Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Yesterday at 16:41

Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Thu 25 Apr 2024, 18:57

Thi tập "Chỉ là...Tình thơ" by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:56

Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:51

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Thu 25 Apr 2024, 12:46

LỀU THƠ NHẠC by Thiên Hùng Wed 24 Apr 2024, 11:55

Quán Tạp Kỹ - Đồng Bằng Nam Bộ by Thiên Hùng Wed 24 Apr 2024, 11:48

Trụ vững duyên thầy by Trà Mi Tue 23 Apr 2024, 07:34

Mái Nhà Chung by Trà Mi Tue 23 Apr 2024, 07:33

THIỀN TUỆ (diệt trừ đau khổ) by mytutru Tue 23 Apr 2024, 00:07

BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 09:57

Nhận dạng phụ nữ giàu có by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:36

Bức tranh gia đình by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 08:09

Mẹo kho thịt by Trà Mi Mon 22 Apr 2024, 07:29

SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 23:01

Trang Họa thơ Phương Nguyên 2 by Phương Nguyên Sun 21 Apr 2024, 22:56

Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sun 21 Apr 2024, 06:38

Mức thù lao không ai dám nghĩ đến by Trà Mi Wed 17 Apr 2024, 11:28

KHÔNG ĐỀ by Phương Nguyên Wed 17 Apr 2024, 11:00

Cách xem tướng mạo phụ nữ ngoại tình, không chung thủy by mytutru Tue 16 Apr 2024, 11:59

Ở NHÀ MỘT MÌNH by Phương Nguyên Tue 16 Apr 2024, 09:59

HÁ MIỆNG CHỜ SUNG by Phương Nguyên Sun 14 Apr 2024, 13:29

Trang thơ vui Phạm Bá Chiểu by phambachieu Fri 12 Apr 2024, 15:48

Những Đoá Từ Tâm by Việt Đường Fri 12 Apr 2024, 15:32

Chết rồi! by Phương Nguyên Fri 12 Apr 2024, 13:57

ĐÔI BÀN TAY NGHỆ NHÂN by mytutru Thu 11 Apr 2024, 17:43

THẬN TRỌNG SIÊU LỪA by mytutru Wed 10 Apr 2024, 20:33

Không đánh, không mắng, không phạt, không có học sinh ưu tú by Trà Mi Wed 10 Apr 2024, 11:45

KHÓ NGỦ by Phương Nguyên Wed 10 Apr 2024, 01:46

MỘT CHÚT BUỒN by Phương Nguyên Tue 09 Apr 2024, 15:33

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4  Next
Tác giảThông điệp
mytutru

mytutru

Tổng số bài gửi : 11123
Registration date : 08/08/2009

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Định Nghĩa Của Hai Chữ Hạnh Phúc   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13Fri 12 Nov 2010, 14:32

Hạnh Phúc Là Bằng Lòng

Trên bục giảng thầy hỏi.. Mấy em có hiểu hai chữ "Hạnh Phúc" không.? Mấy em hãy cho một định nghĩa sát thật nhất với từ hạnh phúc nhé.. Sống làm sao thì được gọi là hạnh phúc.? Cả lớp lúc ấy đa số giơ tay xin trả lời.. Thầy cho lần lượt từng trò đứng lên để trả lời..

Trò thứ 1 nói: Thưa thầy có tiền nhiều thì hạnh phúc mới có..

Thầy: không đúng ..! ngồi xuống

Trò thứ 2 nói: Thưa thầy khi đói có người cho ăn no là hạnh phúc..

Thầy: Chưa đúng ..! Ngồi xuống

Trò thứ 3 nói: Thưa thầy khi bịnh mà có người cho thuốc uống khỏi bịnh là hạnh phúc ạ..

Thầy: Cũng chưa đúng ..

Các trò thay phiên nhau trả lời nhưng cuối cùng không câu nào được..

Thầy lúc ấy mới giải thích như sau: Hai chữ hạnh phúc, của câu trả lời đúng nghĩa bằng hai chữ "Bằng lòng" thí dụ như sau: Hạnh phúc nằm trong mọi hoàn cảnh, không phân biệt, lúc đói, no, nghèo, giàu, hay sướng khổ.v.v...

Nếu chúng ta thấy một bà kia, mang cái bụng bầu nặng nhọc, đi thì hai chân bè ra, bụng vênh ra phía trước, và lúc sanh con thì thập tử nhất sinh, chúng ta nhìn vào thấy ngao ngán.. Nhưng người ấy đang rất hạnh phúc, chỉ vì họ đã "Bằng lòng" mang nặng đẽ đau, để có đứa con..

Và từ xưa có những người từ bỏ cao sang quyền quý để về sống ở chốn đèo heo hút gió.. Và họ bằng lòng trong cảnh hàn vi ấy, lúc ấy họ thấy lòng thanh thản an vui..

Họ đã tìm hạnh phúc cho họ trong một bối cảnh không cao sang nhưng tâm họ luôn an lạc.. Cũng vì họ đã bằng lòng như vậy, và họ rất hạnh phúc.

Có một cô gái rất xinh đẹp, khả năng cô muốn có chồng giỏi đẹp, giàu sang không khó.. Nhưng cô lại bằng làm làm thê thiếp của một ông quan kia, cô rất hạnh phúc mặc cho vợ cả ganh ghét, chưởi bới đủ điều, nhưng cô vẫn thấy hạnh phúc, khi được sống gần người cô đã yêu thương.. Đó là vì cô đã bằng lòng cho số phận, mới nhận lời làm bé..

Trên đời này lắm cái chúng ta đứng ngoài nhìn vào, thấy họ khổ đau, nếu chúng ta ở ngay trong hoàn cảnh của họ.. Nhưng vì chúng ta không phải là họ, chúng ta không thấy họ hạnh phúc như thế nào ..

Cả lớp ngồi nghe, ai cũng gật gù.. Vậy hạnh phúc là bằng lòng và khi đã bằng lòng tức là đã chọn cho mình con đường hạnh phúc rồi..!

