Bài viết mới | EM CHIM HÁT HAY QUÁ by mytutru Today at 17:38
QUY NHƠN TÔI YÊU by phambachieu Today at 16:51
Mái Nhà Chung by mytutru Yesterday at 23:18
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:17
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Yesterday at 12:56
Lời muốn nói by Tú_Yên tv Yesterday at 12:37
Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Wed 08 May 2024, 11:15
Một thoáng mây bay 13 by Ai Hoa Wed 08 May 2024, 10:00
ĐÔI BÀN TAY NGHỆ NHÂN by mytutru Tue 07 May 2024, 23:54
BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Tue 07 May 2024, 08:05
Cột đồng chưa xanh (2) by Ai Hoa Mon 06 May 2024, 11:42
Chết rồi! by Ai Hoa Mon 06 May 2024, 11:31
LỀU THƠ NHẠC by Thiên Hùng Sun 05 May 2024, 11:06
Tranh Thơ Viễn Phương by Viễn Phương Fri 03 May 2024, 19:13
Người Em Gái Da Vàng by Viễn Phương Fri 03 May 2024, 06:36
Những Đoá Từ Tâm by Việt Đường Wed 01 May 2024, 21:49
7 chữ by Tinh Hoa Tue 30 Apr 2024, 10:59
5 chữ by Tinh Hoa Sun 28 Apr 2024, 22:27
Thi tập "Chỉ là...Tình thơ" by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:56
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:51
Quán Tạp Kỹ - Đồng Bằng Nam Bộ by Thiên Hùng Wed 24 Apr 2024, 11:48
Trụ vững duyên thầy by Trà Mi Tue 23 Apr 2024, 07:34
THIỀN TUỆ (diệt trừ đau khổ) by mytutru Tue 23 Apr 2024, 00:07
Nhận dạng phụ nữ giàu có by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:36
Bức tranh gia đình by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:09
Mẹo kho thịt by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 07:29
SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 23:01
Trang Họa thơ Phương Nguyên 2 by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 22:56
Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 21 Apr 2024, 06:38
Mức thù lao không ai dám nghĩ đến by Trà Mi Wed 17 Apr 2024, 11:28
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
| | CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) | |
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4781 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) Tue 18 Dec 2018, 11:05 | |
| - buixuanphuong09 đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
Em nhớ lần đầu tiên đến nhà người ta ăn giỗ. Nào chị dâu, nào em gái, nào cháu gái thi nhau gắp đồ ăn vào bát cho em. Một cái bát đầy tú hụ và em đã gẩy gót đến cuối bữa cũng không hết. Cuối cùng vẫn đói meo. Dấu ấn sâu đậm tới giờ vẫn chưa quên ạ 😛 Có thể nào PN giải thích chữ "gẩy gót" là gì không ... Sao 1 bát đầy tú hụ muh cuối cùng vẫn đói meo ... Dạ thưa huynh TH! Muội cũng không tra được từ “gẩy gót” ở đâu hết. Có lẽ là từ trong nhân dân hay dùng. Hồi bé muội ăn chậm lắm, còn kén ăn nữa. Bát cơm xới không đầy quá, đầy quá nhìn sợ: không ăn. Đang ăn mà có người giục: không ăn. Nhà muội thì nghèo, mà tính muội thì như vậy nên thường xuyên bị đói. Bà nội và mẹ xót muội nhưng không dám giục muội ăn nhanh lên. Rồi hay cằn nhằn muội, nói muội ăn uống “gẩy gót” như vậy thì lúc nào cũng đói thôi. Hôm đi ăn giỗ, muội nhìn cái bát của mình mà sợ, cứ cầm đôi đũa giả vờ gắp gắp chọc chọc. Đến gần cuối bữa phải cầu cứu để được giúp đỡ. Đúng lúc mọi người ăn xong thì mọi thứ trong bát của muội cũng được bí mật chuyển