh lính không có vũ khí tối đa chỉ là bốn mươi người. Câu cuối cùng dựa vào suy luận phản chứng để tìm ra chữ viết trên mũ.

Mọi người lẩm nhẩm tính rồi cùng ồ lên thán phục. Tuy nhiên giải đáp cho câu thứ ba vẫn còn mơ hồ. Cương Như Thạch đành hỏi tiếp:
_ Xin Lý tiên sinh nói rõ hơn cho câu thứ ba, làm sao Cao Minh Trí có thể biết chữ trên mũ hắn đội?
_ Chuyện này đơn giản lắm! Bởi vì cả bốn có thể nhìn thấy chữ trên mũ người khác mà không thấy chữ trên mũ mình, nên muốn đoán chỉ có thể căn cứ vào thái độ của những người kia. Đầu tiên không ai đứng dậy có nghĩa là trong cả bốn tối đa chỉ có một người đội mũ viết chữ Lộc, nhưng chưa ai biết mũ ấy có nằm trên đầu mình chăng. Do đấy khi qua câu thứ nhì không ai dám chắc mình đội mũ chữ gì. Cao Minh Trí thấy mọi người hồ nghi thì đoán ngay rằng mình không đội mũ viết chữ Lộc, nếu không, đã có người biết giải đáp. Vì thế anh ta đứng lên trả lời mình đội mũ viết chữ Phúc, và điều ấy hoàn toàn chính xác.

Lúc ban sơ thái độ của các đường chủ đối với Đào Long Vân có vẻ khinh thị. Họ không bằng lòng khi thấy Đại hội chủ lại trọng đãi chàng một cách quá mức. Nhưng qua sự đối đáp và phán xử của chàng biểu lộ trí thông minh tuyệt vời, họ đã giảm bớt nỗi kiêu ngạo, bắt đầu nhìn chàng với cặp mắt khác. Nhất là đường chủ Hàn Như Băng, khoé thu ba thỉnh thoảng liếc phớt qua chàng, dường như nó có vẻ long lanh hơn, và khi chàng bất chợt bắt gặp tia mắt ấy, nàng vội quay mặt đi, đôi má thường ngày vẫn như phủ lớp màn sương lạnh bỗng nhiên nóng bừng lên.


_________________________
Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Love10

Sông rồi cạn, núi rồi mòn
Thân về cát bụi, tình còn hư không
Về Đầu Trang Go down
Ai Hoa

Ai Hoa

Tổng số bài gửi : 10549
Registration date : 23/11/2007

Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13Tue 08 Jun 2021, 11:06

Cột đồng chưa xanh (tt)

Sau một hồi đàm luận Đại Hội Chủ vụt nói:
_ Bỉ nhân gặp Lý tiên sinh khác nào Vũ vương gặp Thái công thời Chu, hay đức Thái Tổ nhà Lê gặp được ngài Tế Văn Hầu. Tài năng Lý tiên sinh không thể để bị chôn vùi mai một. Bản hội đang khuyết một chân Trung Thư Lệnh Sứ, chức vụ này cần một văn tài lỗi lạc, kiến văn uyên bác, mong rằng tiên sinh có thể niệm tình nhận lĩnh cho.

Đào Long Vân vội vàng chắp tay xá:
_ Đại Hội Chủ quá xem trọng rồi. Tiểu sinh nào được như thế. Quý hội có nhiều bậc anh tài xuất chúng, danh tiếng lừng lẫy, trong khi tiểu sinh chỉ là một gã học trò hèn kém văn dốt vũ dát mới vừa chân ướt chân ráo đến đây…

Đại Hội Chủ xua tay:
_ Lý tiên sinh chớ quá khiêm nhường tự hạ mình như thế! Những kẻ nơi đây toàn hạng vũ biền quen nghề đạp sóng lướt gió, sức khoẻ thì có chứ văn tài mưu lược không ai được một phần vạn của Lý tiên sinh.