MyTT cũng rất hạnh phúc.. Và chúc cả GĐ Đào Viên cùng các bạn luôn hạnh phúc.. Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 149181
Về Đầu Trang Go down
http://<marquee>mytutru_welcome.. tứ trụ kính chúc T
mytutru

mytutru

Tổng số bài gửi : 11123
Registration date : 08/08/2009

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Bằng Mặt Nhưng Không Bằng Lòng   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13Fri 12 Nov 2010, 22:50

Bằng Mặt Nhưng Không Bằng Lòng

TRUYỆN DÌ GHẼ CON CHỒNG

Vân là một cô giáo dạy ở trường xã "Mẫu giáo", tuổi đời chưa đầy 30 .. Dáng người của Vân hơi thấp, nước da bánh mật, nhìn cũng có duyên.. Vân có một đứa con và đã ly dị với chồng, Vân đi dạy và nhận thêm hàng thêu để nuôi con.

tình cờ Vân gặp được người vừa mắt để ý cô.. Anh chàng có nước da ngâm đen cao ráo và nhìn cũng khá đẹp trai.. Nghe Vân kể anh vì rất thần tượng "Cô giáo" Và vì vậy khi gặp Vân anh đã kết và quyết tâm về ly dị vợ để đến với cô giáo Vân. Anh đem con về cho Vân chăm sóc, tiền làm được đưa tất cho Vân giữ..

Vân tâm sự, khi hai vợ chồng đã ở với nhau được gần một năm, và sau đó lại chia tay, Vân kể trong sự hối hận như sau: "Cô biết không.? Em không hiểu sao em lại ghét thầng bé con của ông xã em đến thế chứ.?!.

Tuy tiền ba của nó đưa cho em giữ, nhưng khi cho nó ăn, em vẫn cho nó ăn thứ dỡ hơn con của em, đôi lúc em cũng hối hận, nhưng sao mà khi trông thấy mặt của nó thì lòng em như sôi lên và ghét quá không biết.?...

Có mấy lần em ký đầu nó xưng lên, em sợ nó mét ba nó.. Em hăm nếu ba mày về mà mầy mét cho ba mày nghe, đến lúc ba mày đi làm tao sẽ đánh mày, gấp mười lần như thế này.!

Nó sợ quá, và lúc ba nó về, ba nó xoa đầu nó, em nghe nó kêu đau, lúc ấy trong lòng em hơi hoảng.. Ba nó hỏi tại sao đau.? Em nghe nó trả lời là.. Lúc trưa con té va đầu vào cửa.. Lúc ấy ba nó nhìn em hỏi: Thế mẹ nó có biết để xoa dầu cho con không.?

Nó vội đỡ lời.. Con không nói nên mẹ Vân không biết ạ.. Em hú hồn, chạy lấy dầu thoa cho nó.. Nhiều lần vì không kềm được em đánh nó hoài.. Một hôm em đang bầm dập nó.. Bố nó về sớm và bắt gặp.!

Lúc ấy hai bố con nó ôm nhau.. Bố nó bảo nó hãy mạnh dạn kể cho bố nghe, lúc đầu nó lấm lét không nói.. Sau đó bố nó hứa sẽ mang nó đi nơi khác để hai bố con ở với nhau.. Nó kể tất tần tật cho bố nó nghe.

Thế là hai bố con cuốn gói đi luôn, mặc cho em năn nĩ và hối cải.! Em bây giờ nghĩ lại mới thấy em có lỗi nhiều quá cô ơi.! Mình nghe và không biết nói gì bây giờ.!

Trách Vân ư.? Cô ấy đã sám hối rồi mình không trách nữa.. Nhưng trong lòng mình thương cho cháu bé kia đã chịu nhiều hình phạt do lòng ích kỷ, ghen ghét mà trở thành ác độc không hay..!!! Và cái mừng thứ hai là ông cha kia thật sáng suốt, biết rời xa kẻ có tâm quá ác kia.!

Mình chỉ còn biết nói với Vân vài câu: Tôi mong em từ nay tập bỏ tánh xấu ác đi.. Vì em còn đứa con thân yêu của em đó.. Hãy sống tốt cho nó được hưởng cái phúc của mẹ nó, mà không phải rơi vào hoàn cảnh như "Cháu bé con của chồng em" Tôi chỉ biết chúc phúc cho em và mong em sống có suy nghĩ đầy lòng từ bi thôi..

Hàng ngày Mình vẫn cầu xin cho mình và cho tất cả người thân luôn sống trong yêu thương và tránh tất cả những cái ác chung quanh mà chúng ta thường gặp..!!!

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Connguabach
Về Đầu Trang Go down
http://<marquee>mytutru_welcome.. tứ trụ kính chúc T
mytutru

mytutru

Tổng số bài gửi : 11123
Registration date : 08/08/2009

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Trả Lời Câu Hỏi   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13Sat 25 Dec 2010, 21:00

Đêm Noel Ngồi Nhà & Lên Mạng, có ai giống mình ko?

Mình nghĩ không chỉ riêng Bạn ngồi ở nhà để cãm nhận cái cô
đơn đưa đến , mà cũng có rất nhiều người như Bạn .. Trong cái lặng lẽ vẫn có
cái hay , phải không ?

Nếu bản tánh bạn từng lặng lẽ, thì khi đến một nơi đông người có thể Bạn sẽ không
cãm thấy thoải mái lắm đâu . Nếu Bạn có người yêu thì chắc hẳn phải là người
cùng quan điễm như Bạn mới thích hợp cho Bạn .

Xin tặng Bạn mấy câu cho vui nhé
*****
Quang cảnh tuy lặng lẽ, lòng ta vốn cô đơn .
nhưng trong buồn .. vui ấy , an phận vẫn là thường .
Một ngày nắng sớm mưa chiều .
Đi qua đi lại buồn thiêu một mình.
Quen rồi , trong cảnh im thinh ..
Luyện tâm chờ một quang vinh cho đời .
---
Chúc Bạn tròn ý nguyện, và cái vui đến chậm nhưng chậm mà chắc . Chịu buồn hiện
tại, chờ ngày đăng khoaÝ kiến của người đặt câu hỏi: mình thích câu trả lời của bạn lắm, thanks
nhiều nha ^^ mình cũng chúc bạn (và tất cả mọi người nữa luôn vui vẻ
& hạnh phúc). bạn là người thứ 30 trong trả lời câu hỏi đó.
Về Đầu Trang Go down
http://<marquee>mytutru_welcome.. tứ trụ kính chúc T
mytutru

mytutru

Tổng số bài gửi : 11123
Registration date : 08/08/2009

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Kĩ Niệm Noel   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13Sat 25 Dec 2010, 21:05

Những Câu Hỏi và những câu trả lời ngây thơ .. Vui

Một Lọ Sao

Quen nhau được 1 thang và Noel anh ấy tặng cho mình 1 lọ sao,Ý nghĩa là gì?