đi. Mọi người có lẽ có người biết tiểu xảo nhưng không ai nói gì. Và kết quả là muội vẫn đói nguyên 😁😁😁 PN ạ, bác đọc thì hiểu tâm trạng cháu khi bưng bát cơm đầy ú thức ăn. Từ này không tra được, có lẽ nó là từ địa phương, giờ ít dùng. Sở dĩ bác hiểu được vì bác ở Hải Dương, mà Hải Phòng thì cũng phát triển từ Hải Dương. Bác về quê ngoại Hưng Yên cũng gặp từ này. Bác lên Lào Cai thăm anh vợ cũng gặp từ này. (Anh vợ bác ở Tiên Lãng-HP). Theo ý bác, khó tìm được từ nào diễn đạt được tâm trang ngán ăn như từ "gảy gót", có điều nó không thông dụng, đưa vào văn thơ làm người đọc khó hiểu. Cháu cũng ở Tiên Lãng đây bác. Anh vợ bác ở TL thì vợ bác có ở TL không ạ? Nếu có thì không biết chừng nhà cháu với nhà bác gái lại có họ ấy chứ 😁 |
| | | buixuanphuong09
Tổng số bài gửi : 37042 Age : 85 Registration date : 28/02/2012
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) Tue 18 Dec 2018, 12:11 | |
| - Phương Nguyên đã viết:
- buixuanphuong09 đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
Em nhớ lần đầu tiên đến nhà người ta ăn giỗ. Nào chị dâu, nào em gái, nào cháu gái thi nhau gắp đồ ăn vào bát cho em. Một cái bát đầy tú hụ và em đã gẩy gót đến cuối bữa cũng không hết. Cuối cùng vẫn đói meo. Dấu ấn sâu đậm tới giờ vẫn chưa quên ạ 😛 Có thể nào PN giải thích chữ "gẩy gót" là gì không ... Sao 1 bát đầy tú hụ muh cuối cùng vẫn đói meo ... Dạ thưa huynh TH! Muội cũng không tra được từ “gẩy gót” ở đâu hết. Có lẽ là từ trong nhân dân hay dùng. Hồi bé muội ăn chậm lắm, còn kén ăn nữa. Bát cơm xới không đầy quá, đầy quá nhìn sợ: không ăn. Đang ăn mà có người giục: không ăn. Nhà muội thì nghèo, mà tính muội thì như vậy nên thường xuyên bị đói. Bà nội và mẹ xót muội nhưng không dám giục muội ăn nhanh lên. Rồi hay cằn nhằn muội, nói muội ăn uống “gẩy gót” như vậy thì lúc nào cũng đói thôi. Hôm đi ăn giỗ, muội nhìn cái bát của mình mà sợ, cứ cầm đôi đũa giả vờ gắp gắp chọc chọc. Đến gần cuối bữa phải cầu cứu để được giúp đỡ. Đúng lúc mọi người ăn xong thì mọi thứ trong bát của muội cũng được bí mật chuyển đi. Mọi người có lẽ có người biết tiểu xảo nhưng không ai nói gì. Và kết quả là muội vẫn đói nguyên 😁😁😁 PN ạ, bác đọc thì hiểu tâm trạng cháu khi bưng bát cơm đầy ú thức ăn. Từ này không tra được, có lẽ nó là từ địa phương, giờ ít dùng. Sở dĩ bác hiểu được vì bác ở Hải Dương, mà Hải Phòng thì cũng phát triển từ Hải Dương. Bác về quê ngoại Hưng Yên cũng gặp từ này. Bác lên Lào Cai thăm anh vợ cũng gặp từ này. (Anh vợ bác ở Tiên Lãng-HP). Theo ý bác, khó tìm được từ nào diễn đạt được tâm trang ngán ăn như từ "gảy gót", có điều nó không thông dụng, đưa vào văn thơ làm người đọc khó hiểu. Cháu cũng ở Tiên Lãng đây bác. Anh vợ bác ở TL thì vợ bác có ở TL không ạ? Nếu có thì không biết chừng nhà cháu với nhà bác gái lại có họ ấy chứ 😁 Vợ bác ở Sơn Đông - Tiên Thắng, thuộc dòng họ Nguyễn Công. |
| | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4781 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) Tue 18 Dec 2018, 12:35 | |
| - buixuanphuong09 đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- buixuanphuong09 đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
