TẬP THƠ
YÊU EM MỘT MÌNH
trang 131
Nếu xuân về bên trời
Em thử hỏi xuân coi
Có phải anh ngồi ngó
Tiếng lòng đổ nhớ ơi
Cầu xuân đến thăm người
Đưa tin đêm anh ngồi
Một mình bên Úc ấy
Ngó Thủ đức cuối trời
Đêm nào mà anh vui
Ngó từng ngày thoáng trôi
Rồi đến từng mùa ấy
Lòng anh thấy đầy vơi
Dù gặp nhau trong mơ
Nửa đêm bao thẫn thờ
Nén hương lòng đêm khấn
Cho gần gãnh khỏi mơ
trang 132
Mong cho giảm cơn mơ
Thời gian vẫn mong chờ
Tiếng gọi theo mùa đó
Nghe rõ tên Mộng Thơ
Anh vẫn thương vẫn chờ
Dù trời đổi thay mùa
Từng trạm trôi đi ấy
Anh vẫn ghi trên thơ
Dù mấy mùa trôi xa
Lòng lại thêm thiết tha
Nơi đôi bờ cách bến
Từng đêm anh ngó qua
Nhớ nhau từng đêm khuya
Cưng quý biết sao vừa
Từng ngày anh gom xuống
Lời buồn khi mình xa
trang 133
Thêm buồn những đêm mưa
Năm canh vẫn còn thừa
Buồn buồn sầu sầu vắng
Thơ thẩn một mình khuya
Một mình ai phân chia
Giúp cho anh đến bờ
Bên trời xa góc đó
Nơi có em xa mờ
Từng mùa đến rồi đi
Đã để lại những gì
Mà đôi mình ngồi ngóng
Dài mãi cả năm xa
Đếm từng năm trôi đi
Đêm lạnh giá bờ mi
Lời yêu vẫn còn đó
Kêu gọi trong lòng khuya
trang 134
Mờ mờ bóng trời xa
Đêm đêm gửi lòng về
Tiếng tim đổ đêm ấy
Ai gánh nỗi buồn chia
Biết biết lòng đôi bên
Ngó ánh trăng xế rèm
Lang thang tuần trăng tới
Ngó trăng nhớ tới em
Những lời cầu thương xin
Chung bước chung đời duyên
Ngắm tấm hình em gửi
Cho lòng được lặng im
Anh chẳng quên nén hương
Anh thắp xuống từng đêm
Nội tâm trong lòng đó
Có lời gọi Thơ em
trang 135
Sầu sầu góc trời phương
Cầu ngó thấy cuối đường
Để anh xin một miếng
Môi kề má cận em
Chẳng đêm nào lòng yên
Thở thở than than phiền
Tiếng gọi yêu gọi nhớ
Bao giờ mới có em
Bên trời đó anh thương
Xa xa cách nẻo đường
Dù bao mùa trôi đã
Vẫn thiết tha tới em
Ngó mùa trôi từng năm
Sao cho êm ấm lòng
Vẫn xa nhau bên đó
Em có nhớ anh không
trang 136
Từng năm đến mùa đông
Lạnh giá tim giá lòng
Ngoài nhà lạnh sương đổ
Ngập lòng nhớ lòng mong
Chẳng ai chia với anh
Đêm sang thơ thẩn nằm
Thì thầm tiếng tim gọi
Thủ Đức cõi xa xăm
Tối về ngó sương đêm
Trắng xóa phủ ngoài hiên
Ngồi cầu xin sương đổ
Rồi vẽ rõ bóng em
Càng lạnh càng thấy thương
Lủi thủi một mình anh
Dài năm canh không ngủ
Sao giảm cơn nhớ em
trang 137
Ngày ngày tháng tháng trôi
Yêu thương chẳng mòn vơi
Nửa đêm chợt chòang giấc
Gửi lời đi với ai
Lòng thương lời nhớ khuya
Đêm nào cũng vẫn thừa
Gom đầy lòng đêm đó
Từng đêm lòng đổ mưa
Ngồi ngó những cảnh khuya
Ánh trăng soi vật vờ
Lạnh lùng đêm khuya đến