Đào Long Vân đáp:
_ Thực tình anh em tiểu sinh quen hưởng an nhàn sống đời đạm bạc, chí khí mỏng, đảm lược kém, không dám can dự vào những chuyện đại sự quốc gia, e rằng phụ lòng Đại Hội Chủ tin tưởng…

Đại Hội Chủ cười nói:
_ Ngày còn rộng tháng còn dài, không cần quyết định gấp gáp. Lý tiên sinh và quý hiền đệ cứ lưu lại nơi này thung dung ngoạn cảnh ít lâu rồi hồi đáp ý bỉ nhân cũng chưa muộn.

Rồi ông ta quay sang Thâm Như Hải:
_ Phiền Thâm đường chủ…

Bỗng chợt Vũ Như Ba đột ngột nói:
_ Đại Hội Chủ, còn An Dương Bí Kíp?

Đào Long Vân không khỏi giật mình, nhưng Đại Hội Chủ tỏ vẻ thờ ơ:
_ Việc ấy hẵng từ từ, không cần nôn nóng!

Đào Long Vân hỏi:
_ Vũ đường chủ bảo An Dương Bí Kíp gì cơ ạ?

Vũ Như Ba cười nhạt:
_ Tiên sinh thực khéo giả mù sa mưa, giang hồ đồn đại An Dương Bí Kíp, một pho tuyệt kỹ võ học truyền đời từ thời Âu Lạc quốc… đang nằm trong tay Lý tiên sinh!

Biết rằng nếu nhìn nhận là mính đang giữ bí kíp thì sẽ vương lắm rắc rối, Đào Long Vân
lắc đầu đáp:
_ Hiện tại bí kíp không nằm trong tay tiểu sinh! Dựa vào tin tức ở đâu Vũ đường chủ cho rằng tiểu sinh đang cất giữ nó?

Nói như thế cũng chẳng sai vì hiện tại chàng không mang bí kíp trên mình.

Đôi mắt sáng quắc của Vũ Như Ba nhìn thẳng vào mắt chàng:
_ Đừng bảo là Lý tiên sinh chưa hề thấy nó?

Đào Long Vân trả lời:
_ Tiểu sinh đã từng nhìn thấy bí kíp và đọc nó.

Điều chàng nói là đúng sự thực. Chàng mạnh dạn nói tiếp:

_ Tiểu sinh có nghe rằng quyển sách này của Hà Bá bị thủ hạ đánh cắp trốn mang đi. Chính kẻ này đã trưng ra bí kíp và buộc tiểu sinh phải dịch ra cho hắn.

Chàng thuật lại chuyện ba người bị lão Bạch Thiện uy hiếp bắt giữ và cuối cùng thoát ra được thì vừa gặp lão bị giết. Tất nhiên là chàng giấu giếm phần sau, khi Phan Tường giao bí kíp cho chàng.


_________________________
Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Love10

Sông rồi cạn, núi rồi mòn
Thân về cát bụi, tình còn hư không
Về Đầu Trang Go down
Ai Hoa

Ai Hoa

Tổng số bài gửi : 10549
Registration date : 23/11/2007

Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13Tue 15 Jun 2021, 07:58

Cột đồng chưa xanh (tt)

Thình lình chàng nghe một giọng phía sau lưng:
_ Chẳng phải ở thành Thăng Long tiên sinh đã bảo mọi người là tiên sinh đang giữ An Dương Bí Kíp hay sao?

Đấy là một người thấp bé, dáng nhanh nhẹn, mắt bé nhưng rất tinh anh, hai tai nhọn vểnh lên như tai chó, mũi khoằm khoằm giống mũi chim ưng. Hắn tự giới thiệu:
_ Tại hạ họ Khoái tên Như Phong.

Đào Long Vân biết hắn là đội trưởng thông tin Khoái Như Phong. Những tin tức ở đất liền hẳn nhiên là do hắn cung cấp về đảo. Chàng cười nói:
_ Chào Khoái đội trưởng. Tai mắt đội trưởng quả thực tinh tường, nhưng rất tiếc những điều mà tiểu sinh nói với Trấn Đông Quân chỉ là kế hoãn binh tạm thời trong lúc cấp bách. Thực sự bản dịch tiểu sinh đưa cho chúng xem mười phần có đến chín là bịa đặt.