Em nhớ lần đầu tiên đến nhà người ta ăn giỗ. Nào chị dâu, nào em gái, nào cháu gái thi nhau gắp đồ ăn vào bát cho em. Một cái bát đầy tú hụ và em đã gẩy gót đến cuối bữa cũng không hết. Cuối cùng vẫn đói meo. Dấu ấn sâu đậm tới giờ vẫn chưa quên ạ 😛 Có thể nào PN giải thích chữ "gẩy gót" là gì không ... Sao 1 bát đầy tú hụ muh cuối cùng vẫn đói meo ... Dạ thưa huynh TH! Muội cũng không tra được từ “gẩy gót” ở đâu hết. Có lẽ là từ trong nhân dân hay dùng. Hồi bé muội ăn chậm lắm, còn kén ăn nữa. Bát cơm xới không đầy quá, đầy quá nhìn sợ: không ăn. Đang ăn mà có người giục: không ăn. Nhà muội thì nghèo, mà tính muội thì như vậy nên thường xuyên bị đói. Bà nội và mẹ xót muội nhưng không dám giục muội ăn nhanh lên. Rồi hay cằn nhằn muội, nói muội ăn uống “gẩy gót” như vậy thì lúc nào cũng đói thôi. Hôm đi ăn giỗ, muội nhìn cái bát của mình mà sợ, cứ cầm đôi đũa giả vờ gắp gắp chọc chọc. Đến gần cuối bữa phải cầu cứu để được giúp đỡ. Đúng lúc mọi người ăn xong thì mọi thứ trong bát của muội cũng được bí mật chuyển đi. Mọi người có lẽ có người biết tiểu xảo nhưng không ai nói gì. Và kết quả là muội vẫn đói nguyên 😁😁😁 PN ạ, bác đọc thì hiểu tâm trạng cháu khi bưng bát cơm đầy ú thức ăn. Từ này không tra được, có lẽ nó là từ địa phương, giờ ít dùng. Sở dĩ bác hiểu được vì bác ở Hải Dương, mà Hải Phòng thì cũng phát triển từ Hải Dương. Bác về quê ngoại Hưng Yên cũng gặp từ này. Bác lên Lào Cai thăm anh vợ cũng gặp từ này. (Anh vợ bác ở Tiên Lãng-HP). Theo ý bác, khó tìm được từ nào diễn đạt được tâm trang ngán ăn như từ "gảy gót", có điều nó không thông dụng, đưa vào văn thơ làm người đọc khó hiểu. Cháu cũng ở Tiên Lãng đây bác. Anh vợ bác ở TL thì vợ bác có ở TL không ạ? Nếu có thì không biết chừng nhà cháu với nhà bác gái lại có họ ấy chứ 😁 Vợ bác ở Sơn Đông - Tiên Thắng, thuộc dòng họ Nguyễn Công. Ơ, nhà cháu cũng Nguyễn Công bác ạ 😳 |
| | | Thiên Hùng
Tổng số bài gửi : 2557 Registration date : 19/08/2009
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) Tue 18 Dec 2018, 13:36 | |
| - buixuanphuong09 đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
Em nhớ lần đầu tiên đến nhà người ta ăn giỗ. Nào chị dâu, nào em gái, nào cháu gái thi nhau gắp đồ ăn vào bát cho em. Một cái bát đầy tú hụ và em đã gẩy gót đến cuối bữa cũng không hết. Cuối cùng vẫn đói meo. Dấu ấn sâu đậm tới giờ vẫn chưa quên ạ 😛 Có thể nào PN giải thích chữ "gẩy gót" là gì không ... Sao 1 bát đầy tú hụ muh cuối cùng vẫn đói meo ... Dạ thưa huynh TH! Muội cũng không tra được từ “gẩy gót” ở đâu hết. Có lẽ là từ trong nhân dân hay dùng. Hồi bé muội ăn chậm lắm, còn kén ăn nữa. Bát cơm xới không đầy quá, đầy quá nhìn sợ: không ăn. Đang ăn mà có người giục: không ăn. Nhà muội thì nghèo, mà tính muội thì như vậy nên thường xuyên bị đói. Bà nội và mẹ xót muội nhưng không dám giục muội ăn nhanh lên. Rồi hay cằn nhằn muội, nói muội ăn uống “gẩy gót” như vậy thì lúc nào cũng đói thôi. Hôm đi ăn giỗ, muội nhìn cái bát của mình mà sợ, cứ cầm đôi đũa giả vờ gắp gắp chọc chọc. Đến gần cuối bữa phải cầu cứu để được giúp đỡ. Đúng lúc mọi người ăn xong thì mọi thứ trong bát của muội cũng được bí mật chuyển đi. Mọi người có lẽ có người biết tiểu xảo nhưng không ai nói gì. Và kết quả là muội vẫn đói nguyên 😁😁😁 PN ạ, bác đọc thì hiểu tâm trạng cháu khi bưng bát cơm đầy ú thức