Trả Lời

Bạn được tặng một lọ "Sao May Mắn"

Ý người ấy : Bạn "Quen" người ấy mọi sự may mắn người ấy luôn dành cho Bạn vui quá còn gì nữa ha ..


Một người Bạn quá Ư là "tuyệt vời" Những vì sao, may mắn .

Anh hái những vì Sao
Tặng người Anh quý mến

Mong Em trọn niềm tin

Luôn có Anh bên cạnh


Hay là :


Em như những vì Sao

Lòng Anh hằng quý mến

Tặng Em cùng ý tưởng

Đời nầy luôn bên nhau


Tặng Bạn mắy câu trên và mong như ý nhé chào Bạn..


Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Sao
Về Đầu Trang Go down
http://<marquee>mytutru_welcome.. tứ trụ kính chúc T
mytutru

mytutru

Tổng số bài gửi : 11123
Registration date : 08/08/2009

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Lucky Dog - Bài Viết - pank sun rin (Em của Vy)   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13Sat 01 Jan 2011, 16:50

Lucky Dog

Mary có nuôi một chú chó tên là May Mắn. Cô bé đã xin chú chó này từ nhà
một người bạn, ngay khi May Mắn mới được sinh ra. Ngay cả cái tên May
Mắn cũng do Mary đặt. Và tất nhiên, May Mắn trở thành người bạn thân
thiết nhất của Mary.

May Mắn có một sở thích rất lạ. Bất kỳ ai đến nhà chơi, gia đình Mary
cũng phải dặn họ cài thật kỹ túi xách. Vì nếu để túi mở, Lucky sẽ tự
"lục" xem có món nào nó thích nhất và... lấy đi luôn.

Nhưng tất nhiên là có những người quên khuấy. Thế là khi chuẩn bị ra về,
họ phát hiện ra cái túi bị lục tung và thứ gì đó biến mất. Bố mẹ sẽ gọi
Mary. Mary sẽ chạy đến chỗ hộp đồ chơi của May Mắn ở dưới tầng hầm, và
chắc chắn là món đồ đã được xếp ở đó gọn ghẽ cùng với những món đồ chơi
mà May Mắn yêu quý nhất.

Năm Mary 14 tuổi, cô bé bị chẩn đoán là có vấn đề về dạ dày rất nghiêm
trọng. Bác sĩ cho rằng phải phẫu thuật ít nhất 2 lần, và phải theo dõi
dài hạn. Mary và bố mẹ đều lo lắng.


Ca phẫu thuật khó hơn các bác sĩ dự đoán, Mary phải nằm viện đến hơn 2
tuần. Mỗi tối, bố hoặc mẹ Mary sẽ dẫn May Mắn đi dạo, nhưng chú chó nhỏ
cứ gục đầu xuống ủ rũ, rên ư ử và trông rất khổ sở.

Cuối cùng cũng đến ngày Mary được xuất viện. Về đến nhà, cô bé quá mệt
mỏi, đến nỗi không leo nổi cầu thang để lên phòng mình. Bố mẹ đành lấy
gối xuống đặt ở ghế đệm lớn trong phòng khách cho con gái nằm tạm.

May Mắn cứ đứng đó, nhìn Mary. Mary không gọi được, chỉ vẫy vẫy tay,
nhưng May Mắn không lại gần. Điều này làm Mary rất buồn, nhưng vì quá
mệt, nên cô bé nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Gần sáng, Mary tỉnh dậy. Cô không hiểu được đã xảy ra chuyện gì, chỉ
biết là không cử động được, bởi vì người nặng trịch và rất nóng. Lúc
đầu, Mary hoảng hốt. Nhưng cô bé trấn tĩnh lại ngay, thậm chí còn mỉm
cười khi nhận ra "vấn đề". Khắp xung quanh và trên người cô bé là những
"báu vật" mà May Mắn có được: những khúc xương bằng cao su, quả bóng
nhựa, tấm thảm, đồ chơi hình con cá bằng nhựa dẻo... Tất cả "kho báu"
của May Mắn đều ở đó.

Khi Mary ngủ, chú chó đã đi lại rất nhiều lần giữa tầng hầm và phòng
khách, mang tất cả những gì mình yêu quý nhất tới cho cô bạn thân thiết
nhất của mình. May Mắn đã bao trùm Mary không chỉ bằng "kho báu đồ
chơi", mà còn bằng tất cả sự yêu thương của nó.

Mary và May Mắn vẫn luôn là bạn thân. Đôi bạn vẫn đi dạo cùng nhau mỗi
tối. Đã 12 năm trôi qua kể từ hồi đó và Mary vẫn khoẻ mạnh, dạ dày của
cô không hề bị biến chứng một chút gì. Đến các bác sĩ cũng ngạc nhiên về
sự bình phục và sức khoẻ của cô.

Còn May Mắn?
Chú chó vẫn giữ thói quen lấy những món đồ mình thích và giấu vào hộp đồ
chơi ở tầng hầm. Nhưng chắc chắn Mary mới là "kho báu" lớn nhất của nó.

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 36688_138386289507415_100000081350096_381129_7167083_n
Về Đầu Trang Go down
http://<marquee>mytutru_welcome.. tứ trụ kính chúc T
mytutru

mytutru

Tổng số bài gửi : 11123
Registration date : 08/08/2009

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Hành Động Của Hòa Bình   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13Tue 11 Jan 2011, 20:36

Một hành động nhỏ mang đến hòa bình giữa người và người..

Bé Vy năm lên ba tuổi, Vy rất hồn nhiên, nhưng bé có một cái tật khó dạy là: khi ba mẹ dẫn Vy đi thăm người thân quen, hay có người thân đến nhà chơi.. Ba mẹ kêu Vy ra chào thì Vy lại né tránh không chịu chào bất cứ ai.

Điều này khiến cả nhà ai cũng thấy khó chịu, dù đã có người rầy la và cũng có ngọt ngào mà tật nào tật ấy không sửa được... !!!

Một hôm Nhựt ba của bé Vy đến giờ tan học, Nhựt lấy xe đi đón con về, trên đường xe đông nghịch, kẹt cứng, Nhựt vì hàng gấp xắp phải giao nên cũng nôn nóng..

