Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 16:41

Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 18:57

Thi tập "Chỉ là...Tình thơ" by Tú_Yên tv Yesterday at 12:56

Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Yesterday at 12:51

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Yesterday at 12:46

LỀU THƠ NHẠC by Thiên Hùng Wed 24 Apr 2024, 11:55

Quán Tạp Kỹ - Đồng Bằng Nam Bộ by Thiên Hùng Wed 24 Apr 2024, 11:48

Trụ vững duyên thầy by Trà Mi Tue 23 Apr 2024, 07:34

Mái Nhà Chung by Trà Mi Tue 23 Apr 2024, 07:33

THIỀN TUỆ (diệt trừ đau khổ) by mytutru Tue 23 Apr 2024, 00:07

BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 09:57

Nhận dạng phụ nữ giàu có by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:36

Bức tranh gia đình by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:09

Mẹo kho thịt by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 07:29

SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 23:01

Trang Họa thơ Phương Nguyên 2 by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 22:56

Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 21 Apr 2024, 06:38

Mức thù lao không ai dám nghĩ đến by Trà Mi Wed 17 Apr 2024, 11:28

KHÔNG ĐỀ by Phương Nguyên Wed 17 Apr 2024, 11:00

Cách xem tướng mạo phụ nữ ngoại tình, không chung thủy by mytutru Tue 16 Apr 2024, 11:59

Ở NHÀ MỘT MÌNH by Phương Nguyên Tue 16 Apr 2024, 09:59

HÁ MIỆNG CHỜ SUNG by Phương Nguyên Sun 14 Apr 2024, 13:29

Trang thơ vui Phạm Bá Chiểu by phambachieu Fri 12 Apr 2024, 15:48

Những Đoá Từ Tâm by Việt Đường Fri 12 Apr 2024, 15:32

Chết rồi! by Phương Nguyên Fri 12 Apr 2024, 13:57

ĐÔI BÀN TAY NGHỆ NHÂN by mytutru Thu 11 Apr 2024, 17:43

THẬN TRỌNG SIÊU LỪA by mytutru Wed 10 Apr 2024, 20:33

Không đánh, không mắng, không phạt, không có học sinh ưu tú by Trà Mi Wed 10 Apr 2024, 11:45

KHÓ NGỦ by Phương Nguyên Wed 10 Apr 2024, 01:46

MỘT CHÚT BUỒN by Phương Nguyên Tue 09 Apr 2024, 15:33

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1 ... 25 ... 47, 48, 49 ... 52 ... 57  Next
Tác giảThông điệp
Ai Hoa

Ai Hoa

Tổng số bài gửi : 10556
Registration date : 23/11/2007

CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13Wed 07 Jul 2021, 06:44

Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Trưa nay nhà có khách. Vợ chồng anh chị con ông bác ở trong quê ra chơi. Cũng lâu lâu chị em mới gặp nhau. Giữ mãi anh chị mới đồng ý ở lại ăn cơm. Nhà bé, bếp cũng bé. Nói anh chị cứ ngồi chơi xem ti vi, việc nấu nướng em làm tí là xong. Cơ mà chị không chịu, chị cứ muốn vào giúp em, vừa làm vừa thủ thỉ chuyện trò. Nhưng mà chị không biết làm gì cả. Nhà dì nấu nướng chả giống nhà chị. Thôi để chị nhặt rau, rửa rau vậy. Vâng thế cũng được.
Rồi bữa trưa cũng được bày ra. Chỉ có mấy món thôi. Tôm chao dầu với sả. Đầu tôm xay lọc lấy nước nấu canh mùng tơi. Cá diêu hồng nướng sả ớt. Đậu bắp luộc. Một đĩa bé bé dạ dày lợn luộc. Lúc thái rau mùng tơi để cho vào nồi canh, mụ tá hoả khi thấy còn mấy cái lá úa vàng với một vài cọng rơm lẫn trong đó. Mụ vội tắt bếp (sợ nồi canh sôi mãi sẽ cạn mất) rồi giả vờ nhờ chị ra chợ mua hộ mấy quả ớt. Chị đi rồi mụ vội nhặt lại rau rồi cho vào rửa. Chợ ngay gần nhà, chị đi mua mấy quả ớt mà một tiếng sau mới về tới. Hỏi chị sao đi lâu thế. Chị cười ngặt nghẽo rồi kể suýt nữa chị đi lạc dì ạ. Tìm mãi không thấy hàng ớt đâu. Chị cứ đi, vừa đi vừa ngắm chợ, nhiều thứ đẹp thế, cũng nhiều thứ chả khác trong quê tẹo nào. Rồi lúc sau chị không biết lối về thế nào nữa. Chị quay lại, đến cái ngã tư chả biết rẽ đâu. Chị mới túm một bà đi bên cạnh hỏi bà ơi bà có biết nhà em tôi đi lối nào không? Bà kia hỏi em bà tên gì, ở số nhà bao nhiêu ngõ nào. Chị nói tên em, nói em ở trong xóm, đi ra ngõ lại có một xóm nữa. Đầu cái xóm nữa ấy là chợ, có cái cây bàng. May làm sao bà kia là hàng xóm nhà em, chị ấy đưa chị về, nhưng mà chị quên không mua ớt cho em rồi. Thôi không sao chị ạ, nhà còn ớt mà em lại cứ nghĩ là hết rồi. Chị mắng yêu: Dì còn trẻ hơn chị mà đã lẩm cẩm thế.
Ăn xong chị giành rửa bát, tranh nhau mãi không được đành để chị rửa. Định bụng chiều anh chị về mụ sẽ mang ra rửa lại. Chị rửa xong ra ngồi ăn trái cây. Mụ dường như có linh tính, đi vào cất mấy thứ đã khô cho gọn gàng. Tới cái máy xay, tìm mãi không thấy cái gioăng cao su đâu cả. Hỏi chị chị nói không biết. Sau phải tả nó là cái vòng nhỏ bằng này mỏng thôi, bằng cao su dẻo màu đen. Chị à
lên một tiếng rồi nói chị vứt đi rồi, cái đấy đen xì xì, mà nó có dùng để làm gì đâu lại chả vứt đi, dì là cứ hay thu thập đồ vô dụng.
Mụ vội mang túi rác ra bới bới tìm tìm. Sau một hồi cũng thấy nó nằm lẫn trong đám cọng rau, ruột cá linh tinh. Giơ cái vật  đen xì xì vô dụng ấy lên giải thích cho chị biết nó là cái gì. Nếu không có nó thì cái máy  xay em mua một triệu rưỡi cách đây hơn 10 năm phải ném đi rồi. Chị lại à lên một tiếng rồi lẩm bẩm: Ai biết đâu…