ăn. Từ này không tra được, có lẽ nó là từ địa phương, giờ ít dùng. Sở dĩ bác hiểu được vì bác ở Hải Dương, mà Hải Phòng thì cũng phát triển từ Hải Dương. Bác về quê ngoại Hưng Yên cũng gặp từ này. Bác lên Lào Cai thăm anh vợ cũng gặp từ này. (Anh vợ bác ở Tiên Lãng-HP). Theo ý bác, khó tìm được từ nào diễn đạt được tâm trang ngán ăn như từ "gảy gót", có điều nó không thông dụng, đưa vào văn thơ làm người đọc khó hiểu. Oh, vậy thì như Bác BXP nói "gẩy gót" là "ngán ăn" tiếng địa phương ngoài Bắc ... chân thành cám ơn PN & bác BXP ... |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10564 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) Tue 18 Dec 2018, 14:26 | |
| - Thiên Hùng đã viết:
- buixuanphuong09 đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
Em nhớ lần đầu tiên đến nhà người ta ăn giỗ. Nào chị dâu, nào em gái, nào cháu gái thi nhau gắp đồ ăn vào bát cho em. Một cái bát đầy tú hụ và em đã gẩy gót đến cuối bữa cũng không hết. Cuối cùng vẫn đói meo. Dấu ấn sâu đậm tới giờ vẫn chưa quên ạ 😛 Có thể nào PN giải thích chữ "gẩy gót" là gì không ... Sao 1 bát đầy tú hụ muh cuối cùng vẫn đói meo ... Dạ thưa huynh TH! Muội cũng không tra được từ “gẩy gót” ở đâu hết. Có lẽ là từ trong nhân dân hay dùng. Hồi bé muội ăn chậm lắm, còn kén ăn nữa. Bát cơm xới không đầy quá, đầy quá nhìn sợ: không ăn. Đang ăn mà có người giục: không ăn. Nhà muội thì nghèo, mà tính muội thì như vậy nên thường xuyên bị đói. Bà nội và mẹ xót muội nhưng không dám giục muội ăn nhanh lên. Rồi hay cằn nhằn muội, nói muội ăn uống “gẩy gót” như vậy thì lúc nào cũng đói thôi. Hôm đi ăn giỗ, muội nhìn cái bát của mình mà sợ, cứ cầm đôi đũa giả vờ gắp gắp chọc chọc. Đến gần cuối bữa phải cầu cứu để được giúp đỡ. Đúng lúc mọi người ăn xong thì mọi thứ trong bát của muội cũng được bí mật chuyển đi. Mọi người có lẽ có người biết tiểu xảo nhưng không ai nói gì. Và kết quả là muội vẫn đói nguyên 😁😁😁 PN ạ, bác đọc thì hiểu tâm trạng cháu khi bưng bát cơm đầy ú thức ăn. Từ này không tra được, có lẽ nó là từ địa phương, giờ ít dùng. Sở dĩ bác hiểu được vì bác ở Hải Dương, mà Hải Phòng thì cũng phát triển từ Hải Dương. Bác về quê ngoại Hưng Yên cũng gặp từ này. Bác lên Lào Cai thăm anh vợ cũng gặp từ này. (Anh vợ bác ở Tiên Lãng-HP). Theo ý bác, khó tìm được từ nào diễn đạt được tâm trang ngán ăn như từ "gảy gót", có điều nó không thông dụng, đưa vào văn thơ làm người đọc khó hiểu. Oh, vậy thì như Bác BXP nói "gẩy gót" là "ngán ăn" tiếng địa phương ngoài Bắc ... chân thành cám ơn PN & bác BXP ... Dzị mà tưởng PN ... gẩy gẩy gót chân chứ? _________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4781 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) Tue 18 Dec 2018, 21:16 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- buixuanphuong09 đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