Nhựt lách xe " Lấn " để đi cho nhanh, không ngờ xe va vào một bác lớn tuổi.! Ông với nét mặt hầm hầm thật dữ tợn, tiến về phía hai cha con Nhựt và Vy..

Vy kiều ba Nhựt.! Ba ơi: Ông đó muốn đánh ba kìa. Nhựt cũng dựng xe, trong tư thế sẳn sàng ứng phó.. Ông từng bước gườm gườm đi gần tới.!

Vy .. Bổng dưng khoanh tay cuối đầu nói: Dạ con chào ông, con mới đi học về ạ.! Mặt người đàn ông dịu lại ngay. Ông mĩm cười và đưa tay vuốt tóc Vy.. Cháu giỏi lắm.. Ông chúc cháu luôn học giỏi và ngoan nhé.
Vy.. Dạ...
Rồi ông quay sang phía Nhựt ba của bé Vy.. Lần sau đừng đi như vậy nữa nghe..

Nhựt từ ngạc nhiên, khi thấy con khoanh tay lễ phép mà từ trước con bé là đứa rất khó dạy.. Nhựt nghe ông dặn như vậy liền dạ ngay, Rồi Nhựt chào và xin lỗi ông..

Nhựt chỡ con về nhà rồi theo dò hỏi: Sao ngày thường ba kêu con chào, con không nghe, mà bây giờ con lại chào ông ấy vậy?

Vy trả lời: Vì con thấy ông ấy dữ và sợ ông ấy đánh ba, con phải chào để ông đừng có giận ba nữa.. Lúc ấy Nhựt vui quá đã DT và kể cho tất cả người nhà nghe về Vy.

Một cô bé chỉ hơn ba tuổi mà nhận thức thật tuyệt làm sao.. Từ đó Vy rất được yêu thương, vì cô bé chẳng khác một sứ giả hòa bình, lúc nguy biến vậy.

Mytutru 11.01.2011 / Lưu Kĩ Niệm

Về Đầu Trang Go down
http://<marquee>mytutru_welcome.. tứ trụ kính chúc T
THOAI_DU

THOAI_DU

Tổng số bài gửi : 635
Registration date : 08/12/2010

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn)   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13Tue 11 Jan 2011, 23:01

mytutru đã viết:
Lucky Dog

Mary có nuôi một chú chó tên là May Mắn. Cô bé đã xin chú chó này từ nhà
một người bạn, ngay khi May Mắn mới được sinh ra. Ngay cả cái tên May
Mắn cũng do Mary đặt. Và tất nhiên, May Mắn trở thành người bạn thân
thiết nhất của Mary.

May Mắn có một sở thích rất lạ. Bất kỳ ai đến nhà chơi, gia đình Mary
cũng phải dặn họ cài thật kỹ túi xách. Vì nếu để túi mở, Lucky sẽ tự
"lục" xem có món nào nó thích nhất và... lấy đi luôn.

Nhưng tất nhiên là có những người quên khuấy. Thế là khi chuẩn bị ra về,
họ phát hiện ra cái túi bị lục tung và thứ gì đó biến mất. Bố mẹ sẽ gọi
Mary. Mary sẽ chạy đến chỗ hộp đồ chơi của May Mắn ở dưới tầng hầm, và
chắc chắn là món đồ đã được xếp ở đó gọn ghẽ cùng với những món đồ chơi
mà May Mắn yêu quý nhất.

Năm Mary 14 tuổi, cô bé bị chẩn đoán là có vấn đề về dạ dày rất nghiêm
trọng. Bác sĩ cho rằng phải phẫu thuật ít nhất 2 lần, và phải theo dõi
dài hạn. Mary và bố mẹ đều lo lắng.


Ca phẫu thuật khó hơn các bác sĩ dự đoán, Mary phải nằm viện đến hơn 2
tuần. Mỗi tối, bố hoặc mẹ Mary sẽ dẫn May Mắn đi dạo, nhưng chú chó nhỏ
cứ gục đầu xuống ủ rũ, rên ư ử và trông rất khổ sở.

Cuối cùng cũng đến ngày Mary được xuất viện. Về đến nhà, cô bé quá mệt
mỏi, đến nỗi không leo nổi cầu thang để lên phòng mình. Bố mẹ đành lấy
gối xuống đặt ở ghế đệm lớn trong phòng khách cho con gái nằm tạm.

May Mắn cứ đứng đó, nhìn Mary. Mary không gọi được, chỉ vẫy vẫy tay,
nhưng May Mắn không lại gần. Điều này làm Mary rất buồn, nhưng vì quá
mệt, nên cô bé nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Gần sáng, Mary tỉnh dậy. Cô không hiểu được đã xảy ra chuyện gì, chỉ
biết là không cử động được, bởi vì người nặng trịch và rất nóng. Lúc
đầu, Mary hoảng hốt. Nhưng cô bé trấn tĩnh lại ngay, thậm chí còn mỉm
cười khi nhận ra "vấn đề". Khắp xung quanh và trên người cô bé là những
"báu vật" mà May Mắn có được: những khúc xương bằng cao su, quả bóng
nhựa, tấm thảm, đồ chơi hình con cá bằng nhựa dẻo... Tất cả "kho báu"
của May Mắn đều ở đó.

Khi Mary ngủ, chú chó đã đi lại rất nhiều lần giữa tầng hầm và phòng
khách, mang tất cả những gì mình yêu quý nhất tới cho cô bạn thân thiết
nhất của mình. May Mắn đã bao trùm Mary không chỉ bằng "kho báu đồ
chơi", mà còn bằng tất cả sự yêu thương của nó.

Mary và May Mắn vẫn luôn là bạn thân. Đôi bạn vẫn đi dạo cùng nhau mỗi
tối. Đã 12 năm trôi qua kể từ hồi đó và Mary vẫn khoẻ mạnh, dạ dày của
cô không hề bị biến chứng một chút gì. Đến các bác sĩ cũng ngạc nhiên về
sự bình phục và sức khoẻ của cô.

Còn May Mắn?
Chú chó vẫn giữ thói quen lấy những món đồ mình thích và giấu vào hộp đồ
chơi ở tầng hầm. Nhưng chắc chắn Mary mới là "kho báu" lớn nhất của nó.

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 36688_138386289507415_100000081350096_381129_7167083_n

:cheerleader2:

Chú chó dễ thư­ơ­ng quá ...
Giá mà em cũng có 1 con chó như­ vậy ...
Để làm bạn thì ... thật thích ...
Hic ...