Mới thăm chơi 1 ngày mà thế, nghĩ tội nghiệp... cả đời ông chồng bà này! :potay:


Họ cũng hay cãi nhau, nhưng phần lớn lại không phải do mấy cái lý do đó thầy ạ :tongue:

cãi nhau thì nói gì, nhà bà này ăn rau luộc hẳn cũng có chất đạm! :cuoi1:

_________________________
CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Love10

Sông rồi cạn, núi rồi mòn
Thân về cát bụi, tình còn hư không
Về Đầu Trang Go down
Phương Nguyên

Phương Nguyên

Tổng số bài gửi : 4777
Registration date : 23/03/2013

CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13Wed 07 Jul 2021, 12:09

Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Trưa nay nhà có khách. Vợ chồng anh chị con ông bác ở trong quê ra chơi. Cũng lâu lâu chị em mới gặp nhau. Giữ mãi anh chị mới đồng ý ở lại ăn cơm. Nhà bé, bếp cũng bé. Nói anh chị cứ ngồi chơi xem ti vi, việc nấu nướng em làm tí là xong. Cơ mà chị không chịu, chị cứ muốn vào giúp em, vừa làm vừa thủ thỉ chuyện trò. Nhưng mà chị không biết làm gì cả. Nhà dì nấu nướng chả giống nhà chị. Thôi để chị nhặt rau, rửa rau vậy. Vâng thế cũng được.
Rồi bữa trưa cũng được bày ra. Chỉ có mấy món thôi. Tôm chao dầu với sả. Đầu tôm xay lọc lấy nước nấu canh mùng tơi. Cá diêu hồng nướng sả ớt. Đậu bắp luộc. Một đĩa bé bé dạ dày lợn luộc. Lúc thái rau mùng tơi để cho vào nồi canh, mụ tá hoả khi thấy còn mấy cái lá úa vàng với một vài cọng rơm lẫn trong đó. Mụ vội tắt bếp (sợ nồi canh sôi mãi sẽ cạn mất) rồi giả vờ nhờ chị ra chợ mua hộ mấy quả ớt. Chị đi rồi mụ vội nhặt lại rau rồi cho vào rửa. Chợ ngay gần nhà, chị đi mua mấy quả ớt mà một tiếng sau mới về tới. Hỏi chị sao đi lâu thế. Chị cười ngặt nghẽo rồi kể suýt nữa chị đi lạc dì ạ. Tìm mãi không thấy hàng ớt đâu. Chị cứ đi, vừa đi vừa ngắm chợ, nhiều thứ đẹp thế, cũng nhiều thứ chả khác trong quê tẹo nào. Rồi lúc sau chị không biết lối về thế nào nữa. Chị quay lại, đến cái ngã tư chả biết rẽ đâu. Chị mới túm một bà đi bên cạnh hỏi bà ơi bà có biết nhà em tôi đi lối nào không? Bà kia hỏi em bà tên gì, ở số nhà bao nhiêu ngõ nào. Chị nói tên em, nói em ở trong xóm, đi ra ngõ lại có một xóm nữa. Đầu cái xóm nữa ấy là chợ, có cái cây bàng. May làm sao bà kia là hàng xóm nhà em, chị ấy đưa chị về, nhưng mà chị quên không mua ớt cho em rồi. Thôi không sao chị ạ, nhà còn ớt mà em lại cứ nghĩ là hết rồi. Chị mắng yêu: Dì còn trẻ hơn chị mà đã lẩm cẩm thế.
Ăn xong chị giành rửa bát, tranh nhau mãi không được đành để chị rửa. Định bụng chiều anh chị về mụ sẽ mang ra rửa lại. Chị rửa xong ra ngồi ăn trái cây. Mụ dường như có linh tính, đi vào cất mấy thứ đã khô cho gọn gàng. Tới cái máy xay, tìm mãi không thấy cái gioăng cao su đâu cả. Hỏi chị chị nói không biết. Sau phải tả nó là cái vòng nhỏ bằng này mỏng thôi, bằng cao su dẻo màu đen. Chị à
lên một tiếng rồi nói chị vứt đi rồi, cái đấy đen xì xì, mà nó có dùng để làm gì đâu lại chả vứt đi, dì là cứ hay thu thập đồ vô dụng.
Mụ vội mang túi rác ra bới bới tìm tìm. Sau một hồi cũng thấy nó nằm lẫn trong đám cọng rau, ruột cá linh tinh. Giơ cái vật  đen xì xì vô dụng ấy lên giải thích cho chị biết nó là cái gì. Nếu không có nó thì cái máy  xay em mua một triệu rưỡi cách đây hơn 10 năm phải ném đi rồi. Chị lại à lên một tiếng rồi lẩm bẩm: Ai biết đâu…