Rồi chàng hỏi lại:
_ Thế quyển sách này có liên quan gì đến quý hội chăng?

Cặp mắt sáng quắc như chim ưng của Vũ Như Ba xoáy thẳng vào mặt Đào Long Vân tựa như cố moi ra xem có tí giả dối nào trong câu nói. Lão gằn từng tiếng đầy vẻ hăm doạ:
_ An Dương Bí Kíp là tài sản của Kình Nghê Hội, dù là ai đang cất giữ, bản hội cần phải thu về bằng bất cứ giá nào!

Đào Long Vân hơi bất mãn. Chàng lạnh lùng bảo:
_ Người quân tử không tham vật của người khác. Nếu tiểu sinh bắt được bí kíp này, chắc chắn vật sẽ quy hoàn cố chủ, thể nào cũng giao trả cho Hà Bá ngay.

Vũ Như Ba nổi giận, đôi mắt trợn trừng, cặp mày rậm như hai con sâu róm nhếch lên hung hãn, cằm lão bạnh ra, hàng ria dày rung rung trên mép:
_ Ngươi…

Lão toan phát tác nhưng Thâm Như Hải đã ngăn lại. Thâm Như Hải quay sang Đào Long Vân lạnh lùng hỏi:
_ Lý tiên sinh có biết nguồn gốc quyển An Dương Bí Kíp hay chăng?

Đào Long Vân thản nhiên:
_ Tất nhiên tiểu sinh biết, An Dương Bí Kíp do Thục An Dương Vương viết ra.

Thâm Như Hải gật đầu:
_ Đúng thế! Rồi sau đấy, An Dương Vương truyền cho ai, tiên sinh biết chứ?

Đào Long Vân tần ngần:
_ Sách sử không ghi điều này, chỉ biết khi thất trận Ngài chạy đến Mộ Dạ Sơn. Bị quân Triệu Vũ Đế đuổi theo do vết lông ngỗng của công chúa Mỵ Châu ngồi sau ngựa rắc làm dấu, Ngài ngửa mặt lên trời cầu Thanh Giang Sứ Giả. Thần Kim Quy hiện lên bảo: “Giặc ngồi sau lưng nhà vua đấy!” Ngài hiểu ra liền chém đầu công chúa ở bãi Lữ rồi cầm sừng tê theo Thần Kim Quy xuống bể.

Thâm Như Hải cười:
_ Như thế là rõ. An Dương Vương mang Bí Kíp chìm theo xuống bể, mà bể thuộc quyền cai quản của Long Vương chứ phải đâu Hà Bá, phải không Lý tiên sinh?

Đào Long Vương ngẩn người:
_ Long Vương?

Thâm Như Hải đắc ý:
_ Phải, tiên sinh chắc cũng nghe câu hát loan truyền trong dân gian: “Đất có Thổ Công, sông có Hà Bá, núi có Sơn Thần, bể có Long Vương” rồi chứ?

Đào Long Vân phản đối:
_ Chẳng lẽ mọi vật trong bể đều thuộc về Long Vương cả?

Thâm Như Hải trả lời:
_ Đúng thế, Long Vương là hoàng đế của bể cả. Tất thảy mọi kho tàng sản vật trong bể do Long Vương trông nom.

Lão nhấn mạnh:
_ Và Đại Hội Chủ chúng tôi là nghĩa tử của Long Vương nên An Dương Bí Kíp chính là tài sản của Kình Nghê Hội!

Chợt nghe giọng uy nghiêm của Đại Hội Chủ cất lên:
_ Việc ấy chẳng cần gấp gáp. Lý tiên sinh và chúng ta sau này cũng là một nhà, sẽ cùng nhau chung sức chung lòng chung lo đại sự. Các đường chủ chớ nôn nóng quá mà thành vô lễ với bậc hiền nhân.

Đã có lệnh Đại Hội Chủ, không ai dám nói thêm lời nào.