:cheerleader2:
Về Đầu Trang Go down
mytutru

mytutru

Tổng số bài gửi : 11123
Registration date : 08/08/2009

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn)   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13Wed 12 Jan 2011, 20:18

Tỷ cảm ơn TD đã ghé thăm.. Chú chó này đến hôm nay có lẽ đã đi đến một nơi nào đó rồi.. Chung quanh chúng ta còn rất nhiều thứ dễ thương lắm.

Và sự họp tan cũng luôn quấy rầy tâm tư của chúng ta vậy đó TD có hiểu Tỷ không? Tỷ chúc TD luôn vững vàng và sống luôn như ý nhé..
Thân mến Crying or Very sad
Về Đầu Trang Go down
http://<marquee>mytutru_welcome.. tứ trụ kính chúc T
mytutru

mytutru

Tổng số bài gửi : 11123
Registration date : 08/08/2009

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Ba Ngày Cuối Cùng   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13Wed 19 Jan 2011, 22:15

BA NGÀY CUỐI CÙNG

Có hai anh chàng thanh niên sống ở nhà quê cùng rủ nhau lên tỉnh thành lập nghiệp vì họ thấy rằng cuộc sống ỏ quê nhà chỉ vừa đủ ăn không dư giả.
Sau thời gian dài phấn đấu hơn 30 năm ở tỉnh thành, hai người
đã tạo lập được một cuộc sống sung túc về vật chất.

Anh A trở thành chủ một hãng xe đò, anh B có hơn 2/3 cổ phần trong một nhà máy dệt.

Vì là bạn nối khố từ nhỏ nên sau khi thành công trên đường sự nghiệp, hai người vẫn tiếp tục chơi thân với nhau.

Một hôm, hai người bỗng nảy ra ý định trở về quê nhà nơi họ chôn nhau cắt rốn, trước là để thăm lại đình làng bé nhỏ trước kia, sau là để thực hiện giấc mộng hồi hương áo gấm về làng như những quan Trạng ngày xưa.
Khi xe hơi chở họ về đến đầu làng, cả hai cùng rủ nhau xuống đi bộ vừa ngắm cảnh vừa chuyện trò. Đến trước đình làng, hai người gặp một ông lão mặc áo trắng, tay cầm chiếc phèng la.

Anh A cất tiếng hỏi:
- Ông lão ơi, ông đang làm gì vậy?
Ông lão điềm nhiên trả lời:
- Ta là Thành hoàng giữ phúc phần cho làng này, ngoài việc giữ yên ổn cho dân làng, ta cũng cai quản vấn đề sinh tử của mọi người nữa.
Ta đến báo cho hai người biết là mạng sống của các ngươi chỉ còn ba ngày. Ba ngày sau ta sẽ đến đón hai người về cõi âm.

Khi ta nổi một hồi phèng la thì hai người phải đi theo ta để về trình diện ngài Diêm Vương mà không được chậm trễ.

Nói xong, ông lão biến mất, để lại hai anh chàng đứng ngẩn người như ngây như dại. Thử tưởng tượng ngày áo gấm về làng cũng là ngày biết được cuộc đời chỉ còn ba ngày cuối cùng thì ai không đâm ra hoảng hốt.

Anh A thấy rằng cuộc đời nhạt nhẽo không còn gì gọi là thú vị, 30 năm phấn đấu để cuối cùng đổi lấy cái chết cận kề trong khoảnh khắc.

Về đến nhà anh ta ăn không ngon, ngủ không yên, mà cũng chẳng lo sắp xếp được gì cả. Đến lúc bấy giờ anh mới nghiệm ra rằng dù tiền bạc có nhiều ức vạn đi nữa cũng không thể nào đánh đổi được sinh mạng đáng quý.

Chưa đến ba ngày thần sắc của anh bơ phờ như một thây ma, mặt anh đầy những vết nhăn, râu ria mọc lún phún, cặp mắt thì đờ đẫn thất thần.
Ngày thứ ba anh thức dậy thật sớm, lựa ra bộ đồ sang trọng đắt tiền nhất mặc vào người và đứng trước cửa đợi lão tử thần đến rước.

Chiều tối hôm đó, quả thật anh thấy ông lão mặc áo trắng, tay cầm phèng la ngày hôm trước xuất hiện. Ông lão chưa kịp gióng lên hồi phèng la thì anh A đã lăn đùng ra chết.

Vì quá khẩn trương nên ba ngày cuối cùng cuả anh đã mỏi mòn trong sự chờ đợi, do đó khi thấy thần chết xuất hiện là anh xuất hồn đi theo ngay lập tức.
Trở lại phần anh B, sau khi nghe vị thần chết tuyên bố bản án tử hình, anh cũng thấy mủi lòng.

Thế nhưng tánh tình của anh B vốn rất an phận, anh nghĩ rằng nếu như số mạng của anh có đi đến chỗ chấm dứt thì không
có cách nào thoát được.

Vì nghĩ như vậy nên anh mang tất cả tiền bạc đã tạo dựng trong 30 năm ra làm của bố thí. Trước hết anh cất một trường học ở quê nhà để giúp cho trẻ em nghèo khổ có nơi học hành.

Sau đó, anh giao tiền cho quý vị hội đồng xã xây dựng một bệnh xá nhằm giúp những người dân quê không có tiền lên tỉnh thành
trị bệnh.
Của cải còn lại, anh mang ra phụ giúp việc xây đường, dựng cầu
mang lại tiện ích cho cuộc sống của người dân thôn dã.

Anh cũng trích ra một phần để giúp đỡ những gia đình đông con không đủ sống đang cần sự trợ giúp tức thời.

Những công việc này đã tốn hết thời gian ba ngày của anh. Anh B không còn thì giờ để nghĩ đến cái chết sắp sửa xảy ra cho
anh nữa.
Những người dân nghèo khổ trong làng đột nhiên nhận được một sự bố thí lớn lao nên họ rất lấy làm cảm kích.

Những người được sự giúp đỡ đó đã tỏ lòng biết ơn của họ bằng cách tổ chức một buổi hát bội ngoài trời, trước là để tạ ơn thần, sau là để tri ân nhà mạnh thường quân tốt bụng.

Đoàn múa lân của trẻ em trong làng đã đến trước nhà anh B tưng bừng múa giúp vui. Khi mọi người đang hoan hỉ đứng xem thì ông lão tử thần xuất hiện vì đã đến giờ ông ta đến đón anh B về âm phủ.

Thế nhưng không khí trước nhà anh B lúc đó quá vui nhộn cho nên mọi người, kể cả anh B, cũng không chú ý đến sự xuất hiện của nguời lạ mặt này.
Thậm chí có một chàng trai trong làng thấy ông lão tay cầm phèng la đã tưỏng nhầm ông là một thành viên của đoàn múa lân nên kéo ông ta sắp vào hàng ngũ những người đánh trống thổi kèn.

Ông già tử thần gióng thêm một hồi phèng la gọi hồn, thế
nhưng vì không khí đang huyên náo cho nên tiếng phèng la của ông bị tiếng trống múa lân át mất.
Ông già tử thần cố gắng thử thêm ba lần nữa cũng chẳng ai thèm chú ý đến. Vì đã đến giờ nên ông buộc lòng phải ra đi.

Anh B suốt đêm hôm đó được dân làng đãi đằng ăn uống thật thịnh soạn.
Dân chúng trong làng lâu nay mới có một dịp cùng nhau vui vẻ cho nên ai ai cũng liên hoan cho đến sáng.

Sáng ngày hôm sau anh B cứ tiếp tục thực hiện những công việc dỡ dang mà anh sắp xếp để phục vụ cho dân trong làng.

Công việc bận rộn liên tục đã khiến anh quên khuấy mất cái hẹn ba ngày của ông Thành hoàng. Mãi hai ba hôm sau khi sực nhớ lại, anh lấy làm lạ tại sao đã quá kỳ hạn mà không thấy thần chết xuất hiện.
Anh đâu biết rằng ông lão có đến nhưng không ai thèm nghe hồi phèng la của ông nên đã buộc lòng phải bỏ đi.

Nhờ vậy mà anh B mới còn tiếp tục sống dài dài ra đó.
Đây là một câu chuyện ngụ ngôn rất có ý nghĩa, nói lên chân lý cuộc sống của con người là phải phấn đấu từng giây mãi cho đến phút cuối của cuộc đời.

Xu hướng tiến lên sẽ đưa ta đi về đâu? Dĩ nhiên là ta sẽ đi đến
chỗ ta hằng mong muốn. Phật giáo đồ sẽ đi đến thế giới Cực Lạc, những con chiên Thiên Chúa giáo sẽ lên Thiên Đàng.

Tôi thường đặt câu hỏi với nhiều người như thế này: “Nếu như biết rằng cuộc sống của ta chỉ còn đúng 60 giây đồng hồ thì quý vị sẽ có một sự lựa chọn gì trước khi nhắm mắt?”

Phần đông những người được tôi hỏi câu này đều đâm ra lúng túng không biết phải trả lời như thế nào. Hai phần ba trong số đó cho tôi câu trả lời sẽ chẳng chọn lựa hay suy nghĩ gì cả.

Lý do là quá ngắn ngủi, không đủ cho họ chuẩn bị. Nhiều người
chấp nhận sự việc đếm từng giây phút đi qua mà thôi.

Riêng tôi thì có hai sự lựa chọn, một là mặt mày rầu rỉ để chờ đợi tử thần, hai là mỉm cười đón nhận phút cuối của cuộc đời.

Thử nghĩ, nếu như quý vị mỉm cười, bình thản ra đi thì những người thân đưa tiễn quý vị chắc chắn sẽ nhẹ bớt phần nào nỗi đau buồn, ít ra họ cũng biết rằng quý vị đã ra đi một cách bình yên không lo sợ.

Ngay ở giây phút đó biết đâu nhân sinh quan của quý vị sẽ thay đổi hẳn và sẽ cảm thấy một sự giải thoát nhẹ nhàng.
Đời nhà Đường bên Trung Hoa, có nhà sư Nguyên Hiểu đã nói rằng:
“Tận dụng hết mọi nỗ lực của con người cũng không thể nào chặn đứng sự héo úa của một cành hoa, vậy thì trong khi đóa hoa đang dần dần héo úa, ta hãy ung dung ngắm nhìn và thưởng thức giây phút cuối cùng của cành hoa đó đi.”

Sự suy nghĩ và cảnh giới giác ngộ của nhà sư này quả thật đã lên đến một mức độ thượng thừa.
Nếu như tận dụng hết mọi nỗ lực vẫn không thể nào chặn được sự thất tình, thì trong lúc thất tình ta hãy ung dung gặm nhấm mùi vị thất tình đó đi.

Nếu như tận dụng hết mọi nỗ lực cũng vẫn không thể nào ngăn chặn cho cơ thể tránh được bệnh tật, vậy thì trong khi nằm trên giường bệnh, ta hãy bình lặng hưởng thụ giây phút êm đềm yên tịnh đó đi.
Biết đâu trong thời gian yên lặng chịu đựng đó, chúng ta chẳng
nghiền ngẫm ra được nhiều triết lý để gánh vác được những đau khổ của cuộc đời hay sao?

ST - Tác Giả: Lâm Thanh Tuyền Đài Loan



Được sửa bởi mytutru ngày Thu 20 Jan 2011, 08:58; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
http://<marquee>mytutru_welcome.. tứ trụ kính chúc T
mytutru

mytutru

Tổng số bài gửi : 11123
Registration date : 08/08/2009

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Đọc Sách Hay "Ba Câu Hỏi" (Leo Tolstoy)   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13Thu 20 Jan 2011, 00:25


Ba Câu Hỏi
Leo Tolstoy

Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Leo_Tolstoy
Đại văn hào, bá tước Leo Tolstoy (1828–1910)
là người trường chay

"Ba Câu Hỏi" là một truyện ngắn của đại văn hào Nga Leo Tolstoy, xuất bản lần đầu tiên vào năm 1885. Số lượng sáng tác của nhà văn Leo Tolstoy phong phú, bao gồm những tác phẩm nổi tiếng khắp thế giới như:
Các quyển tiểu thuyết "Chiến Tranh và Hòa Bình" (1869), "Anna Karenina" (1877).
Ngoài ra ông cũng viết dưới các thể loại khác, như truyện ngắn "Tình Thương Nơi Nào, Thượng Đế Nơi Đó" (1885), kịch "Quả Khai Ngộ" (1891), tác phẩm triết lý "Thiên Quốc Bên Trong Bạn" (1894).
Thuộc dòng dõi quý tộc lâu đời, đại văn hào, bá tước Leo Tolstoy là một người trường chay, không uống rượu, không hút thuốc, không thích săn bắn.
Ông là một người hiền lành, dễ tính, và là một thiên tài khiêm tốn
trong nhân loại.


Ba Câu Hỏi


Nhà vua ấy, Tolstoy không biết tên. Một hôm đức vua nghĩ rằng, giá mà vua trả lời được ba câu hỏi ấy thì vua sẽ không bao giờ bị thất bại trong bất cứ công việc nào.

Ba câu hỏi ấy là:
1. Làm sao để biết được thời gian nào là thời gian thuận lợi nhất cho mỗi công việc?
2. Làm sao để biết được nhân vật nào là nhân vật quan trọng nhất mà ta phải chú trọng?
3. Làm sao để biết được công việc nào là công việc cần thiết nhất mà ta phải thực hiện?

Nghĩ thế, vua liền ban chiếu ra khắp trong bàn dân thiên hạ, hứa rằng sẽ ban thưởng trọng hậu cho kẻ nào trả lời được những câu hỏi đó.
Các bậc hiền nhân đọc chiếu liền tìm tới kinh đô. Nhưng mỗi người lại dâng lên vua một câu trả lời khác nhau.

Về câu hỏi thứ nhất, có người trả lời rằng muốn biết thời gian nào là thời gian thuận lợi nhất cho mỗi công việc thì phải làm thời biểu cho đàng hoàng, có ngày giờ năm tháng và phải thi hành cho thật đúng thời biểu ấy.

Như vậy mới mong công việc làm đúng lúc. Kẻ khác thì lại nói
không thể nào dự tính được trước những việc gì phải làm và thời gian để làm những việc ấy; rằng ta không nên ham vui mà nên chú ý đến mọi sự khi chúng xảy tới để có thể làm bất cứ gì xét ra cần thiết.

Có kẻ lại nói rằng, dù vua có chú ý đến tình hình mấy đi nữa thì một mình vua cũng không đủ sáng suốt để định đoạt thời gian của mọi việc làm một cách sáng suốt, do đó nhà vua phải thành lập một Hội Đồng Nhân Sĩ và hành động theo lời khuyến cáo của họ.

Lại có kẻ nói rằng, có những công việc cần phải lấy quyết định tức khắc không thể nào có thì giờ để tham khảo xem đã đến lúc phải làm hay chưa đến lúc phải làm.

Mà muốn lấy quyết định cho đúng thì phải biết trước những gì sẽ xẩy ra, do đó, nhà vua cần phải cần đến những nhà cố vấn tiên tri và bốc phệ.

Về câu hỏi thứ hai, cũng có nhiều câu trả lời không giống nhau. Có người nói những nhân vật mà vua cần chú ý nhất là những ông đại thần và những người trong triều đình.

Có người nói là các giám mục, thượng tọa là quan hệ hơn hết. Có người nói là mấy ông tướng lãnh trong quân đội là quan hệ hơn hết.


Về câu hỏi thứ ba, các nhà thức giả cũng trả lời khác nhau. Có người nói khoa học là quan trọng nhất. Có người nói tôn giáo là quan trọng nhất. Có người lại nói chỉnh trang quân đội là quan trọng nhất.

Vì các câu trả lời khác nhau cho nên nhà vua không thể đồng ý với vị hiền nhân nào cả, và chẳng ban thưởng cho ai hết.

Sau nhiều đêm suy nghĩ vua quyết định đi chất vấn một ông đạo tu trên núi, ông đạo này nổi tiếng là có giác ngộ. Vua muốn tìm lên trên núi để gặp ông đạo và hỏi ba câu hỏi kia.

Vị đạo sĩ này chưa bao giờ chịu xuống núi và nơi ông ta ở chỉ có
những người dân nghèo; chẳng bao giờ ông chịu tiếp người quyền quý.
Vì vậy mà nhà vua cải trang làm thường dân. Khi đi đến chân núi, vua dặn vệ sĩ đứng chờ ở dưới, và một mình vua, trong y phục một thường dân, trèo lên am của ông đạo.

Nhà vua gặp ông đạo đang cuốc đất trước am. Khi trông thấy người lạ, ông đạo gật đầu chào rồi tiếp tục cuốc đất.

Ông đạo cuốc đất một cách nặng nhọc bởi ông đã già yếu; mỗi khi cuốc lên được một tảng đất hoặc lật ngược được tảng đất ra thì ông lại thở hào hển.

Nhà vua tới gần ông đạo và nói: "Tôi tới đây để xin ông đạo trả lời giúp cho tôi ba câu hỏi. Làm thế nào để biết đúng thì giờ hành động, đừng để cho cơ hội qua rồi sau phải hối tiếc?

Ai là những người quan trọng nhất mà ta phải chú ý tới nhiều hơn cả? Và công việc nào quan trọng nhất cần thực hiện trước tiên?"

Ông đạo lắng nghe nhà vua nhưng không trả lời. Ông chỉ vỗ vai nhà vua và cúi xuống tiếp tục cuốc đất.
Nhà vua nói: "Ông đạo mệt lắm rồi, thôi đưa cuốc cho tôi, tôi cuốc một lát".

Vị đạo sĩ cám ơn và trao cuốc cho vua rồi ngồi xuống đất nghỉ mệt. Cuốc xong được hai vồng đất thì nhà vua ngừng tay và lặp lại câu hỏi.
Ông đạo vẫn không trả lời, chỉ đứng dậy và đưa tay ra đòi cuốc, miệng nói: "Bây giờ bác phải nghỉ, đến phiên tôi cuốc".

Nhưng nhà vua thay vì trao cuốc lại cúi xuống tiếp tục cuốc đất.


Một giờ rồi hai giờ đồng hồ đi qua. Rồi mặt trời bắt đầu khuất sau đỉnh núi. Nhà vua ngừng tay, buông cuốc, và nói với ông đạo:


"Tôi tới để xin ông đạo trả lời cho mấy câu hỏi. Nếu ông đạo không thể trả lời cho tôi câu nào hết thì xin cho biết để tôi còn về nhà".


Ông đạo nghe tiếng chân người chạy đâu đây bèn nói với nhà vua: "Bác thử xem có ai chạy lên kìa". Nhà vua ngó ra thì thấy một người có râu dài đang chạy lúp xúp sau mấy bụi cây, hai tay ôm bụng.

Máu chảy ướt đầm cả hai tay. Ông ta cố chạy tới chỗ nhà vua và ngất xỉu giữa đất, nằm im bất động miệng rên ri rỉ.


Vua và ông đạo cởi áo người đó ra thì thấy có một vết đâm sâu nơi bụng. Vua rửa chỗ bị thương thật sạch và xé áo của mình ra băng bó vết thương, nhưng máu thấm ướt cả áo. Vua giặt áo và đem băng lại vết thương.

Cứ như thế cho đến khi máu ngừng chảy. Lúc bấy giờ người bị thương mới tỉnh dậy và đòi uống nước. Vua chạy đi múc nước suối cho ông ta uống. Khi đó mặt trời đã bắt đầu khuất và
bắt đầu lạnh.

Nhờ sự tiếp tay của ông đạo, nhà vua khiêng người bị nạn vào trong am và đặt nằm trên giường ông đạo. Ông ta nhắm mắt nằm yên.
Nhà vua cũng mệt quá vì leo núi và cuốc đất cho nên ngồi dựa vào cánh cửa và ngủ thiếp đi. Vua ngủ ngon cho đến nỗi khi vua thức dậy thì trời đã sáng và phải một lúc sau vua mới nhớ ra được mình đang ở đâu và đang làm gì.

Vua nhìn về phía giường thì thấy người bị thương cũng đang nhìn mình chòng chọc, hai mắt sáng trưng.

Người đó thấy vua tỉnh giấc rồi và đang nhìn mình thì nói, giọng rất yếu ớt: "Xin bệ hạ tha tội cho thần". "Ông có làm gì nên tội đâu mà phải tha?"


"Bệ hạ không biết hạ thần, nhưng hạ thần biết bệ hạ. Hạ thần là người thù của bệ hạ. Hạ thần đã thề sẽ giết bệ hạ cho bằng được bởi vì khi xưa, trong chinh chiến bệ hạ đã giết mất người anh của hạ thần và còn tịch thu gia sản của hạ thần nữa.

Hạ thần biết rằng bệ hạ sẽ lên núi này một mình để gặp ông đạo sĩ, nên đã mai phục quyết tâm giết bệ hạ trên con đường về.

Nhưng cho đến tối mà bệ hạ vẫn chưa trở xuống, nên hạ thần
đã rời chỗ mai phục mà đi lên núi tìm bệ hạ để hành thích.

Thay vì gặp bệ hạ, hạ thần lại gặp bốn vệ sĩ. Bọn nầy nhận mặt được hạ thần cho nên đã xông lại đâm hạ thần.

Hạ thần trốn được chạy lên đây, nhưng nếu không có bệ hạ cứu thì chắc chắn hạ thần đã chết vì máu ra nhiều quá.

Hạ thần quyết tâm hành thích bệ hạ mà bệ hạ lại cứu sống được hạ thần. Hạ thần hối hận quá.

Bây giờ đây nếu hạ thần mà sống được thì hạ thần nguyện sẽ
làm tôi mọi cho bệ hạ suốt đời, và hạ thần cũng sẽ bắt các con của hạ thần làm như vậy. Xin bệ hạ tha tội cho hạ thần".

Thấy mình hòa giải được với kẻ thù một cách dễ dàng nhà vua rất vui mừng. Vua không những tha tội cho người kia mà còn hứa sẽ trả lại gia sản cho ông ta, và gửi ngự y cùng quân hầu tới săn sóc cho ông ta lành bệnh.

Sau khi cho vệ sĩ khiêng người bị thương về nhà, vua trở lên tìm ông đạo để chào. Trước khi ra về vua còn lặp lại lần cuối ba câu hỏi của vua.
Ông đạo đang quỳ gối xuống đất gieo những hạt đậu trên những luống đất đã cuốc sẵn hôm qua.
Vị đạo sĩ đứng dậy nhìn vua: "Nhưng ba câu hỏi của vua đã được trả lời rồi mà".
Vua hỏi: "Trả lời bao giờ đâu nào?"
"Hôm qua nếu vua không thương hại bần đạo già yếu mà ra tay cuốc dùm mấy luống đất này thì khi ra về nhà vua đã bị kẻ kia mai phục hành thích mất rồi, và nhà vua sẽ tiếc rằng đã không ở lại cùng ta.

Vì vậy thời gian quan trọng nhất là thời gian vua đang cuốc đất; nhân vật quan trọng nhất lúc đó là bần đạo đây, và công việc quan trọng nhất là công việc giúp bần đạo.

Rồi sau đó khi người bị thương nọ chạy lên, thời gian quan trọng nhất là thời gian vua chăm sóc cho ông ta, bởi vì nếu vua không băng vết thương cho ổng thì ổng sẽ chết và vua không có dịp hòa giải với ổng;

cũng vì thế mà ông ta là nhân vật quan trọng nhất, và công việc vua làm để băng bó vết thương là quan trọng nhất.


Xin vua hãy nhớ kỹ điều này: Chỉ có một thời gian quan trọng mà thôi, đó là thời gian hiện tại, là giờ phút hiện tại. Giờ phút hiện tại quan trọng bởi vì đó là thời gian duy nhất trong đó ta có thể làm chủ được ta.

Và nhân vật quan trọng nhất là kẻ đang cụ thể sống với ta, đang đứng trước mặt ta, bởi vì ai biết được là mình sẽ đương đầu làm việc với những kẻ nào trong tương lai.

Công việc quan trọng nhất là công việc làm cho người đang cụ thể sống bên ta, đang đứng trước mặt ta được hạnh phúc, bởi vì đó là ý nghĩa chính của đời sống."

Về Đầu Trang Go down
http://<marquee>mytutru_welcome.. tứ trụ kính chúc T
Sponsored content




Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn)   Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn) - Page 3 I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
Tình Yêu Thương (Truyện Ngắn)
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Similar topics
-
» Câu Truyện Mơ Trong Giấc Mộng-Truyện ngắn Nhất Linh
» Truyền Thuyết Truyện Cổ
» Trước đèn xem truyện Trầu cau
» Bốn Câu Truyện Nhỏ
» Truyện Thơ Cổ Tích
Trang 3 trong tổng số 4 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2, 3, 4  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: VƯỜN VĂN :: Truyện Sưu tầm-