Em nhớ lần đầu tiên đến nhà người ta ăn giỗ. Nào chị dâu, nào em gái, nào cháu gái thi nhau gắp đồ ăn vào bát cho em. Một cái bát đầy tú hụ và em đã gẩy gót đến cuối bữa cũng không hết. Cuối cùng vẫn đói meo. Dấu ấn sâu đậm tới giờ vẫn chưa quên ạ 😛 Có thể nào PN giải thích chữ "gẩy gót" là gì không ... Sao 1 bát đầy tú hụ muh cuối cùng vẫn đói meo ... Dạ thưa huynh TH! Muội cũng không tra được từ “gẩy gót” ở đâu hết. Có lẽ là từ trong nhân dân hay dùng. Hồi bé muội ăn chậm lắm, còn kén ăn nữa. Bát cơm xới không đầy quá, đầy quá nhìn sợ: không ăn. Đang ăn mà có người giục: không ăn. Nhà muội thì nghèo, mà tính muội thì như vậy nên thường xuyên bị đói. Bà nội và mẹ xót muội nhưng không dám giục muội ăn nhanh lên. Rồi hay cằn nhằn muội, nói muội ăn uống “gẩy gót” như vậy thì lúc nào cũng đói thôi. Hôm đi ăn giỗ, muội nhìn cái bát của mình mà sợ, cứ cầm đôi đũa giả vờ gắp gắp chọc chọc. Đến gần cuối bữa phải cầu cứu để được giúp đỡ. Đúng lúc mọi người ăn xong thì mọi thứ trong bát của muội cũng được bí mật chuyển đi. Mọi người có lẽ có người biết tiểu xảo nhưng không ai nói gì. Và kết quả là muội vẫn đói nguyên 😁😁😁 PN ạ, bác đọc thì hiểu tâm trạng cháu khi bưng bát cơm đầy ú thức ăn. Từ này không tra được, có lẽ nó là từ địa phương, giờ ít dùng. Sở dĩ bác hiểu được vì bác ở Hải Dương, mà Hải Phòng thì cũng phát triển từ Hải Dương. Bác về quê ngoại Hưng Yên cũng gặp từ này. Bác lên Lào Cai thăm anh vợ cũng gặp từ này. (Anh vợ bác ở Tiên Lãng-HP). Theo ý bác, khó tìm được từ nào diễn đạt được tâm trang ngán ăn như từ "gảy gót", có điều nó không thông dụng, đưa vào văn thơ làm người đọc khó hiểu. Oh, vậy thì như Bác BXP nói "gẩy gót" là "ngán ăn" tiếng địa phương ngoài Bắc ... chân thành cám ơn PN & bác BXP ... Dzị mà tưởng PN ... gẩy gẩy gót chân chứ? Thưa thầy, thưa huynh TH: thường người “chán ăn” thì hay “gẩy gót” nhưng cũng có người không chán ăn mà vẫn gẩy gót ạ. “Chán ăn” là tâm trạng, là bệnh. Còn “gẩy gót” là hành động. Ví dụ người bình thường ngồi ăn là bê bát cơm lên rồi gắp, và, nhai nuốt. Thậm chí húp xoàn xoạt. Còn người “gẩy gót” thì khi ngồi ăn còn chưa ăn ngay. Bê bát cơm lên còn ngắm nghía, lấy đầu đũa xều xều vài hạt cơm đưa lên miệng. Chậm chạp nhai, chậm chạp nuốt. Giơ đôi đũa gắp rau, gắp đồ ăn cũng chậm như là vừa gắp vừa suy nghĩ. Nhìn cái người ăn “gẩy gót” đáng ghét lắm ạ, họ làm cho những người cùng mâm ăn cũng không thấy ngon nữa 😋😋😋 |
| | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4781 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) Wed 19 Dec 2018, 09:32 | |
| CHUYỆN ĐẶT TÊN CON
Đặt tên cho con thật là khó vô cùng. Phải làm sao cho cái tên vừa hay vừa có ý nghĩa. Lại không trùng với tên của ông bà cha mẹ cô dì chú bác hai bên bố mẹ. Có gia đình còn kiêng đặt trùng tên cả anh chị em họ nội họ ngoại nữa mới khó chứ 😂
Đó là bây giờ. Còn ngày xưa các cụ đẻ khó nuôi khó nên khi sinh con toàn đặt cho những cái tên thật xấu. Có khi còn chả đặt tên. Trai thì gọi thằng cu, cu lớn cu nhỡ cu bé. Gái thì gọi cái tí, cũng tí lớn tí nhỡ tí bé 😁😁😁
Thời ông nội sinh ra bố và các chú mình thì chưa xưa lắm. Ông được 5 người con. Một gái tiên phong và một gái khoá đuôi. Ba trai ở giữa. Ông tên NC Chấp. Ba con trai lần lượt là NC Kích, NC Bình, NC Yên. Ông giải thích ý nghĩa của những cái tên đó là: Cầm (chấp) vũ khí (kích) để gìn giữ hoà bình (bình yên). Vậy mà hồi đó chiến tranh các con ông chẳng ai đi bộ đội hết 😄😄😄
Đến thời bố mẹ mình. Trong làng có ông thề sẽ sinh 10 đứa để đặt là SÁNG SUỐT LỰA CHỌN HỘI ĐỒNG NHÂN DÂN CÁC CẤP. Cuối cùng ông phải dừng lại ở thằng NHÂN vì vợ ổng bị cắt mất buồng trứng.