_________________________
Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Love10

Sông rồi cạn, núi rồi mòn
Thân về cát bụi, tình còn hư không
Về Đầu Trang Go down
Trà Mi

Trà Mi

Tổng số bài gửi : 7077
Registration date : 01/04/2011

Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13Tue 22 Jun 2021, 09:09


hihi, hết Hà Bá, giờ tới Long Vương rùi! :tongue:
Về Đầu Trang Go down
Ai Hoa

Ai Hoa

Tổng số bài gửi : 10549
Registration date : 23/11/2007

Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13Thu 26 Aug 2021, 10:54

Cột đồng chưa xanh (tt)

Đào Long Vân trở lại Nghênh Tân Quán mà trong lòng vô cùng bối rối. Rõ ràng Đại Hội Chủ rất hậu đãi chàng và thực lòng muốn mời chàng gia nhập Kình Nghê Hội để giúp đỡ ông ta làm công tác soạn thảo văn thư và tham mưu chiến lược qua chức vụ gọi là Trung Thư Lệnh Sứ, một chức vụ thân cận với Đại Hội Chủ tuy không có quyền điều hành sai khiến người nhưng cũng không nhận lệnh ai ngoài ông ta. Ông ta đã không để chàng từ chối và chàng e rằng sẽ không thể rời đảo nếu không nhận lời gia nhập hội.

Buổi chiều Bạch Hải Âu đến báo Bạch phu nhân mời hai người đến hành cung hội kiến. Dọc đường cô bé có vẻ trầm tư ít nói chuyện một cách đáng kinh ngạc. Đào Long Vân đoán có chuyện gì xảy ra. Chàng cất tiếng dọ hỏi:
_ Dường như thiếu hội chủ có điều lo nghĩ?

Cô bé gượng cười:
_ Dạ không có gì ạ, chỉ tí việc cần phải chu toàn, xin Lý tiên sinh đừng bận tâm!

Hành cung có kiến trúc toàn gỗ rất đẹp với những cột to sừng sững, vách ván gõ, cửa bằng gỗ cẩm lai có vân uốn, rèm ốc đủ màu sặc sỡ. Trên vách có treo những bức thư hoạ, tranh vẽ và những bài thơ nét bút mềm mại, uyển chuyển. Bạch phu nhân trông như còn trẻ, mày lá liễu, mắt thu ba, môi đào da phấn, dung mạo cực kỳ xinh đẹp. Bà vận phẩm phục như một vị phu nhân, tóc búi cao, đầu đội khăn vành, chân đi dài thêu cong mũi, những ngón tay thon như tháp bút ló ra khỏi ống tay áo thụng cầm chiếc quạt đang xếp lại.

Bạch phu nhân mời hai anh em ngồi. Đào Long Vân cung kính chắp tay chào:
_ Kính chào đại hội chủ phu nhân. Hôm nay được diện kiến phu nhân thực là điều vạn hạnh cho anh em tiểu sinh.  

Bạch phu nhân đưa tay ra hiệu nha hoàn châm nước mời khách rồi thong thả cất giọng thanh tao như khánh ngân:
_ Lý tiên sinh tuổi còn trẻ rất mà tài năng quán chúng, một bút áp đảo quần hùng xứ Đông, quả là thần đồng chẳng khác Trạng Hiền, Bảng Hưu ngày trước, thực khiến người ta ngưỡng mộ! Thứ lỗi cho ta việc nhà đa đoan mãi đến hôm nay mới mời tiếp kiến được.

Đào Long Vân đỏ mặt:
_ Phu nhân đề cao khiến tiểu sinh hổ thẹn. Nguyễn Hiền đỗ Trạng nguyên khi mười hai, Lê Văn Hưu đỗ Bảng nhãn lúc mười bốn, hai người mới đáng bậc thần đồng, còn tiểu sinh đã qua hai mươi, công danh dang dở chưa được tí gì, sao dám nhận những lời khen ấy?

Bạch phu nhân nói:
_ Tiên sinh công danh chưa đạt là do thiếu sót của triều đình, nếu có cơ hội thì chắc chắn vũ môn ba lớp chỉ là vài gợn sóng bé sao ngăn được cá hoá rồng, chí tang bồng ắt không dừng ở mũ sa, bảng hổ mà sẽ lan rộng bốn phương, nghìn năm lưu sử sách!