Mới thăm chơi 1 ngày mà thế, nghĩ tội nghiệp... cả đời ông chồng bà này! :potay:


Họ cũng hay cãi nhau, nhưng phần lớn lại không phải do mấy cái lý do đó thầy ạ :tongue:

cãi nhau thì nói gì, nhà bà này ăn rau luộc hẳn cũng có chất đạm!  :cuoi1:

Thầy đoán việc như thần luôn :tongue: Rau bí thì thường xuyên còn sâu, mà rau muống thì thường xuyên có đỉa :potay:
Về Đầu Trang Go down
Ai Hoa

Ai Hoa

Tổng số bài gửi : 10556
Registration date : 23/11/2007

CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13Wed 07 Jul 2021, 16:24

Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Trưa nay nhà có khách. Vợ chồng anh chị con ông bác ở trong quê ra chơi. Cũng lâu lâu chị em mới gặp nhau. Giữ mãi anh chị mới đồng ý ở lại ăn cơm. Nhà bé, bếp cũng bé. Nói anh chị cứ ngồi chơi xem ti vi, việc nấu nướng em làm tí là xong. Cơ mà chị không chịu, chị cứ muốn vào giúp em, vừa làm vừa thủ thỉ chuyện trò. Nhưng mà chị không biết làm gì cả. Nhà dì nấu nướng chả giống nhà chị. Thôi để chị nhặt rau, rửa rau vậy. Vâng thế cũng được.
Rồi bữa trưa cũng được bày ra. Chỉ có mấy món thôi. Tôm chao dầu với sả. Đầu tôm xay lọc lấy nước nấu canh mùng tơi. Cá diêu hồng nướng sả ớt. Đậu bắp luộc. Một đĩa bé bé dạ dày lợn luộc. Lúc thái rau mùng tơi để cho vào nồi canh, mụ tá hoả khi thấy còn mấy cái lá úa vàng với một vài cọng rơm lẫn trong đó. Mụ vội tắt bếp (sợ nồi canh sôi mãi sẽ cạn mất) rồi giả vờ nhờ chị ra chợ mua hộ mấy quả ớt. Chị đi rồi mụ vội nhặt lại rau rồi cho vào rửa. Chợ ngay gần nhà, chị đi mua mấy quả ớt mà một tiếng sau mới về tới. Hỏi chị sao đi lâu thế. Chị cười ngặt nghẽo rồi kể suýt nữa chị đi lạc dì ạ. Tìm mãi không thấy hàng ớt đâu. Chị cứ đi, vừa đi vừa ngắm chợ, nhiều thứ đẹp thế, cũng nhiều thứ chả khác trong quê tẹo nào. Rồi lúc sau chị không biết lối về thế nào nữa. Chị quay lại, đến cái ngã tư chả biết rẽ đâu. Chị mới túm một bà đi bên cạnh hỏi bà ơi bà có biết nhà em tôi đi lối nào không? Bà kia hỏi em bà tên gì, ở số nhà bao nhiêu ngõ nào. Chị nói tên em, nói em ở trong xóm, đi ra ngõ lại có một xóm nữa. Đầu cái xóm nữa ấy là chợ, có cái cây bàng. May làm sao bà kia là hàng xóm nhà em, chị ấy đưa chị về, nhưng mà chị quên không mua ớt cho em rồi. Thôi không sao chị ạ, nhà còn ớt mà em lại cứ nghĩ là hết rồi. Chị mắng yêu: Dì còn trẻ hơn chị mà đã lẩm cẩm thế.
Ăn xong chị giành rửa bát, tranh nhau mãi không được đành để chị rửa. Định bụng chiều anh chị về mụ sẽ mang ra rửa lại. Chị rửa xong ra ngồi ăn trái cây. Mụ dường như có linh tính, đi vào cất mấy thứ đã khô cho gọn gàng. Tới cái máy xay, tìm mãi không thấy cái gioăng cao su đâu cả. Hỏi chị chị nói không biết. Sau phải tả nó là cái vòng nhỏ bằng này mỏng thôi, bằng cao su dẻo màu đen. Chị à
lên một tiếng rồi nói chị vứt đi rồi, cái đấy đen xì xì, mà nó có dùng để làm gì đâu lại chả vứt đi, dì là cứ hay thu thập đồ vô dụng.
Mụ vội mang túi rác ra bới bới tìm tìm. Sau một hồi cũng thấy nó nằm lẫn trong đám cọng rau, ruột cá linh tinh. Giơ cái vật  đen xì xì vô dụng ấy lên giải thích cho chị biết nó là cái gì. Nếu không có nó thì cái máy  xay em mua một triệu rưỡi cách đây hơn 10 năm phải ném đi rồi. Chị lại à lên một tiếng rồi lẩm bẩm: Ai biết đâu…