Mà cái hồi đó các cụ đẻ nhiều đẻ dễ thật. Có bầu gần đến ngày sinh vẫn đi làm đồng. Vẫn gánh gồng nặng è cả cổ mà chả làm sao hết. Có bà toàn đẻ rơi, con cái liền được đặt tên đúng cái nơi mà nó rơi ra. Thằng Cừ, cái Rãnh, Mương, Ao, Vườn v.v... đủ cả. Có cụ tên là Cành, đặt tên cho con là Lá, Búp, Nõn 😂
Tạm vậy đã. Hết giờ rảnh rồi hihi |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10564 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) Wed 19 Dec 2018, 10:28 | |
| - Phương Nguyên đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- buixuanphuong09 đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
Em nhớ lần đầu tiên đến nhà người ta ăn giỗ. Nào chị dâu, nào em gái, nào cháu gái thi nhau gắp đồ ăn vào bát cho em. Một cái bát đầy tú hụ và em đã gẩy gót đến cuối bữa cũng không hết. Cuối cùng vẫn đói meo. Dấu ấn sâu đậm tới giờ vẫn chưa quên ạ 😛 Có thể nào PN giải thích chữ "gẩy gót" là gì không ... Sao 1 bát đầy tú hụ muh cuối cùng vẫn đói meo ... Dạ thưa huynh TH! Muội cũng không tra được từ “gẩy gót” ở đâu hết. Có lẽ là từ trong nhân dân hay dùng. Hồi bé muội ăn chậm lắm, còn kén ăn nữa. Bát cơm xới không đầy quá, đầy quá nhìn sợ: không ăn. Đang ăn mà có người giục: không ăn. Nhà muội thì nghèo, mà tính muội thì như vậy nên thường xuyên bị đói. Bà nội và mẹ xót muội nhưng không dám giục muội ăn nhanh lên. Rồi hay cằn nhằn muội, nói muội ăn uống “gẩy gót” như vậy thì lúc nào cũng đói thôi. Hôm đi ăn giỗ, muội nhìn cái bát của mình mà sợ, cứ cầm đôi đũa giả vờ gắp gắp chọc chọc. Đến gần cuối bữa phải cầu cứu để được giúp đỡ. Đúng lúc mọi người ăn xong thì mọi thứ trong bát của muội cũng được bí mật chuyển đi. Mọi người có lẽ có người biết tiểu xảo nhưng không ai nói gì. Và kết quả là muội vẫn đói nguyên 😁😁😁 PN ạ, bác đọc thì hiểu tâm trạng cháu khi bưng bát cơm đầy ú thức ăn. Từ này không tra được, có lẽ nó là từ địa phương, giờ ít dùng. Sở dĩ bác hiểu được vì bác ở Hải Dương, mà Hải Phòng thì cũng phát triển từ Hải Dương. Bác về quê ngoại Hưng Yên cũng gặp từ này. Bác lên Lào Cai thăm anh vợ cũng gặp từ này. (Anh vợ bác ở Tiên Lãng-HP). Theo ý bác, khó tìm được từ nào diễn đạt được tâm trang ngán ăn như từ "gảy gót", có điều nó không thông dụng, đưa vào văn thơ làm người đọc khó hiểu. Oh, vậy thì như Bác BXP nói "gẩy gót" là "ngán ăn" tiếng địa phương ngoài Bắc ... chân thành cám ơn PN & bác BXP ... Dzị mà tưởng PN ... gẩy gẩy gót chân chứ?