Bà dừng lại bấm đốt tay tính toán, mặt chợt biến sắc:
_ Tiên sinh tuổi Đinh Tị a? Dần Thân Tị Hợi tứ hành xung như thế thực…

Rồi bà lẩm bẩm:
_ Bất hảo, bất hảo...!

Đào Long Vân ngạc nhiên:
_ Tiểu sinh sinh năm Bính Thìn, phu nhân dạy gì tiểu sinh không thấu hiểu ạ?

Bạch Hải Âu mặt ửng đỏ, phụng phịu kêu lên:
_ Mẹ…!

Gương mặt Bạch phu nhân điềm tĩnh lại, bà nở nụ cười đáp:
_ Ta chợt nhớ một việc khác, bây giờ chửa tiện nói ra, sau này tiên sinh sẽ rõ!

Đào Long Vân trả lời:
_ Vâng, thưa phu nhân.

Chàng chợt nhìn về một bức thiếp treo trên tường. Đó là mô bản bức Lan Đình tập tự của nhà thư pháp nổi tiếng đời Đông Tấn Vương Hy Chi. Bạch phu nhân cười hỏi:
_ Tiên sinh thấy bức thiếp ấy thế nào?

Đào Long Vân đáp:
_ Đẹp lắm, thưa phu nhân. Thủ bút có nét mờ nét gập, tình cảm hoà đồng, vừa khoáng đạt phóng túng, vừa trầm ổn kín đáo có thừa, thực là đã đạt đến trình độ uyển thái nghiên hoa rồi! Phải chăng đây là tác phẩm của đại hội chủ phu nhân?

Bạch phu nhân cười bẽn lẽn:
_ Thực xấu hổ, ta mày mò học tập suốt ba năm cũng chưa sao bắt chước nổi chữ viết của Vương Hy Chi. So với người, ta chỉ là gà con sánh với phượng hoàng mà thôi!

Đào Long Vân nói:
_ Vương Hy Chi là dòng dõi con nhà, bảy tuổi đã đọc trộm thư pháp, mười một tuổi đã được phụ thân nhận xét sở hữu cái trí của bậc lão thành, cả đời không ngừng khổ luyện. Với riêng một chữ "Vĩnh" (永), ông dùng tới mười lăm năm để luyện tập, đến mức quên ăn quên ngủ. Người đời sau gọi kỳ tích này của ông bằng câu "dụng tâm thập ngũ niên, thủy công nhất vĩnh tự" (用心十五年始工一永字) với ý nghĩa "dụng tâm ròng rã mười lăm năm, khởi đầu bằng một chữ vĩnh". Tương truyền ông hằng tập viết chữ bên bờ ao, ước ao đen ngòm những mực. Đặc điểm nổi bật nhất trong thư pháp của ông là sự bình hòa, tự nhiên, bút thể uyển chuyển hàm súc, đẹp đẽ mỹ lệ. Người đời sau bình về sự tận thiện tận mỹ trong thư pháp Vương Hy Chi rằng: “Phiêu nhược du vân, kiểu đài kinh xà – 飘若游云,矫苔惊蛇” nghĩa là lãng đãng như áng mây xanh trôi nổi, uốn lượn như rêu in vết rắn trườn.” Phu nhân mất chỉ mới ba năm mà chữ đã rất đẹp hiếm người sánh được rồi!

Bạch phu nhân đùa:
_ Người như Vương Hy Chi chắc là mê chữ hơn cả thê tử nhỉ?

Đào Long Vân cũng cười phụ hoạ:
_ Vâng ạ. Ngày xưa quan Thái uý Khước Giám, có sách gọi là Hy Giám hay Si Giám, muốn kén rể hiền, nghe nói con cháu và học trò Vương Đạo có nhiều kẻ giỏi. Ông ấy bèn sai người đến nhà họ Vương để xem xét thử tài. Lúc người nhà trở về, Khước Giám hỏi thì người ấy đáp: “Học sinh giỏi thì đông, người nào nghe việc kén rể cũng sửa soạn áo quần bảnh bao, ganh đua nhau ra dáng nề nếp; chỉ có một người không hề để ý đến, vẫn trật áo, nằm tréo chân ở giường phía đông, vừa ăn bánh nướng vừa múa bút viết lên y phục.” Khước Giám bảo: “Người ấy mới thật đáng rể ta.” Đoạn chọn anh ta làm rể. Người ấy chính là Vương Hy Chi vậy! Sau này người ta mới dùng chữ “đông sàng” để chỉ người con rể quý.