Lời nhớ em như mơ
Mỗi ngày xa đường đi
Đếm xuống xa lòng khuya
Bao giờ mới bên bóng
Bên anh buồn ai chia
trang 138
Từng đêm ngó đường đi
Thủ Đức xa tít mờ
Chân trời góc biển ấy
Lòng thêm thấy nhạt khu
Dù chúng mình cách xa
Từng đêm vẫn gọi về
Từng lời trò chuyện ấy
Gồng gánh nỗi buồn chia
Đừng để lạnh bờ mi
Lang thang hồn đêm khuya
Không nơi bờ bến nghỉ
Tìm kiếm em bên kia
Trạm ngồi trạm đến khuya
Trạm đôi mình khi xa
Trạm buồn trạm mong ấy
Trạm ngồi ngó đường đi
trang 139
Trạm cạn ly trà khuya
Trạm vẽ trong sương mờ
Trạm lời thầm buông tiếng
Trạm nhớ tới em khuya
Trạm giông tố bão mưa
Trạm duyên tình khi xa
Trạm thương yêu xa nhớ
Trạm buồn sầu ngồi khuya
Trạm cuộc đời buốn vơi
Trạm ngồi xuống nhớ người
Trạm từng đêm sầu vắng
Trạm yêu thương xa người
Trạm ngó tháng mùa trôi
Trạm này chẳng ngày vui
Trạm này từng đêm lạnh
Trạm bên cạnh chẳng ai
trang 140
Trạm đời bước nội trôi
Trạm đêm đứng lại ngồi
Trạm thở dài canh vắng
Trạm thì thào tên người
Trạm nào cũng chẳng vui
Trạm cách bóng xa người
Trạm từng đêm ngồi nhớ
Trạm gọi Thơ tên người
Trạm ngó từng đem trôi
Trạm vấn vương yêu người
Trạm nhật ký sầu ấy
Trạm xót thương đêm mời
Trạm buồn buồn sầu vơi
Trạm thương thương cuối trời
Trạm xa xa cho ngóng
Trạm nào mới lòng vui
trang 141
Trạm biết lòng yêu rồi
Trạm bối rối bờ môi
Trạm thương thương nhớ nhớ
Trạm cưng quý trên đời
Trạm nhật ký thêm dài
Trạm từng dòng buồn vơi
Trạm lang thang trong mộng
Trạm ngồi ngóng trông nhau
Trạm nào mới đổi thay
Trạm nào bên nhau ngày
Trạm nào khỏi trông ngóng
Trạm nào nào mắt khỏi cay
Trạm nào đêm khỏi say
Trạm nào giấc ngủ đầy
Trạm vui thì chẳng có
Trạm nhớ nhớ từng ngày
trang 142
Trạm nào cũng chẳng vui
Trạm yêu thương cuối trời
Trạm thời gian xa vắng
Trạm đêm nằm sẻ đôi
Trạm mình gọi tên nhau
Trạm đôi nhớ đôi sầu
Trạm nào mình vẫn hứa
Trạm mong trạm bên nhau
Trạm đời thơ thẩn trôi
Trạm hoang vu đêm ngày
Trạm thì thào trong mộng
Trạm trông trạm ngóng nhau
Trạm cầu xin mai sau
Trạm yêu thương một màu
Trạm trời thử mình đó
Trạm thấy rõ tim nhau
trang 143
Trạm giống tố bão sầu
Trạm đổ dài đêm thâu
Trạm mưa ngâu dài đó
Trạm lòng nhớ tiếc nhau
Trạm nào không còn mưa
Trạm nào gió thay mùa
Trạm nào trời trong ấy
Trạm nào có em chia
Đường nào về bến xa
Ngó đêm góc trời mờ
Một mình lủi thủi đó
Ngồi ngó góc trời kia
Đường về ngó đêm khuya
Cầu tan lớp bão mưa
Đường yêu đường tình ấy
Anh gom cả trong mơ
trang 144
Một đường yêu ngóng chờ
Ghi xuống tên Mộng Thơ
Mấy năm vẫn còn đó
Cầu duyên có khỏi mơ
Những đêm dài đến khuya
Ngồi nhắm mắt gây mơ
Xin hiện bóng em đó
Hiện cả trong trà ly
Anh hỏi lòng sao mê
Sao đêm cứ nhớ về
Một bóng em bên đó
Dù thới gian trôi đi
trên dòng nhật ký khuya
Tình duyên thơ đã ghi
Từng dòng lạnh sầu đó
Hạt sương rỏ trên thơ
trang 145
Tờ giấy trắng đêm khuya
Từng đêm anh ngồi ghi
Bao giờ dừng nét chữ
Ngày em bên đêm khuya
Một ngày một trôi đi
Một lòng thương đêm về
Mang mang sầu sầu vắng
Ai chia gánh đêm khuya
Nội tâm buồn đã qua
Từng năm mùa trôi đi
Cầu đừng trôi em đó
Để anh nhớ anh mê
Một ngày mai anh về
Để xây lại giấc mơ
Đã xa nhau lâu đó
Cho gọn duyên tình thơ
trang 146
Một yêu một mong chờ
Một lời hứa đêm khuya
Em đừng quên gom lấy
Đừng để nó phai mờ
Khi nào em ngồi khuya
Đừng quên ngó trời xa
Đừng quên gọi anh đó
Cho anh tỉnh đêm khuya
Để anh ngồi ngó qua
Thẳng bờ thẳng bến kia
Để đôi mình chung ngó
Gặp gỡ nhau đêm khuya
Khi nào khó ngủ đêm
Đừng quên đọc thơ thương
Từng dòng anh ghi đó
Toàn lời anh thương em
trang 147
Từng đêm em đừng quên
Cùng nhau xây mộng duyên
Cho gọn lời hẹn hứa
Cho vừa lòng bên em
Khi nào em buồn tâm
Đừng quên tiếng gọi thầm
Gọi tên anh cho nhớ
Trong lòng em có anh
Nhiềi khi dài đêm thanh
Giấc ngủ chẳng an lành
Ngồi bơ vơ trong ngóng
Có em trong lòng anh
Nhiều khi lòng thở than
Yêu thương chỉ một nàng
Tiếng tim gọi gọi đó
Anh ngồi ngó bên đàng
trang 148
Tiếng lòng khi ngó sang
Hồn anh như lang thang
Trôi về nơi bên đó
Em nên nhớ kiếm anh
Ngó đêm bầu trời thanh
Anh chưa biết Việt Nam
Sợ lạc đường lạc ngõ
Em nhớ kiếm hồn anh
Đêm đêm lời cầu xin
Cho đôi lòng mình yên
Một chữ yêu chung đó
Hãy giữ kỹ ở bên
Để khỏi hai đứa quên
Nhắc nhủ đôi lòng đêm
Một chữ yêu mình có
Ngày mai chung bước duyên
trang 149
Khi lặng lặng trong đêm
Anh thương vẽ bóng em
Chẳng bao giờ vẽ giống
Chờ sương đêm vẽ thêm
Sao lòng anh được yên
Khi xa bóng xa em
Một chữ yêu bên đó
Ngập đêm nhớ lòng anh
Từng đêm mình ngóng tin
Chuyện trò cho lòng yên
Đêm nào mà không có
Anh quá nhớ tới em
Nhớ lòng em đừng quên
Tặng anh giấc mơ đêm
Cho anh thấy hình bóng
Trong mơ đó là em
trang 150
Mỗi đêm anh vẫn xin
Em đừng lo lạc đường
Mơ nào anh cũng kiếm
Một hình bóng là em
Đừng quên cho anh thơm
Một miếng trong mơ đêm
Khi nào mà em đến
Giấc mơ nào có em
Một miếng anh xin thơm
Cho gọn lòng yêu em
Thời gian bao mùa đã
Một lòng một dạ thương
Một miếng em cho không
Bão tố phủ ngập lòng
Lòng mong xin một miếng
Thơm em cho ấm lòng
tiếp trang 151