Thưa thầy, thưa huynh TH: thường người “chán ăn” thì hay “gẩy gót” nhưng cũng có người không chán ăn mà vẫn gẩy gót ạ. “Chán ăn” là tâm trạng, là bệnh. Còn “gẩy gót” là hành động. Ví dụ người bình thường ngồi ăn là bê bát cơm lên rồi gắp, và, nhai nuốt. Thậm chí húp xoàn xoạt. Còn người “gẩy gót” thì khi ngồi ăn còn chưa ăn ngay. Bê bát cơm lên còn ngắm nghía, lấy đầu đũa xều xều vài hạt cơm đưa lên miệng. Chậm chạp nhai, chậm chạp nuốt. Giơ đôi đũa gắp rau, gắp đồ ăn cũng chậm như là vừa gắp vừa suy nghĩ. Nhìn cái người ăn “gẩy gót” đáng ghét lắm ạ, họ làm cho những người cùng mâm ăn cũng không thấy ngon nữa 😋😋😋 Sao giống chuyện cổ tích "Ma lai rút ruột" quá dzị cà? Gẩy là động từ, dùng chỉ việc lấy móng tay hay vật gì đó hất lên một chút, lấy ra 1 phần rất nhỏ. Gót là từ đệm để tạo thành tiếng láy đôi! _________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10564 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) Wed 19 Dec 2018, 10:32 | |
| - Phương Nguyên đã viết:
- CHUYỆN ĐẶT TÊN CON
Đặt tên cho con thật là khó vô cùng. Phải làm sao cho cái tên vừa hay vừa có ý nghĩa. Lại không trùng với tên của ông bà cha mẹ cô dì chú bác hai bên bố mẹ. Có gia đình còn kiêng đặt trùng tên cả anh chị em họ nội họ ngoại nữa mới khó chứ 😂
Đó là bây giờ. Còn ngày xưa các cụ đẻ khó nuôi khó nên khi sinh con toàn đặt cho những cái tên thật xấu. Có khi còn chả đặt tên. Trai thì gọi thằng cu, cu lớn cu nhỡ cu bé. Gái thì gọi cái tí, cũng tí lớn tí nhỡ tí bé 😁😁😁
Thời ông nội sinh ra bố và các chú mình thì chưa xưa lắm. Ông được 5 người con. Một gái tiên phong và một gái khoá đuôi. Ba trai ở giữa. Ông tên NC Chấp. Ba con trai lần lượt là NC Kích, NC Bình, NC Yên. Ông giải thích ý nghĩa của những cái tên đó là: Cầm (chấp) vũ khí (kích) để gìn giữ hoà bình (bình yên). Vậy mà hồi đó chiến tranh các con ông chẳng ai đi bộ đội hết 😄😄😄
Đến thời bố mẹ mình. Trong làng có ông thề sẽ sinh 10 đứa để đặt là SÁNG SUỐT LỰA CHỌN HỘI ĐỒNG NHÂN DÂN CÁC CẤP. Cuối cùng ông phải dừng lại ở thằng NHÂN vì vợ ổng bị cắt mất buồng trứng.