Bạch Hải Âu bĩu môi:
_ Hứ, quý gì cơ chứ? Thê tử không thích, chỉ lo nằm viết chữ, ai sống cạnh người như thế cũng khổ cả đời!

Bạch phu nhân nạt khẽ:
_ Hải Âu, không được vô lễ!

Cô bé quay mặt le lưỡi làm kiểu nhát ma. Đào Long Vân cảm thấy buồn cười. Bạch phu nhân nghiêm giọng nói:
_ Đứa hài nhi này thực là hư. Chỉ tại ta quá nuông chìu con. Phải để phụ thân trách phạt cho một mẻ nên thân mới xong.


_________________________
Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Love10

Sông rồi cạn, núi rồi mòn
Thân về cát bụi, tình còn hư không
Về Đầu Trang Go down
Phương Nguyên

Phương Nguyên

Tổng số bài gửi : 4760
Registration date : 23/03/2013

Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13Thu 26 Aug 2021, 23:02

Ai Hoa đã viết:
Cột đồng chưa xanh (tt)

Đào Long Vân trở lại Nghênh Tân Quán mà trong lòng vô cùng bối rối. Rõ ràng Đại Hội Chủ rất hậu đãi chàng và thực lòng muốn mời chàng gia nhập Kình Nghê Hội để giúp đỡ ông ta làm công tác soạn thảo văn thư và tham mưu chiến lược qua chức vụ gọi là Trung Thư Lệnh Sứ, một chức vụ thân cận với Đại Hội Chủ tuy không có quyền điều hành sai khiến người nhưng cũng không nhận lệnh ai ngoài ông ta. Ông ta đã không để chàng từ chối và chàng e rằng sẽ không thể rời đảo nếu không nhận lời gia nhập hội.

Buổi chiều Bạch Hải Âu đến báo Bạch phu nhân mời hai người đến hành cung hội kiến. Dọc đường cô bé có vẻ trầm tư ít nói chuyện một cách đáng kinh ngạc. Đào Long Vân đoán có chuyện gì xảy ra. Chàng cất tiếng dọ hỏi:
_ Dường như thiếu hội chủ có điều lo nghĩ?

Cô bé gượng cười:
_ Dạ không có gì ạ, chỉ tí việc cần phải chu toàn, xin Lý tiên sinh đừng bận tâm!

Hành cung có kiến trúc toàn gỗ rất đẹp với những cột to sừng sững, vách ván gõ, cửa bằng gỗ cẩm lai có vân uốn, rèm ốc đủ màu sặc sỡ. Trên vách có treo những bức thư hoạ, tranh vẽ và những bài thơ nét bút mềm mại, uyển chuyển. Bạch phu nhân trông như còn trẻ, mày lá liễu, mắt thu ba, môi đào da phấn, dung mạo cực kỳ xinh đẹp. Bà vận phẩm phục như một vị phu nhân, tóc búi cao, đầu đội khăn vành, chân đi dài thêu cong mũi, những ngón tay thon như tháp bút ló ra khỏi ống tay áo thụng cầm chiếc quạt đang xếp lại.

Bạch phu nhân mời hai anh em ngồi. Đào Long Vân cung kính chắp tay chào:
_ Kính chào đại hội chủ phu nhân. Hôm nay được diện kiến phu nhân thực là điều vạn hạnh cho anh em tiểu sinh.  

Bạch phu nhân đưa tay ra hiệu nha hoàn châm nước mời khách rồi thong thả cất giọng thanh tao như khánh ngân:
_ Lý tiên sinh tuổi còn trẻ rất mà tài năng quán chúng, một bút áp đảo quần hùng xứ Đông, quả là thần đồng chẳng khác Trạng Hiền, Bảng Hưu ngày trước, thực khiến người ta ngưỡng mộ! Thứ lỗi cho ta việc nhà đa đoan mãi đến hôm nay mới mời tiếp kiến được.

Đào Long Vân đỏ mặt:
_ Phu nhân đề cao khiến tiểu sinh hổ thẹn. Nguyễn Hiền đỗ Trạng nguyên khi mười hai, Lê Văn Hưu đỗ Bảng nhãn lúc mười bốn, hai người mới đáng bậc thần đồng, còn tiểu sinh đã qua hai mươi, công danh dang dở chưa được tí gì, sao dám nhận những lời khen ấy?

Bạch phu nhân nói:
_ Tiên sinh công danh chưa đạt là do thiếu sót của triều đình, nếu có cơ hội thì chắc chắn vũ môn ba lớp chỉ là vài gợn sóng bé sao ngăn được cá hoá rồng, chí tang bồng ắt không dừng ở mũ sa, bảng hổ mà sẽ lan rộng bốn phương, nghìn năm lưu sử sách!

Bà dừng lại bấm đốt tay tính toán, mặt chợt biến sắc:
_ Tiên sinh tuổi Đinh Tị a? Dần Thân Tị Hợi tứ hành xung như thế thực…

Rồi bà lẩm bẩm:
_ Bất hảo, bất hảo...!

Đào Long Vân ngạc nhiên:
_ Tiểu sinh sinh năm Bính Thìn, phu nhân dạy gì tiểu sinh không thấu hiểu ạ?

Bạch Hải Âu mặt ửng đỏ, phụng phịu kêu lên:
_ Mẹ…!

Gương mặt Bạch phu nhân điềm tĩnh lại, bà nở nụ cười đáp:
_ Ta chợt nhớ một việc khác, bây giờ chửa tiện nói ra, sau này tiên sinh sẽ rõ!

Đào Long Vân trả lời:
_ Vâng, thưa phu nhân.

Chàng chợt nhìn về một bức thiếp treo trên tường. Đó là mô bản bức Lan Đình tập tự của nhà thư pháp nổi tiếng đời Đông Tấn Vương Hy Chi. Bạch phu nhân cười hỏi:
_ Tiên sinh thấy bức thiếp ấy thế nào?

Đào Long Vân đáp:
_ Đẹp lắm, thưa phu nhân. Thủ bút có nét mờ nét gập, tình cảm hoà đồng, vừa khoáng đạt phóng túng, vừa trầm ổn kín đáo có thừa, thực là đã đạt đến trình độ uyển thái nghiên hoa rồi! Phải chăng đây là tác phẩm của đại hội chủ phu nhân?

Bạch phu nhân cười bẽn lẽn:
_ Thực xấu hổ, ta mày mò học tập suốt ba năm cũng chưa sao bắt chước nổi chữ viết của Vương Hy Chi. So với người, ta chỉ là gà con sánh với phượng hoàng mà thôi!

Đào Long Vân nói:
_ Vương Hy Chi là dòng dõi con nhà, bảy tuổi đã đọc trộm thư pháp, mười một tuổi đã được phụ thân nhận xét sở hữu cái trí của bậc lão thành, cả đời không ngừng khổ luyện. Với riêng một chữ "Vĩnh" (永), ông dùng tới mười lăm năm để luyện tập, đến mức quên ăn quên ngủ. Người đời sau gọi kỳ tích này của ông bằng câu "dụng tâm thập ngũ niên, thủy công nhất vĩnh tự" (用心十五年始工一永字) với ý nghĩa "dụng tâm ròng rã mười lăm năm, khởi đầu bằng một chữ vĩnh". Tương truyền ông hằng tập viết chữ bên bờ ao, ước ao đen ngòm những mực. Đặc điểm nổi bật nhất trong thư pháp của ông là sự bình hòa, tự nhiên, bút thể uyển chuyển hàm súc, đẹp đẽ mỹ lệ. Người đời sau bình về sự tận thiện tận mỹ trong thư pháp Vương Hy Chi rằng: “Phiêu nhược du vân, kiểu đài kinh xà – 飘若游云,矫苔惊蛇” nghĩa là lãng đãng như áng mây xanh trôi nổi, uốn lượn như rêu in vết rắn trườn.” Phu nhân mất chỉ mới ba năm mà chữ đã rất đẹp hiếm người sánh được rồi!

Bạch phu nhân đùa:
_ Người như Vương Hy Chi chắc là mê chữ hơn cả thê tử nhỉ?

Đào Long Vân cũng cười phụ hoạ:
_ Vâng ạ. Ngày xưa quan Thái uý Khước Giám, có sách gọi là Hy Giám hay Si Giám, muốn kén rể hiền, nghe nói con cháu và học trò Vương Đạo có nhiều kẻ giỏi. Ông ấy bèn sai người đến nhà họ Vương để xem xét thử tài. Lúc người nhà trở về, Khước Giám hỏi thì người ấy đáp: “Học sinh giỏi thì đông, người nào nghe việc kén rể cũng sửa soạn áo quần bảnh bao, ganh đua nhau ra dáng nề nếp; chỉ có một người không hề để ý đến, vẫn trật áo, nằm tréo chân ở giường phía đông, vừa ăn bánh nướng vừa múa bút viết lên y phục.” Khước Giám bảo: “Người ấy mới thật đáng rể ta.” Đoạn chọn anh ta làm rể. Người ấy chính là Vương Hy Chi vậy! Sau này người ta mới dùng chữ “đông sàng” để chỉ người con rể quý.

Bạch Hải Âu bĩu môi:
_ Hứ, quý gì cơ chứ? Thê tử không thích, chỉ lo nằm viết chữ, ai sống cạnh người như thế cũng khổ cả đời!

Bạch phu nhân nạt khẽ:
_ Hải Âu, không được vô lễ!

Cô bé quay mặt le lưỡi làm kiểu nhát ma. Đào Long Vân cảm thấy buồn cười. Bạch phu nhân nghiêm giọng nói:
_ Đứa hài nhi này thực là hư. Chỉ tại ta quá nuông chìu con. Phải để phụ thân trách phạt cho một mẻ nên thân mới xong.


Giờ gọi Bạch Hải Âu là cô bé nữa, làm như chưa từng oánh nhau tưng bừng với hải tặc bao giờ :tongue:
Về Đầu Trang Go down
Ai Hoa

Ai Hoa

Tổng số bài gửi : 10549
Registration date : 23/11/2007

Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13Fri 27 Aug 2021, 09:51

Phương Nguyên đã viết:


Giờ gọi Bạch Hải Âu là cô bé nữa, làm như chưa từng oánh nhau tưng bừng với hải tặc bao giờ :tongue:

dù làm gì thì bản thân cũng chỉ là một cô bé! :pp:

_________________________
Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Love10

Sông rồi cạn, núi rồi mòn
Thân về cát bụi, tình còn hư không
Về Đầu Trang Go down
Cẩn Vũ

Cẩn Vũ

Tổng số bài gửi : 1799
Registration date : 03/09/2012

Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13Mon 30 Aug 2021, 08:35

Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:


Giờ gọi Bạch Hải Âu là cô bé nữa, làm như chưa từng oánh nhau tưng bừng với hải tặc bao giờ :tongue:

dù làm gì thì bản thân cũng chỉ là một cô bé!  :pp:

Tuy bé nhưng mà có võ!
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cột đồng chưa xanh (2)   Cột đồng chưa xanh (2) - Page 80 I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
Cột đồng chưa xanh (2)
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Similar topics
-
» Bánh bột lọc trần nhân đậu xanh
» Quán Hát Rong
» Tôm xào bông cải xanh
» Bánh cuộn trà xanh
» PhỐ ĐạI GiA !
Trang 80 trong tổng số 86 trangChuyển đến trang : Previous  1 ... 41 ... 79, 80, 81 ... 86  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: VƯỜN VĂN :: Truyện sáng tác, truyện kể ::   :: Ái Hoa-