Mới thăm chơi 1 ngày mà thế, nghĩ tội nghiệp... cả đời ông chồng bà này! :potay:


Họ cũng hay cãi nhau, nhưng phần lớn lại không phải do mấy cái lý do đó thầy ạ :tongue:

cãi nhau thì nói gì, nhà bà này ăn rau luộc hẳn cũng có chất đạm!  :cuoi1:

Thầy đoán việc như thần luôn :tongue: Rau bí thì thường xuyên còn sâu, mà rau muống thì thường xuyên có đỉa :potay:


thần đèn!   :pp:




_________________________
CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Love10

Sông rồi cạn, núi rồi mòn
Thân về cát bụi, tình còn hư không
Về Đầu Trang Go down
Trà Mi

Trà Mi

Tổng số bài gửi : 7112
Registration date : 01/04/2011

CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13Mon 12 Jul 2021, 07:46

Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Trưa nay nhà có khách. Vợ chồng anh chị con ông bác ở trong quê ra chơi. Cũng lâu lâu chị em mới gặp nhau. Giữ mãi anh chị mới đồng ý ở lại ăn cơm. Nhà bé, bếp cũng bé. Nói anh chị cứ ngồi chơi xem ti vi, việc nấu nướng em làm tí là xong. Cơ mà chị không chịu, chị cứ muốn vào giúp em, vừa làm vừa thủ thỉ chuyện trò. Nhưng mà chị không biết làm gì cả. Nhà dì nấu nướng chả giống nhà chị. Thôi để chị nhặt rau, rửa rau vậy. Vâng thế cũng được.
Rồi bữa trưa cũng được bày ra. Chỉ có mấy món thôi. Tôm chao dầu với sả. Đầu tôm xay lọc lấy nước nấu canh mùng tơi. Cá diêu hồng nướng sả ớt. Đậu bắp luộc. Một đĩa bé bé dạ dày lợn luộc. Lúc thái rau mùng tơi để cho vào nồi canh, mụ tá hoả khi thấy còn mấy cái lá úa vàng với một vài cọng rơm lẫn trong đó. Mụ vội tắt bếp (sợ nồi canh sôi mãi sẽ cạn mất) rồi giả vờ nhờ chị ra chợ mua hộ mấy quả ớt. Chị đi rồi mụ vội nhặt lại rau rồi cho vào rửa. Chợ ngay gần nhà, chị đi mua mấy quả ớt mà một tiếng sau mới về tới. Hỏi chị sao đi lâu thế. Chị cười ngặt nghẽo rồi kể suýt nữa chị đi lạc dì ạ. Tìm mãi không thấy hàng ớt đâu. Chị cứ đi, vừa đi vừa ngắm chợ, nhiều thứ đẹp thế, cũng nhiều thứ chả khác trong quê tẹo nào. Rồi lúc sau chị không biết lối về thế nào nữa. Chị quay lại, đến cái ngã tư chả biết rẽ đâu. Chị mới túm một bà đi bên cạnh hỏi bà ơi bà có biết nhà em tôi đi lối nào không? Bà kia hỏi em bà tên gì, ở số nhà bao nhiêu ngõ nào. Chị nói tên em, nói em ở trong xóm, đi ra ngõ lại có một xóm nữa. Đầu cái xóm nữa ấy là chợ, có cái cây bàng. May làm sao bà kia là hàng xóm nhà em, chị ấy đưa chị về, nhưng mà chị quên không mua ớt cho em rồi. Thôi không sao chị ạ, nhà còn ớt mà em lại cứ nghĩ là hết rồi. Chị mắng yêu: Dì còn trẻ hơn chị mà đã lẩm cẩm thế.
Ăn xong chị giành rửa bát, tranh nhau mãi không được đành để chị rửa. Định bụng chiều anh chị về mụ sẽ mang ra rửa lại. Chị rửa xong ra ngồi ăn trái cây. Mụ dường như có linh tính, đi vào cất mấy thứ đã khô cho gọn gàng. Tới cái máy xay, tìm mãi không thấy cái gioăng cao su đâu cả. Hỏi chị chị nói không biết. Sau phải tả nó là cái vòng nhỏ bằng này mỏng thôi, bằng cao su dẻo màu đen. Chị à
lên một tiếng rồi nói chị vứt đi rồi, cái đấy đen xì xì, mà nó có dùng để làm gì đâu lại chả vứt đi, dì là cứ hay thu thập đồ vô dụng.
Mụ vội mang túi rác ra bới bới tìm tìm. Sau một hồi cũng thấy nó nằm lẫn trong đám cọng rau, ruột cá linh tinh. Giơ cái vật  đen xì xì vô dụng ấy lên giải thích cho chị biết nó là cái gì. Nếu không có nó thì cái máy  xay em mua một triệu rưỡi cách đây hơn 10 năm phải ném đi rồi. Chị lại à lên một tiếng rồi lẩm bẩm: Ai biết đâu…

Mới thăm chơi 1 ngày mà thế, nghĩ tội nghiệp... cả đời ông chồng bà này! :potay:


Họ cũng hay cãi nhau, nhưng phần lớn lại không phải do mấy cái lý do đó thầy ạ :tongue:

cãi nhau thì nói gì, nhà bà này ăn rau luộc hẳn cũng có chất đạm!  :cuoi1:

Thầy đoán việc như thần luôn :tongue: Rau bí thì thường xuyên còn sâu, mà rau muống thì thường xuyên có đỉa :potay:

ăn gì bổ nấy tỷ ui! :laughing:
Về Đầu Trang Go down
Phương Nguyên

Phương Nguyên

Tổng số bài gửi : 4777
Registration date : 23/03/2013

CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13Mon 12 Jul 2021, 08:49

Trà Mi đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Trưa nay nhà có khách. Vợ chồng anh chị con ông bác ở trong quê ra chơi. Cũng lâu lâu chị em mới gặp nhau. Giữ mãi anh chị mới đồng ý ở lại ăn cơm. Nhà bé, bếp cũng bé. Nói anh chị cứ ngồi chơi xem ti vi, việc nấu nướng em làm tí là xong. Cơ mà chị không chịu, chị cứ muốn vào giúp em, vừa làm vừa thủ thỉ chuyện trò. Nhưng mà chị không biết làm gì cả. Nhà dì nấu nướng chả giống nhà chị. Thôi để chị nhặt rau, rửa rau vậy. Vâng thế cũng được.
Rồi bữa trưa cũng được bày ra. Chỉ có mấy món thôi. Tôm chao dầu với sả. Đầu tôm xay lọc lấy nước nấu canh mùng tơi. Cá diêu hồng nướng sả ớt. Đậu bắp luộc. Một đĩa bé bé dạ dày lợn luộc. Lúc thái rau mùng tơi để cho vào nồi canh, mụ tá hoả khi thấy còn mấy cái lá úa vàng với một vài cọng rơm lẫn trong đó. Mụ vội tắt bếp (sợ nồi canh sôi mãi sẽ cạn mất) rồi giả vờ nhờ chị ra chợ mua hộ mấy quả ớt. Chị đi rồi mụ vội nhặt lại rau rồi cho vào rửa. Chợ ngay gần nhà, chị đi mua mấy quả ớt mà một tiếng sau mới về tới. Hỏi chị sao đi lâu thế. Chị cười ngặt nghẽo rồi kể suýt nữa chị đi lạc dì ạ. Tìm mãi không thấy hàng ớt đâu. Chị cứ đi, vừa đi vừa ngắm chợ, nhiều thứ đẹp thế, cũng nhiều thứ chả khác trong quê tẹo nào. Rồi lúc sau chị không biết lối về thế nào nữa. Chị quay lại, đến cái ngã tư chả biết rẽ đâu. Chị mới túm một bà đi bên cạnh hỏi bà ơi bà có biết nhà em tôi đi lối nào không? Bà kia hỏi em bà tên gì, ở số nhà bao nhiêu ngõ nào. Chị nói tên em, nói em ở trong xóm, đi ra ngõ lại có một xóm nữa. Đầu cái xóm nữa ấy là chợ, có cái cây bàng. May làm sao bà kia là hàng xóm nhà em, chị ấy đưa chị về, nhưng mà chị quên không mua ớt cho em rồi. Thôi không sao chị ạ, nhà còn ớt mà em lại cứ nghĩ là hết rồi. Chị mắng yêu: Dì còn trẻ hơn chị mà đã lẩm cẩm thế.
Ăn xong chị giành rửa bát, tranh nhau mãi không được đành để chị rửa. Định bụng chiều anh chị về mụ sẽ mang ra rửa lại. Chị rửa xong ra ngồi ăn trái cây. Mụ dường như có linh tính, đi vào cất mấy thứ đã khô cho gọn gàng. Tới cái máy xay, tìm mãi không thấy cái gioăng cao su đâu cả. Hỏi chị chị nói không biết. Sau phải tả nó là cái vòng nhỏ bằng này mỏng thôi, bằng cao su dẻo màu đen. Chị à
lên một tiếng rồi nói chị vứt đi rồi, cái đấy đen xì xì, mà nó có dùng để làm gì đâu lại chả vứt đi, dì là cứ hay thu thập đồ vô dụng.
Mụ vội mang túi rác ra bới bới tìm tìm. Sau một hồi cũng thấy nó nằm lẫn trong đám cọng rau, ruột cá linh tinh. Giơ cái vật  đen xì xì vô dụng ấy lên giải thích cho chị biết nó là cái gì. Nếu không có nó thì cái máy  xay em mua một triệu rưỡi cách đây hơn 10 năm phải ném đi rồi. Chị lại à lên một tiếng rồi lẩm bẩm: Ai biết đâu…

Mới thăm chơi 1 ngày mà thế, nghĩ tội nghiệp... cả đời ông chồng bà này! :potay:


Họ cũng hay cãi nhau, nhưng phần lớn lại không phải do mấy cái lý do đó thầy ạ :tongue:

cãi nhau thì nói gì, nhà bà này ăn rau luộc hẳn cũng có chất đạm!  :cuoi1:

Thầy đoán việc như thần luôn :tongue: Rau bí thì thường xuyên còn sâu, mà rau muống thì thường xuyên có đỉa :potay:

ăn gì bổ nấy tỷ ui!  :laughing:

Nghĩ tới con đỉa, rùng mình luôn. Ghê lắm TM à :thua:
Về Đầu Trang Go down
Trà Mi

Trà Mi

Tổng số bài gửi : 7112
Registration date : 01/04/2011

CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13Tue 13 Jul 2021, 09:11

Phương Nguyên đã viết:
Trà Mi đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Trưa nay nhà có khách. Vợ chồng anh chị con ông bác ở trong quê ra chơi. Cũng lâu lâu chị em mới gặp nhau. Giữ mãi anh chị mới đồng ý ở lại ăn cơm. Nhà bé, bếp cũng bé. Nói anh chị cứ ngồi chơi xem ti vi, việc nấu nướng em làm tí là xong. Cơ mà chị không chịu, chị cứ muốn vào giúp em, vừa làm vừa thủ thỉ chuyện trò. Nhưng mà chị không biết làm gì cả. Nhà dì nấu nướng chả giống nhà chị. Thôi để chị nhặt rau, rửa rau vậy. Vâng thế cũng được.
Rồi bữa trưa cũng được bày ra. Chỉ có mấy món thôi. Tôm chao dầu với sả. Đầu tôm xay lọc lấy nước nấu canh mùng tơi. Cá diêu hồng nướng sả ớt. Đậu bắp luộc. Một đĩa bé bé dạ dày lợn luộc. Lúc thái rau mùng tơi để cho vào nồi canh, mụ tá hoả khi thấy còn mấy cái lá úa vàng với một vài cọng rơm lẫn trong đó. Mụ vội tắt bếp (sợ nồi canh sôi mãi sẽ cạn mất) rồi giả vờ nhờ chị ra chợ mua hộ mấy quả ớt. Chị đi rồi mụ vội nhặt lại rau rồi cho vào rửa. Chợ ngay gần nhà, chị đi mua mấy quả ớt mà một tiếng sau mới về tới. Hỏi chị sao đi lâu thế. Chị cười ngặt nghẽo rồi kể suýt nữa chị đi lạc dì ạ. Tìm mãi không thấy hàng ớt đâu. Chị cứ đi, vừa đi vừa ngắm chợ, nhiều thứ đẹp thế, cũng nhiều thứ chả khác trong quê tẹo nào. Rồi lúc sau chị không biết lối về thế nào nữa. Chị quay lại, đến cái ngã tư chả biết rẽ đâu. Chị mới túm một bà đi bên cạnh hỏi bà ơi bà có biết nhà em tôi đi lối nào không? Bà kia hỏi em bà tên gì, ở số nhà bao nhiêu ngõ nào. Chị nói tên em, nói em ở trong xóm, đi ra ngõ lại có một xóm nữa. Đầu cái xóm nữa ấy là chợ, có cái cây bàng. May làm sao bà kia là hàng xóm nhà em, chị ấy đưa chị về, nhưng mà chị quên không mua ớt cho em rồi. Thôi không sao chị ạ, nhà còn ớt mà em lại cứ nghĩ là hết rồi. Chị mắng yêu: Dì còn trẻ hơn chị mà đã lẩm cẩm thế.
Ăn xong chị giành rửa bát, tranh nhau mãi không được đành để chị rửa. Định bụng chiều anh chị về mụ sẽ mang ra rửa lại. Chị rửa xong ra ngồi ăn trái cây. Mụ dường như có linh tính, đi vào cất mấy thứ đã khô cho gọn gàng. Tới cái máy xay, tìm mãi không thấy cái gioăng cao su đâu cả. Hỏi chị chị nói không biết. Sau phải tả nó là cái vòng nhỏ bằng này mỏng thôi, bằng cao su dẻo màu đen. Chị à
lên một tiếng rồi nói chị vứt đi rồi, cái đấy đen xì xì, mà nó có dùng để làm gì đâu lại chả vứt đi, dì là cứ hay thu thập đồ vô dụng.
Mụ vội mang túi rác ra bới bới tìm tìm. Sau một hồi cũng thấy nó nằm lẫn trong đám cọng rau, ruột cá linh tinh. Giơ cái vật  đen xì xì vô dụng ấy lên giải thích cho chị biết nó là cái gì. Nếu không có nó thì cái máy  xay em mua một triệu rưỡi cách đây hơn 10 năm phải ném đi rồi. Chị lại à lên một tiếng rồi lẩm bẩm: Ai biết đâu…

Mới thăm chơi 1 ngày mà thế, nghĩ tội nghiệp... cả đời ông chồng bà này! :potay:


Họ cũng hay cãi nhau, nhưng phần lớn lại không phải do mấy cái lý do đó thầy ạ :tongue:

cãi nhau thì nói gì, nhà bà này ăn rau luộc hẳn cũng có chất đạm!  :cuoi1:

Thầy đoán việc như thần luôn :tongue: Rau bí thì thường xuyên còn sâu, mà rau muống thì thường xuyên có đỉa :potay:

ăn gì bổ nấy tỷ ui!  :laughing:

Nghĩ tới con đỉa, rùng mình luôn. Ghê lắm TM à :thua:

đặc sản của bọn Tàu đó tỷ ui :tongue:

Về Đầu Trang Go down
Phương Nguyên

Phương Nguyên

Tổng số bài gửi : 4777
Registration date : 23/03/2013

CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13Tue 13 Jul 2021, 10:40

Trà Mi đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Trà Mi đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Trưa nay nhà có khách. Vợ chồng anh chị con ông bác ở trong quê ra chơi. Cũng lâu lâu chị em mới gặp nhau. Giữ mãi anh chị mới đồng ý ở lại ăn cơm. Nhà bé, bếp cũng bé. Nói anh chị cứ ngồi chơi xem ti vi, việc nấu nướng em làm tí là xong. Cơ mà chị không chịu, chị cứ muốn vào giúp em, vừa làm vừa thủ thỉ chuyện trò. Nhưng mà chị không biết làm gì cả. Nhà dì nấu nướng chả giống nhà chị. Thôi để chị nhặt rau, rửa rau vậy. Vâng thế cũng được.
Rồi bữa trưa cũng được bày ra. Chỉ có mấy món thôi. Tôm chao dầu với sả. Đầu tôm xay lọc lấy nước nấu canh mùng tơi. Cá diêu hồng nướng sả ớt. Đậu bắp luộc. Một đĩa bé bé dạ dày lợn luộc. Lúc thái rau mùng tơi để cho vào nồi canh, mụ tá hoả khi thấy còn mấy cái lá úa vàng với một vài cọng rơm lẫn trong đó. Mụ vội tắt bếp (sợ nồi canh sôi mãi sẽ cạn mất) rồi giả vờ nhờ chị ra chợ mua hộ mấy quả ớt. Chị đi rồi mụ vội nhặt lại rau rồi cho vào rửa. Chợ ngay gần nhà, chị đi mua mấy quả ớt mà một tiếng sau mới về tới. Hỏi chị sao đi lâu thế. Chị cười ngặt nghẽo rồi kể suýt nữa chị đi lạc dì ạ. Tìm mãi không thấy hàng ớt đâu. Chị cứ đi, vừa đi vừa ngắm chợ, nhiều thứ đẹp thế, cũng nhiều thứ chả khác trong quê tẹo nào. Rồi lúc sau chị không biết lối về thế nào nữa. Chị quay lại, đến cái ngã tư chả biết rẽ đâu. Chị mới túm một bà đi bên cạnh hỏi bà ơi bà có biết nhà em tôi đi lối nào không? Bà kia hỏi em bà tên gì, ở số nhà bao nhiêu ngõ nào. Chị nói tên em, nói em ở trong xóm, đi ra ngõ lại có một xóm nữa. Đầu cái xóm nữa ấy là chợ, có cái cây bàng. May làm sao bà kia là hàng xóm nhà em, chị ấy đưa chị về, nhưng mà chị quên không mua ớt cho em rồi. Thôi không sao chị ạ, nhà còn ớt mà em lại cứ nghĩ là hết rồi. Chị mắng yêu: Dì còn trẻ hơn chị mà đã lẩm cẩm thế.
Ăn xong chị giành rửa bát, tranh nhau mãi không được đành để chị rửa. Định bụng chiều anh chị về mụ sẽ mang ra rửa lại. Chị rửa xong ra ngồi ăn trái cây. Mụ dường như có linh tính, đi vào cất mấy thứ đã khô cho gọn gàng. Tới cái máy xay, tìm mãi không thấy cái gioăng cao su đâu cả. Hỏi chị chị nói không biết. Sau phải tả nó là cái vòng nhỏ bằng này mỏng thôi, bằng cao su dẻo màu đen. Chị à
lên một tiếng rồi nói chị vứt đi rồi, cái đấy đen xì xì, mà nó có dùng để làm gì đâu lại chả vứt đi, dì là cứ hay thu thập đồ vô dụng.
Mụ vội mang túi rác ra bới bới tìm tìm. Sau một hồi cũng thấy nó nằm lẫn trong đám cọng rau, ruột cá linh tinh. Giơ cái vật  đen xì xì vô dụng ấy lên giải thích cho chị biết nó là cái gì. Nếu không có nó thì cái máy  xay em mua một triệu rưỡi cách đây hơn 10 năm phải ném đi rồi. Chị lại à lên một tiếng rồi lẩm bẩm: Ai biết đâu…

Mới thăm chơi 1 ngày mà thế, nghĩ tội nghiệp... cả đời ông chồng bà này! :potay:


Họ cũng hay cãi nhau, nhưng phần lớn lại không phải do mấy cái lý do đó thầy ạ :tongue:

cãi nhau thì nói gì, nhà bà này ăn rau luộc hẳn cũng có chất đạm!  :cuoi1:

Thầy đoán việc như thần luôn :tongue: Rau bí thì thường xuyên còn sâu, mà rau muống thì thường xuyên có đỉa :potay:

ăn gì bổ nấy tỷ ui!  :laughing:

Nghĩ tới con đỉa, rùng mình luôn. Ghê lắm TM à :thua:

đặc sản của bọn Tàu đó tỷ ui  :tongue:


PN sợ con này lắm. Mặc dù con nhà nông Suspect
Về Đầu Trang Go down
Trà Mi

Trà Mi

Tổng số bài gửi : 7112
Registration date : 01/04/2011

CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13Thu 15 Jul 2021, 09:36

Phương Nguyên đã viết:


PN sợ con này lắm. Mặc dù con nhà nông Suspect

nhìn hình thấy sợ thiệt đó tỷ! :so:
Về Đầu Trang Go down
Phương Nguyên

Phương Nguyên

Tổng số bài gửi : 4777
Registration date : 23/03/2013

CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13Sat 17 Jul 2021, 22:38

Năm mụ học lớp 5, nghĩa là năm đầu tiên của bậc học Trung học cơ sở (hồi đó gọi là cấp 2). Lớp của mụ cũng như các lớp khác trong trường phải tham gia lao động. Nghĩa là lao động chân tay thuần tuý giống như Tửng nói hôm trước á. Buổi lao động đầu tiên của lớp mụ là làm cỏ lúa giúp các bác nông dân. Hồi đó còn hợp tác xã, ruộng chung. Lúc dặn dò, cô giáo chủ nhiệm nói học sinh ngày mai mang cái cào cỏ theo. Sáng hôm sau mụ vác cái cào cỏ (giống như cái vũ khí của Trư Bát Giới) dài hơn cả chiều cao của mụ tới tập trung ở sân trường. Rồi cô giáo dẫn cả đám học trò đi bộ một đoạn dài đường liên huyện, lại một đoạn dài bờ ruộng để tới cái ruộng cần làm cỏ. Có một đoạn bờ ruộng bị vỡ. Đoạn vỡ cũng ngắn thôi, nhưng phải lội qua. Cô giáo lội trước, rồi lần lượt các bạn lội theo. Lúc mới thì không thấy gì. Nhưng sau khi cô giáo với mấy bạn lội qua rồi thì đỉa bắt đầu xuất hiện. Một hai con bơi đi bơi lại ở chỗ vũng nước. Mụ sợ không dám lội qua. Cô bạn đứng sau cứ giục giã lội qua đi, lội qua đi không sợ đâu. Mụ lấy hết can đảm, mắt nhắm tịt, tay bám chặt tay bạn gái bên cạnh lội ào qua. Không có con đỉa nào bám vào chân. Hú hồn hú vía.
Tới cái ruộng cần làm cỏ. Những tưởng chỉ cần cầm cái cào cỏ rồi lội dọc theo hàng lúc mà cào là được. Nhưng bác đội trưởng không cho làm thế. Bác yêu cầu cúi xuống vơ cỏ bằng tay. Các bạn đều lội ào xuống và bắt đầu vơ cỏ ném lên bờ. Mụ sợ tái xanh cả mặt mày. Ôm bụng ngồi trên bờ không dám xuống. Cô bạn thân lại giục xuống đi. Mụ lắc đầu sợ hãi. Cô giáo tới gần hỏi bị sao. Mụ nói thưa cô em bị đau bụng. Trông cái mặt tái xanh của mụ, cô tin liền. Cô cho mụ về, còn cử một bạn gái đưa mụ về nữa. Lần trở về, mụ nhất định không đi lối vừa đi có chỗ lội. Hai đứa đi theo hướng ngược lại với hướng trở về. Sau đó vòng theo một đoạn bờ ruộng khác để lên con đường bờ mương. Rồi từ đó lên đường lớn về nhà. Đoạn đường phải đi khá xa, xa gấp ba gấp bốn lần lối kia. Cô bạn vừa đi vừa kêu mỏi chân. Còn mụ, dường như nỗi sợ làm mụ bị đau bụng thật.
Sau đó khi mụ lớn chút nữa, mụ cũng phải đi làm ruộng. Cái sự sợ đỉa kia cũng bớt dần, nhưng chỉ bớt mà không thể hết. Đến bây giờ thì cái nỗi sợ lại vẹn nguyên như xưa rồi :potay:
Về Đầu Trang Go down
Thiên Hùng

Thiên Hùng

Tổng số bài gửi : 2556
Registration date : 19/08/2009

CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13Sun 18 Jul 2021, 01:00

PN mến,
TH là con trai, cũng nhà quê, mà sợ đỉa không thua PN đâu à hihihii, PN có muốn nghe chuyện đỉa kinh hoàng như thế nào khi các tù cải tạo từ miền Nam bị đưa ra miền Bắc, mà lão đại của TH là 1 trong số đó ... Ai nói mình có thể không tin, nhưng chính lão đại của TH là người trong cuộc nên mình phải tin thôi ... Thời gian qua, tất cả đã là dĩ vãng, nhưng có những điều muốn quên lại cứ nhớ hoài ... tập nhật ký của lão đại TH, lão không giấu, nhưng lão nói viết để biết đoạn đường đời vinh nhục mình đã đi qua, để gia đình mình thương yêu, nhường nhịn nhau hơn, chứ không phải để chê bai dè bĩu gì ai ... khi lịch sử đã sang trang .
Trong tập nhật ký đó có đoạn lão viết về ĐỈA ... PN muốn xem không hihihi :nu: :cuoi1:
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)   CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) - Page 48 I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên)
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Similar topics
-
» Truyện audio chọn lọc ( nhiều giọng đọc )
» Việt Sử Giai Thoại - Tập 4 - Nguyễn Khắc Thuần
» Việt Sử Giai Thoại - Tập 2 - Nguyễn Khắc Thuần
» Cảnh mộ của gia quyến Khổng Tử bị đào trong thời Cách mạng Văn hóa
» Chuyện Các Bà Trong Cung Nguyễn (Tập 1)
Trang 48 trong tổng số 57 trangChuyển đến trang : Previous  1 ... 25 ... 47, 48, 49 ... 52 ... 57  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: VƯỜN THƠ :: THƠ TRỮ TÌNH SÁNG TÁC ::  Góc thơ :: Phương Nguyên-