Mà cái hồi đó các cụ đẻ nhiều đẻ dễ thật. Có bầu gần đến ngày sinh vẫn đi làm đồng. Vẫn gánh gồng nặng è cả cổ mà chả làm sao hết. Có bà toàn đẻ rơi, con cái liền được đặt tên đúng cái nơi mà nó rơi ra. Thằng Cừ, cái Rãnh, Mương, Ao, Vườn v.v... đủ cả. Có cụ tên là Cành, đặt tên cho con là Lá, Búp, Nõn 😂
Tạm vậy đã. Hết giờ rảnh rồi hihi Nhiều người cũng lạ, con gái thì đặt tên NAM, con trai lại đặt tên GÁI. Ai như mình đặt tên ÁI HOA thì tất nhiên hong phải là HOA rùi! (nhưng mờ ai gọi cô, gọi chị cũng chấp nhận lun!) _________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Phương Nguyên
Tổng số bài gửi : 4781 Registration date : 23/03/2013
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) Wed 19 Dec 2018, 12:30 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- buixuanphuong09 đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
- Thiên Hùng đã viết:
- Phương Nguyên đã viết:
Em nhớ lần đầu tiên đến nhà người ta ăn giỗ. Nào chị dâu, nào em gái, nào cháu gái thi nhau gắp đồ ăn vào bát cho em. Một cái bát đầy tú hụ và em đã gẩy gót đến cuối bữa cũng không hết. Cuối cùng vẫn đói meo. Dấu ấn sâu đậm tới giờ vẫn chưa quên ạ 😛 Có thể nào PN giải thích chữ "gẩy gót" là gì không ... Sao 1 bát đầy tú hụ muh cuối cùng vẫn đói meo ... Dạ thưa huynh TH! Muội cũng không tra được từ “gẩy gót” ở đâu hết. Có lẽ là từ trong nhân dân hay dùng. Hồi bé muội ăn chậm lắm, còn kén ăn nữa. Bát cơm xới không đầy quá, đầy quá nhìn sợ: không ăn. Đang ăn mà có người giục: không ăn. Nhà muội thì nghèo, mà tính muội thì như vậy nên thường xuyên bị đói. Bà nội và mẹ xót muội nhưng không dám giục muội ăn nhanh lên. Rồi hay cằn nhằn muội, nói muội ăn uống “gẩy gót” như vậy thì lúc nào cũng đói thôi. Hôm đi ăn giỗ, muội nhìn cái bát của mình mà sợ, cứ cầm đôi đũa giả vờ gắp gắp chọc chọc. Đến gần cuối bữa phải cầu cứu để được giúp đỡ. Đúng lúc mọi người ăn xong thì mọi thứ trong bát của muội cũng được bí mật chuyển đi. Mọi người có lẽ có người biết tiểu xảo nhưng không ai nói gì. Và kết quả là muội vẫn đói nguyên 😁😁😁 PN ạ, bác đọc thì hiểu tâm trạng cháu khi bưng bát cơm đầy ú thức ăn. Từ này không tra được, có lẽ nó là từ địa phương, giờ ít dùng. Sở dĩ bác hiểu được vì bác ở Hải Dương, mà Hải Phòng thì cũng phát triển từ Hải Dương. Bác về quê ngoại Hưng Yên cũng gặp từ này. Bác lên Lào Cai thăm anh vợ cũng gặp từ này. (Anh vợ bác ở Tiên Lãng-HP). Theo ý bác, khó tìm được từ nào diễn đạt được tâm trang ngán ăn như từ "gảy gót", có điều nó không thông dụng, đưa vào văn thơ làm người đọc khó hiểu. Oh, vậy thì như Bác BXP nói "gẩy gót" là "ngán ăn" tiếng địa phương ngoài Bắc ... chân thành cám ơn PN & bác BXP ... Dzị mà tưởng PN ... gẩy gẩy gót chân chứ?
Thưa thầy, thưa huynh TH: thường người “chán ăn” thì hay “gẩy gót” nhưng cũng có người không chán ăn mà vẫn gẩy gót ạ. “Chán ăn” là tâm trạng, là bệnh. Còn “gẩy gót” là hành động. Ví dụ người bình thường ngồi ăn là bê bát cơm lên rồi gắp, và, nhai nuốt. Thậm chí húp xoàn xoạt. Còn người “gẩy gót” thì khi ngồi ăn còn chưa ăn ngay. Bê bát cơm lên còn ngắm nghía, lấy đầu đũa xều xều vài hạt cơm đưa lên miệng. Chậm chạp nhai, chậm chạp nuốt. Giơ đôi đũa gắp rau, gắp đồ ăn cũng chậm như là vừa gắp vừa suy nghĩ. Nhìn cái người ăn “gẩy gót” đáng ghét lắm ạ, họ làm cho những người cùng mâm ăn cũng không thấy ngon nữa 😋😋😋
Sao giống chuyện cổ tích "Ma lai rút ruột" quá dzị cà? Gẩy là động từ, dùng chỉ việc lấy móng tay hay vật gì đó hất lên một chút, lấy ra 1 phần rất nhỏ. Gót là từ đệm để tạo thành tiếng láy đôi! Úi, nghe thầy nói về “gẩy gót” nè. Nhẹ nhàng đơn giản như đi ăn cỗ vậy |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: CHUYỆN VỤN (Phương Nguyên) | |
| |
| | | |
Similar topics | |
|
Trang 3 trong tổng số 57 trang | Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4 ... 30 ... 57 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |