Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
Những Bài Giảng Hay Thầy Thích Pháp Hoà by mytutru Yesterday at 20:28

Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:15

Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Yesterday at 16:18

BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Yesterday at 10:41

TRUYỆN KIỀU CÓ TRƯỚC ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH, VÀ LÀ CỦA VIỆT NAM ??? by Trà Mi Yesterday at 10:27

Lục bát by Tinh Hoa Yesterday at 07:21

PHÁP VIỆN MINH ĐĂNG QUANG TĂNG NI & Đại Chúng by mytutru Yesterday at 00:55

SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Sat 16 Mar 2024, 20:15

Xem tướng mạo đàn ông ngoại tình, lăng nhăng by Trà Mi Sat 16 Mar 2024, 10:05

Putin dối trá khi trả lời Tucker Carlson by Trà Mi Fri 15 Mar 2024, 11:39

Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:20

Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:09

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:07

7 chữ by Tinh Hoa Fri 15 Mar 2024, 03:27

Một thoáng mây bay 12 by Ai Hoa Thu 14 Mar 2024, 09:55

BẮT CÁ TRỜI MƯA by Phương Nguyên Wed 13 Mar 2024, 20:48

5 chữ by Tinh Hoa Wed 13 Mar 2024, 07:56

Tiến Trình Tu Học Phật - Thành Phật by mytutru Mon 11 Mar 2024, 23:17

Tập Mỗi Ngày by mytutru Mon 11 Mar 2024, 22:48

Lan ĐV 8 by buixuanphuong09 Mon 11 Mar 2024, 11:06

SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Mon 11 Mar 2024, 08:02

LỀU THƠ NHẠC by Phương Nguyên Sun 10 Mar 2024, 08:39

MỪNG NGÀY 08.03 by Phương Nguyên Sun 10 Mar 2024, 08:21

Chỉn by Trà Mi Sat 09 Mar 2024, 12:30

Lỗi 404 by mytutru Fri 08 Mar 2024, 11:09

Thể Tánh Muôn Loài by mytutru Tue 05 Mar 2024, 23:44

5-8-8-8 by Tinh Hoa Tue 05 Mar 2024, 03:32

Còn mãi duyên thầy by buixuanphuong09 Mon 04 Mar 2024, 13:37

Con Đường Tâm Mytutru TKN Đào Liên by mytutru Sat 02 Mar 2024, 12:09

Hoa Sen Ao Sen by mytutru Sat 02 Mar 2024, 08:27

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 SONG TỬ LẠC LOÀI .

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1 ... 6 ... 8, 9, 10 ... 14 ... 20  Next
Tác giảThông điệp
Trà Mi

Trà Mi

Tổng số bài gửi : 7077
Registration date : 01/04/2011

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SONG TỬ LẠC LOÀI .   SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13Fri 16 Nov 2018, 07:43

Trăng đã viết:
Thiên Hùng đã viết:
Trăng đã viết:
Con bé vẫn đứng nghiêm , khóc thút thít . Thằng nhóc ngồi kề bên , cúi đầu nín lặng
Và mình , như gấu cái, to giọng hầm hừ
-          - Con trả lời cho cô đi , những kiến thức này cô dạy chưa , có gì ngoài bài học không ? ( rồi thét lớn như Diệt Tuyệt sư thái ) trả lời mau ! Cô dạy chưa ?
Con bé khóc òa , gật gật gật đầu .Thằng nhóc đứng lên
-        -  Thưa cô, lỗi tại con , con đọc bài cho bạn chứ bạn ko hỏi con .
-        -   Con ngồi xuống ! Chưa đến lượt con , ra chơi cả 2 xuống phòng giám thị chờ cô giải quyết
Rồi mình ngồi thừ ra , nhìn con bé , khóc, nhìn thàng nhóc xanh lè giữa không khí lớp lặng như tờ . Có gì đó hả hê trong cay đắng.
Ôi, ta làm gì thế này, ta ko còn là ta – ôn hòa hết mực – như mọi ngày , ta như bị quỷ ám !
Hết tiết, sang lớp kế , “ Cả lớp xếp tập vở lại, chuẩn bị làm kiểm tra “
Lớp như cái chợ , con bé lớp trưởng đúng lên “ Thưa cô, tiết rồi cô hổng có dặn học bài để làm kiểm tra”
Ôi, ta sao thế này , ta ko còn là ta – nhạy bén linh hoạt – như mọi ngày , ta như bị tẩu hỏa nhập ma !
Có lẽ vì nó , vì cái công văn đáng nguyền rủa kia
http://congdoan.hcm.edu.vn/thong-bao/ve-viec-nam-tinh-hinh-can-bo-nha-giao-va-nguoi-lao-dong-lien-quan-den-du-an-khu-c41018-61142.aspx
Khi sếp phổ biến công văn này, thầy Đạm lắc đầu “ Buồn cười quá, buồn cười vô cùng”
Rồi Thầy …cười buồn
Mình chẳng thấy buồn cười, mà thấy tức,tuyên truyền, vận động  cái con..tườu , ngay cả đứa con nít khi bắt nó hứa làm giúp việc này việc nọ, nó còn đòi cho biết làm việc gì , mới hứa, giờ biết giải quyết cách nào mà đồng ý với chả đồng thuận.
Chợt nhớ  bài thơ của ai quên mất
Kim nhật hoa tiền ẩm
Cam tâm túy sổ bôi
Ðãn sầu hoa hữu ngữ
Bất vị lão nhân khai.
Và Cu Trần Trọng Kim dịch:
Hôm nay uống rượu trước hoa
Uống chơi vài chén để mà gượng vui
Chỉ e hoa biết nói cười
Nở ra, đâu có vì người già nua.
Hoa mỏng manh mà còn như vậy, thích nở là nở, còn mình là Trăng, hông lẽ bắt đồng thuận là đồng thuận à, giỡn hoài !
( Gõ đến đây,hình như sắp trở lại bình thường rồi, đợi mai vô gặp 2 nhóc quay cóp bài , trước tiên là xin lỗi vì quá nóng giận cái đã, rồi ca bài ca đạo đức học sinh khi làm bài kiểm tra cho thiệt là mùi mẫn )
Muốn bỏ dạy quá chừng !

... có 1 tên học trò, sợ cô giáo bỏ dạy ... muốn năn nỉ cô đừng bỏ nhưng hắn ta nhát quá nên nhờ TH gởi cho cô giáo :cache:

Nhớ cộng ...


Em sẽ chẳng quên đâu
Bài học đầu cô dạy
Nhớ cộng mong là mấy  ?
Là ngọt ngào ngất ngây

Nếu men tình không đắng
Con tim sẽ khô cằn
Bên dòng đời phẳng lặng
Uổng kiếp đời vương mang

Lời thơ viết cho cô
Dù sương khói mơ hồ
Mong manh trên nét mực
Trang đời dệt ước mơ

Em sẽ chẳng quên đâu
Chùm hoa nắng muôn màu
Theo cô từng bước nhỏ
Ươm mộng lành mai sau



dzot

Huynh TH mến, nhờ huynh gửi cho học trò ấy thư hồi âm , hearts huynh nhiều nha huynh

Những lời cô thường nói
Trò đã quên mất rồi
Phương trình mong cộng nhớ
Nghiệm số : tuyệt vọng thôi !

Men tình hông có đắng
Nào cần đến dung môi
Càng ủ càng sâu lắng
Dễ chếch choáng, mềm môi

Sáng nay cô đến lớp
Mây trời xanh bazơ
Lời trò như oxít
Quyện lại, hóa ước mơ !

( :cheers: :cheers: )

bazơ + oxít = :bitchitlin:
Về Đầu Trang Go down
Trăng



Tổng số bài gửi : 1841
Registration date : 23/04/2014

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SONG TỬ LẠC LOÀI .   SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13Fri 16 Nov 2018, 13:47

Trà Mi đã viết:
Trăng đã viết:
Thiên Hùng đã viết:
Trăng đã viết:
Con bé vẫn đứng nghiêm , khóc thút thít . Thằng nhóc ngồi kề bên , cúi đầu nín lặng
Và mình , như gấu cái, to giọng hầm hừ
-          - Con trả lời cho cô đi , những kiến thức này cô dạy chưa , có gì ngoài bài học không ? ( rồi thét lớn như Diệt Tuyệt sư thái ) trả lời mau ! Cô dạy chưa ?
Con bé khóc òa , gật gật gật đầu .Thằng nhóc đứng lên
-        -  Thưa cô, lỗi tại con , con đọc bài cho bạn chứ bạn ko hỏi con .
-        -   Con ngồi xuống ! Chưa đến lượt con , ra chơi cả 2 xuống phòng giám thị chờ cô giải quyết
Rồi mình ngồi thừ ra , nhìn con bé , khóc, nhìn thàng nhóc xanh lè giữa không khí lớp lặng như tờ . Có gì đó hả hê trong cay đắng.
Ôi, ta làm gì thế này, ta ko còn là ta – ôn hòa hết mực – như mọi ngày , ta như bị quỷ ám !
Hết tiết, sang lớp kế , “ Cả lớp xếp tập vở lại, chuẩn bị làm kiểm tra “
Lớp như cái chợ , con bé lớp trưởng đúng lên “ Thưa cô, tiết rồi cô hổng có dặn học bài để làm kiểm tra”
Ôi, ta sao thế này , ta ko còn là ta – nhạy bén linh hoạt – như mọi ngày , ta như bị tẩu hỏa nhập ma !
Có lẽ vì nó , vì cái công văn đáng nguyền rủa kia
http://congdoan.hcm.edu.vn/thong-bao/ve-viec-nam-tinh-hinh-can-bo-nha-giao-va-nguoi-lao-dong-lien-quan-den-du-an-khu-c41018-61142.aspx
Khi sếp phổ biến công văn này, thầy Đạm lắc đầu “ Buồn cười quá, buồn cười vô cùng”
Rồi Thầy …cười buồn
Mình chẳng thấy buồn cười, mà thấy tức,tuyên truyền, vận động  cái con..tườu , ngay cả đứa con nít khi bắt nó hứa làm giúp việc này việc nọ, nó còn đòi cho biết làm việc gì , mới hứa, giờ biết giải quyết cách nào mà đồng ý với chả đồng thuận.
Chợt nhớ  bài thơ của ai quên mất
Kim nhật hoa tiền ẩm
Cam tâm túy sổ bôi
Ðãn sầu hoa hữu ngữ
Bất vị lão nhân khai.
Và Cu Trần Trọng Kim dịch:
Hôm nay uống rượu trước hoa
Uống chơi vài chén để mà gượng vui
Chỉ e hoa biết nói cười
Nở ra, đâu có vì người già nua.
Hoa mỏng manh mà còn như vậy, thích nở là nở, còn mình là Trăng, hông lẽ bắt đồng thuận là đồng thuận à, giỡn hoài !
( Gõ đến đây,hình như sắp trở lại bình thường rồi, đợi mai vô gặp 2 nhóc quay cóp bài , trước tiên là xin lỗi vì quá nóng giận cái đã, rồi ca bài ca đạo đức học sinh khi làm bài kiểm tra cho thiệt là mùi mẫn )
Muốn bỏ dạy quá chừng !

... có 1 tên học trò, sợ cô giáo bỏ dạy ... muốn năn nỉ cô đừng bỏ nhưng hắn ta nhát quá nên nhờ TH gởi cho cô giáo :cache:

Nhớ cộng ...


Em sẽ chẳng quên đâu
Bài học đầu cô dạy
Nhớ cộng mong là mấy  ?
Là ngọt ngào ngất ngây

Nếu men tình không đắng
Con tim sẽ khô cằn
Bên dòng đời phẳng lặng
Uổng kiếp đời vương mang

Lời thơ viết cho cô
Dù sương khói mơ hồ
Mong manh trên nét mực
Trang đời dệt ước mơ

Em sẽ chẳng quên đâu
Chùm hoa nắng muôn màu
Theo cô từng bước nhỏ
Ươm mộng lành mai sau



dzot

Huynh TH mến, nhờ huynh gửi cho học trò ấy thư hồi âm , hearts huynh nhiều nha huynh

Những lời cô thường nói
Trò đã quên mất rồi
Phương trình mong cộng nhớ
Nghiệm số : tuyệt vọng thôi !

Men tình hông có đắng
Nào cần đến dung môi
Càng ủ càng sâu lắng
Dễ chếch choáng, mềm môi

Sáng nay cô đến lớp
Mây trời xanh bazơ
Lời trò như oxít
Quyện lại, hóa ước mơ !

( :cheers: :cheers: )

bazơ + oxít = :bitchitlin:
Tỉ mến, tỉ lúc nào cũng tinh tế ...
Oxit có 2 loại là oxit baz và oxit axit, chỉ có oxit axit mới tạo phản ứng với baz tạo ra muối và nước
ba zơ + oxit ( axit) => muối + nước
tại bài thơ có 5 chữ nên T hong ghi rõ được, hearts tỉ rose
Về Đầu Trang Go down
Trăng



Tổng số bài gửi : 1841
Registration date : 23/04/2014

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: CHUỖI NGỌC HIÊN NHÀ MÃI THẮM TƯƠI    SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13Fri 04 Jan 2019, 15:52

- Ba à, sao mấy chị được đặt tên là các loài chim quý, con lại không ?
- Tên mấy chị con là do bà nội đặt, còn tên con, là Ba .Tại Ba thích cây Chuỗi Ngọc. Con có nhìn thấy ko, Chuỗi Ngọc rất mỏng manh, mọc rũ cúi xuống nhưng vẫn cố gắng tròn trịa hạt ngọc , làm sáng cả góc hiên nhà mình, như 1 người dù số phận đưa đẩy ra sao cũng cố gắng vươn lên,tỏa sáng cho bản thân, cho gia đình .
Nó nhớ lời Ba nói như vậy và như 1 định mệnh, các chị - Phi Oanh, Phi Yến…như loài chim quý, bay đi tận phương trời, chỉ còn nó .
Ba phải đi học xa , nên từ bé xíu ,nó đã thành chỗ dựa cho má, phụ má làm muối sả, tương khô, mắm ruốc..gửi cho Ba, thay má gửi thư động viên chị Tư cố gắng dạy ở Cà Mau , chia sẻ cùng má những hạch sách thiếu tình người.
Má yếu lòng , tính theo chủ trương kinh tế mới, vậy là phải bỏ học, nó xin má đừng đi, nó sẽ tự lo , sẽ tìm cách phụ má
Nó nhận thêu gia công,cơ sở nọ cắt vải thành từng mẫu vuông, 10 miếng / xấp, vẽ hình chim bướm hoa lá ở 1 góc, nó nhận về , thêu chỉ màu, viền line , Làm đến ốm người, kiệt sức, đầu ngón tay giữa của bàn tay trái bị kim châm đau điếng, rồi dần dà chai cứng , với cuốn tập kế bên, mắt liếc nhìn 1 dòng chữ, quay ra thêu, rồi lại tiếp dòng chữ khác, rồi lại thêu..vậy mà thuộc bài, vậy mà cũng giải xong bài toán khó
Cứ như vậy, đường kim mũi chỉ nuôi con chữ, cho hủ muối sả, mắm ruốc gửi thăm ba có thêm miếng thịt con con .
Nhà chủ cơ sở may thêu gốc Huế, có đứa con gái trạc bằng tuổi nó, tên hay gọi là Chảy,ỷ thế con chủ, Chảy hay giờ trò bắt bẻ nó, khi thì phải chờ thiệt lâu mới nhận được hàng về may, khi thì chê õng chê eo, hôm nay thêu xấu quá…
Một đêm, nó ngồi thêu vội, còn vài cái khăn nữa , còn vài bài Sử nữa, mai kiểm tra rồi, sơ suất nó làm lăn cây viết máy, chụp lại và kéo theo thảm họa, cả hủ mực đổ nhào vào cái khăn
Nó trùm mền khóc cả đêm...
Trưa. Tan học, nó đi giao khăn, con Chảy ko đếm , thảy sang 1 bên, nó níu lại
- Có chín cái thôi
- Còn 1 cái đâu, sao ko thêu cho hết rồi giao?
Nó khổ sở nói lý do, con Chảy được nước la om sòm
Bà chủ - mẹ con Chảy - đi tới . Khi biết chuyện, bà la con Chảy , mày giỏi cái mồm, giỏi thì vừa học vừa làm như người ta, rồi bà kêu nó về đi, từ ngày mai khỏi qua lấy hàng , để con Chảy đem đến, cho khỏi tốn thời gian, để có thêm giờ giấc học bài. Không những vậy, sau ngày đó, tiền công thêu may cũng được tăng gấp rưỡi
Và con Chảy, vẫn hay càu nhàu , nhưng phải công nhận “ mày lù khù vác lu mà chạy, làm gì mà mạ tao mê mày dữ vậy”
  Rồi nó được tuyển thẳng vào lớp 10, ban A, ban Ngữ Văn, số phiếu bình bầu cán bộ lớp của nó cao nhất, kế đến là nhỏ Vân, tất nhiên nó làm lớp trưởng, Vân làm lớp phó học tập, nhưng sau đó, nhỏ cứ ỉ ôi xin đổi vai , nó dễ dãi “ Bồ đi nói với cô đi, tui sao cũng được”
Trong 1 lần học giáo dục quốc phòng ( gọi là học cho có học, chứ toàn là đi đều bước, rồi tháo ráp súng, ném lựu đạn giả- vụ làm lựu đạn giả này làm nó nghĩ nát óc, sau cũng ra, nó lấy cái chày giã tỏi ớt của má, “ chặt” 1 đầu, bỏ đi, phần còn lại cũng ra dáng lựu đạn lắm ).
Giải lao, thầy cho văn nghê tự do, thầy hát mở đầu , giọng thầy rất ấm “ Dù đạn bom man rợ thét gào, dù thân thể triền miên mang đầy thương tich, dù cho cách trở hai đường chiến dịch ta vẫn còn cùng nhau 1 ánh trăng rằm “
Rồi luân phiên các lớp, cứ đại diện lớp trước hát xong thì có quyền chỉ định người kế tiếp, nó bị dính , ôm mặt trốn nhưng ko thoát, đành lên hát như mèo kêu , bài Tình Ca Vũng Tàu “ Chiều chiều em đạp xe, thả dốc dài bến Đá ‘ hội trường cũng im im nghe, nhưng khi nó gào đến câu “ Thương anh thương vô cùng, thương anh thương vô cùng “ là bên dưới như có loạn , vỗ tay, huýt sáo, la ó..
Sau đó, nó mới hiểu , bên lớp C1, lớp trưởng kiêm bí thư Đoàn trường tên Thương .
Thương  da trắng, ốm, đẹp và lạnh như 1 pho tượng, là thần tượng của nhiều nữ sinh trong trường, mà theo nó, thần tượng chả là gì, chỉ là pho tượng do người dựng lên rồi tôn làm thần, nên mặc mọi người ghép đôi, trêu ghẹo, thần tượng có vẻ nao núng,còn nó tỉnh bơ, khi thì nhận vài viên ô mai, khi thì cái trâm kẹp tóc có khắc chữ N , phần nó, cắt vải, viền khăn, thêu đôi chim hót líu lo thiệt đẹp tặng trả lễ.
Cho đến 1 ngày, trong văn phòng Đoàn, nó ngồi nhìn ra cửa sổ, Thương – thần tượng- đi qua đi lại
-Bạn biết ko, mình suy nghĩ nhiều lắm, mất ăn mất ngủ..-Rồi đột nhiên, đứng phắt lại- mình mến bạn, hơn tình bạn bình thường – rồi đi qua đi lại tiếp- nhưng người ta nói “ mua heo chọn nái, cưới gái chọn dòng”, lý lịch của bạn, mình nghiên cứu rất kỹ, mình và bạn là 2 dòng khó thể dung hòa – rồi lại đứng phắt ngay trước mặt nó – bạn nghĩ sao ?
Nó bình thản trả lời
-Anh Thương à, em nghi khi muốn tiếp tục, người ta sẽ tìm cách, còn ngược lại, người ta sẽ tìm lý do .
Thần tượng hơi ngớ ra, Nó lách mình ra cửa, sân trường thật nắng, hàng cây Phương thật xanh, phút chốc nó thấy hụt hẫng, thấy trơ trọi , cái cảm giác hoang vắng lúc ấy thật ghê sợ
Nhưng cùng lúc đó, cây  Chuỗi Ngọc cùng lời nói của Ba hiện về trong tâm trí, dù thế nào đi nữa,  Chuỗi Ngọc  vẫn phải luôn tươi thắm, thắm cho hoa và tươi sáng cho sân nhà..

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Chuoingoc10-large
Về Đầu Trang Go down
Phương Nguyên

Phương Nguyên

Tổng số bài gửi : 4760
Registration date : 23/03/2013

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SONG TỬ LẠC LOÀI .   SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13Fri 04 Jan 2019, 16:23

Trăng đã viết:
- Ba à, sao mấy chị được đặt tên là các loài chim quý, con lại không ?
- Tên mấy chị con là do bà nội đặt, còn tên con, là Ba .Tại Ba thích cây Chuỗi Ngọc. Con có nhìn thấy ko, Chuỗi Ngọc rất mỏng manh, mọc rũ cúi xuống nhưng vẫn cố gắng tròn trịa hạt ngọc , làm sáng cả góc hiên nhà mình, như 1 người dù số phận đưa đẩy ra sao cũng cố gắng vươn lên,tỏa sáng cho bản thân, cho gia đình .
Nó nhớ lời Ba nói như vậy và như 1 định mệnh, các chị - Phi Oanh, Phi Yến…như loài chim quý, bay đi tận phương trời, chỉ còn nó .
Ba phải đi học xa , nên từ bé xíu ,nó đã thành chỗ dựa cho má, phụ má làm muối sả, tương khô, mắm ruốc..gửi cho Ba, thay má gửi thư động viên chị Tư cố gắng dạy ở Cà Mau , chia sẻ cùng má những hạch sách thiếu tình người.
Má yếu lòng , tính theo chủ trương kinh tế mới, vậy là phải bỏ học, nó xin má đừng đi, nó sẽ tự lo , sẽ tìm cách phụ má
Nó nhận thêu gia công,cơ sở nọ cắt vải thành từng mẫu vuông, 10 miếng / xấp, vẽ hình chim bướm hoa lá ở 1 góc, nó nhận về , thêu chỉ màu, viền line , Làm đến ốm người, kiệt sức, đầu ngón tay giữa của bàn tay trái bị kim châm đau điếng, rồi dần dà chai cứng , với cuốn tập kế bên, mắt liếc nhìn 1 dòng chữ, quay ra thêu, rồi lại tiếp dòng chữ khác, rồi lại thêu..vậy mà thuộc bài, vậy mà cũng giải xong bài toán khó
Cứ như vậy, đường kim mũi chỉ nuôi con chữ, cho hủ muối sả, mắm ruốc gửi thăm ba có thêm miếng thịt con con .
Nhà chủ cơ sở may thêu gốc Huế, có đứa con gái trạc bằng tuổi nó, tên hay gọi là Chảy,ỷ thế con chủ, Chảy hay giờ trò bắt bẻ nó, khi thì phải chờ thiệt lâu mới nhận được hàng về may, khi thì chê õng chê eo, hôm nay thêu xấu quá…
Một đêm, nó ngồi thêu vội, còn vài cái khăn nữa , còn vài bài Sử nữa, mai kiểm tra rồi, sơ suất nó làm lăn cây viết máy, chụp lại và kéo theo thảm họa, cả hủ mực đổ nhào vào cái khăn
Nó trùm mền khóc cả đêm...
Trưa. Tan học, nó đi giao khăn, con Chảy ko đếm , thảy sang 1 bên, nó níu lại
- Có chín cái thôi
- Còn 1 cái đâu, sao ko thêu cho hết rồi giao?
Nó khổ sở nói lý do, con Chảy được nước la om sòm
Bà chủ - mẹ con Chảy - đi tới . Khi biết chuyện, bà la con Chảy , mày giỏi cái mồm, giỏi thì vừa học vừa làm như người ta, rồi bà kêu nó về đi, từ ngày mai khỏi qua lấy hàng , để con Chảy đem đến, cho khỏi tốn thời gian, để có thêm giờ giấc học bài. Không những vậy, sau ngày đó, tiền công thêu may cũng được tăng gấp rưỡi
Và con Chảy, vẫn hay càu nhàu , nhưng phải công nhận “ mày lù khù vác lu mà chạy, làm gì mà mạ tao mê mày dữ vậy”
  Rồi nó được tuyển thẳng vào lớp 10, ban A, ban Ngữ Văn, số phiếu bình bầu cán bộ lớp của nó cao nhất, kế đến là nhỏ Vân, tất nhiên nó làm lớp trưởng, Vân làm lớp phó học tập, nhưng sau đó, nhỏ cứ ỉ ôi xin đổi vai , nó dễ dãi “ Bồ đi nói với cô đi, tui sao cũng được”
Trong 1 lần học giáo dục quốc phòng ( gọi là học cho có học, chứ toàn là đi đều bước, rồi tháo ráp súng, ném lựu đạn giả- vụ làm lựu đạn giả này làm nó nghĩ nát óc, sau cũng ra, nó lấy cái chày giã tỏi ớt của má, “ chặt” 1 đầu, bỏ đi, phần còn lại cũng ra dáng lựu đạn lắm ).
Giải lao, thầy cho văn nghê tự do, thầy hát mở đầu , giọng thầy rất ấm “ Dù đạn bom man rợ thét gào, dù thân thể triền miên mang đầy thương tich, dù cho cách trở hai đường chiến dịch ta vẫn còn cùng nhau 1 ánh trăng rằm “
Rồi luân phiên các lớp, cứ đại diện lớp trước hát xong thì có quyền chỉ định người kế tiếp, nó bị dính , ôm mặt trốn nhưng ko thoát, đành lên hát như mèo kêu , bài Tình Ca Vũng Tàu “ Chiều chiều em đạp xe, thả dốc dài bến Đá ‘ hội trường cũng im im nghe, nhưng khi nó gào đến câu “ Thương anh thương vô cùng, thương anh thương vô cùng “ là bên dưới như có loạn , vỗ tay, huýt sáo, la ó..
Sau đó, nó mới hiểu , bên lớp C1, lớp trưởng kiêm bí thư Đoàn trường tên Thương .
Thương  da trắng, ốm, đẹp và lạnh như 1 pho tượng, là thần tượng của nhiều nữ sinh trong trường, mà theo nó, thần tượng chả là gì, chỉ là pho tượng do người dựng lên rồi tôn làm thần, nên mặc mọi người ghép đôi, trêu ghẹo, thần tượng có vẻ nao núng,còn nó tỉnh bơ, khi thì nhận vài viên ô mai, khi thì cái trâm kẹp tóc có khắc chữ N , phần nó, cắt vải, viền khăn, thêu đôi chim hót líu lo thiệt đẹp tặng trả lễ.
Cho đến 1 ngày, trong văn phòng Đoàn, nó ngồi nhìn ra cửa sổ, Thương – thần tượng- đi qua đi lại
-Bạn biết ko, mình suy nghĩ nhiều lắm, mất ăn mất ngủ..-Rồi đột nhiên, đứng phắt lại- mình mến bạn, hơn tình bạn bình thường – rồi đi qua đi lại tiếp- nhưng người ta nói “ mua heo chọn nái, cưới gái chọn dòng”, lý lịch của bạn, mình nghiên cứu rất kỹ, mình và bạn là 2 dòng khó thể dung hòa – rồi lại đứng phắt ngay trước mặt nó – bạn nghĩ sao ?
Nó bình thản trả lời
-Anh Thương à, em nghi khi muốn tiếp tục, người ta sẽ tìm cách, còn ngược lại, người ta sẽ tìm lý do .
Thần tượng hơi ngớ ra, Nó lách mình ra cửa, sân trường thật nắng, hàng cây Phương thật xanh, phút chốc nó thấy hụt hẫng, thấy trơ trọi , cái cảm giác hoang vắng lúc ấy thật ghê sợ
Nhưng cùng lúc đó, cây  Chuỗi Ngọc cùng lời nói của Ba hiện về trong tâm trí, dù thế nào đi nữa,  Chuỗi Ngọc  vẫn phải luôn tươi thắm, thắm cho hoa và tươi sáng cho sân nhà..

Yêu Chuỗi Ngọc quá hon Và cũng thương anh Thương ghê á lol2 . Anh nói như chính trị viên tiểu đoàn vậy :potay:
Về Đầu Trang Go down
buixuanphuong09

buixuanphuong09

Tổng số bài gửi : 37022
Age : 85
Registration date : 28/02/2012

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SONG TỬ LẠC LOÀI .   SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13Fri 04 Jan 2019, 17:01

Phương Nguyên đã viết:
Trăng đã viết:
- Ba à, sao mấy chị được đặt tên là các loài chim quý, con lại không ?
- Tên mấy chị con là do bà nội đặt, còn tên con, là Ba .Tại Ba thích cây Chuỗi Ngọc. Con có nhìn thấy ko, Chuỗi Ngọc rất mỏng manh, mọc rũ cúi xuống nhưng vẫn cố gắng tròn trịa hạt ngọc , làm sáng cả góc hiên nhà mình, như 1 người dù số phận đưa đẩy ra sao cũng cố gắng vươn lên,tỏa sáng cho bản thân, cho gia đình .
Nó nhớ lời Ba nói như vậy và như 1 định mệnh, các chị - Phi Oanh, Phi Yến…như loài chim quý, bay đi tận phương trời, chỉ còn nó .
Ba phải đi học xa , nên từ bé xíu ,nó đã thành chỗ dựa cho má, phụ má làm muối sả, tương khô, mắm ruốc..gửi cho Ba, thay má gửi thư động viên chị Tư cố gắng dạy ở Cà Mau , chia sẻ cùng má những hạch sách thiếu tình người.
Má yếu lòng , tính theo chủ trương kinh tế mới, vậy là phải bỏ học, nó xin má đừng đi, nó sẽ tự lo , sẽ tìm cách phụ má
Nó nhận thêu gia công,cơ sở nọ cắt vải thành từng mẫu vuông, 10 miếng / xấp, vẽ hình chim bướm hoa lá ở 1 góc, nó nhận về , thêu chỉ màu, viền line , Làm đến ốm người, kiệt sức, đầu ngón tay giữa của bàn tay trái bị kim châm đau điếng, rồi dần dà chai cứng , với cuốn tập kế bên, mắt liếc nhìn 1 dòng chữ, quay ra thêu, rồi lại tiếp dòng chữ khác, rồi lại thêu..vậy mà thuộc bài, vậy mà cũng giải xong bài toán khó
Cứ như vậy, đường kim mũi chỉ nuôi con chữ, cho hủ muối sả, mắm ruốc gửi thăm ba có thêm miếng thịt con con .
Nhà chủ cơ sở may thêu gốc Huế, có đứa con gái trạc bằng tuổi nó, tên hay gọi là Chảy,ỷ thế con chủ, Chảy hay giờ trò bắt bẻ nó, khi thì phải chờ thiệt lâu mới nhận được hàng về may, khi thì chê õng chê eo, hôm nay thêu xấu quá…
Một đêm, nó ngồi thêu vội, còn vài cái khăn nữa , còn vài bài Sử nữa, mai kiểm tra rồi, sơ suất nó làm lăn cây viết máy, chụp lại và kéo theo thảm họa, cả hủ mực đổ nhào vào cái khăn
Nó trùm mền khóc cả đêm...
Trưa. Tan học, nó đi giao khăn, con Chảy ko đếm , thảy sang 1 bên, nó níu lại
- Có chín cái thôi
- Còn 1 cái đâu, sao ko thêu cho hết rồi giao?
Nó khổ sở nói lý do, con Chảy được nước la om sòm
Bà chủ - mẹ con Chảy - đi tới . Khi biết chuyện, bà la con Chảy , mày giỏi cái mồm, giỏi thì vừa học vừa làm như người ta, rồi bà kêu nó về đi, từ ngày mai khỏi qua lấy hàng , để con Chảy đem đến, cho khỏi tốn thời gian, để có thêm giờ giấc học bài. Không những vậy, sau ngày đó, tiền công thêu may cũng được tăng gấp rưỡi
Và con Chảy, vẫn hay càu nhàu , nhưng phải công nhận “ mày lù khù vác lu mà chạy, làm gì mà mạ tao mê mày dữ vậy”
  Rồi nó được tuyển thẳng vào lớp 10, ban A, ban Ngữ Văn, số phiếu bình bầu cán bộ lớp của nó cao nhất, kế đến là nhỏ Vân, tất nhiên nó làm lớp trưởng, Vân làm lớp phó học tập, nhưng sau đó, nhỏ cứ ỉ ôi xin đổi vai , nó dễ dãi “ Bồ đi nói với cô đi, tui sao cũng được”
Trong 1 lần học giáo dục quốc phòng ( gọi là học cho có học, chứ toàn là đi đều bước, rồi tháo ráp súng, ném lựu đạn giả- vụ làm lựu đạn giả này làm nó nghĩ nát óc, sau cũng ra, nó lấy cái chày giã tỏi ớt của má, “ chặt” 1 đầu, bỏ đi, phần còn lại cũng ra dáng lựu đạn lắm ).
Giải lao, thầy cho văn nghê tự do, thầy hát mở đầu , giọng thầy rất ấm “ Dù đạn bom man rợ thét gào, dù thân thể triền miên mang đầy thương tich, dù cho cách trở hai đường chiến dịch ta vẫn còn cùng nhau 1 ánh trăng rằm “
Rồi luân phiên các lớp, cứ đại diện lớp trước hát xong thì có quyền chỉ định người kế tiếp, nó bị dính , ôm mặt trốn nhưng ko thoát, đành lên hát như mèo kêu , bài Tình Ca Vũng Tàu “ Chiều chiều em đạp xe, thả dốc dài bến Đá ‘ hội trường cũng im im nghe, nhưng khi nó gào đến câu “ Thương anh thương vô cùng, thương anh thương vô cùng “ là bên dưới như có loạn , vỗ tay, huýt sáo, la ó..
Sau đó, nó mới hiểu , bên lớp C1, lớp trưởng kiêm bí thư Đoàn trường tên Thương .
Thương  da trắng, ốm, đẹp và lạnh như 1 pho tượng, là thần tượng của nhiều nữ sinh trong trường, mà theo nó, thần tượng chả là gì, chỉ là pho tượng do người dựng lên rồi tôn làm thần, nên mặc mọi người ghép đôi, trêu ghẹo, thần tượng có vẻ nao núng,còn nó tỉnh bơ, khi thì nhận vài viên ô mai, khi thì cái trâm kẹp tóc có khắc chữ N , phần nó, cắt vải, viền khăn, thêu đôi chim hót líu lo thiệt đẹp tặng trả lễ.
Cho đến 1 ngày, trong văn phòng Đoàn, nó ngồi nhìn ra cửa sổ, Thương – thần tượng- đi qua đi lại
-Bạn biết ko, mình suy nghĩ nhiều lắm, mất ăn mất ngủ..-Rồi đột nhiên, đứng phắt lại- mình mến bạn, hơn tình bạn bình thường – rồi đi qua đi lại tiếp- nhưng người ta nói “ mua heo chọn nái, cưới gái chọn dòng”, lý lịch của bạn, mình nghiên cứu rất kỹ, mình và bạn là 2 dòng khó thể dung hòa – rồi lại đứng phắt ngay trước mặt nó – bạn nghĩ sao ?
Nó bình thản trả lời
-Anh Thương à, em nghi khi muốn tiếp tục, người ta sẽ tìm cách, còn ngược lại, người ta sẽ tìm lý do .
Thần tượng hơi ngớ ra, Nó lách mình ra cửa, sân trường thật nắng, hàng cây Phương thật xanh, phút chốc nó thấy hụt hẫng, thấy trơ trọi , cái cảm giác hoang vắng lúc ấy thật ghê sợ
Nhưng cùng lúc đó, cây  Chuỗi Ngọc cùng lời nói của Ba hiện về trong tâm trí, dù thế nào đi nữa,  Chuỗi Ngọc  vẫn phải luôn tươi thắm, thắm cho hoa và tươi sáng cho sân nhà..

Yêu Chuỗi Ngọc quá hon Và cũng thương anh Thương ghê á lol2 . Anh nói như chính trị viên tiểu đoàn vậy :potay:
Tặng Ngọc muội, quả đẹp hoa xinh, hẳn người cũng diễm lệ.
SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Chuoingoc
Về Đầu Trang Go down
Trà Mi

Trà Mi

Tổng số bài gửi : 7077
Registration date : 01/04/2011

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SONG TỬ LẠC LOÀI .   SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13Sun 06 Jan 2019, 10:38

Ý NGHĨA CỦA HOA CHUỖI NGỌC

Nhanluu1294

Hoa chuỗi ngọc (Hypericum) có nguồn gốc từ châu Mỹ La Tinh có hoa 5 cánh màu vàng như hoa mai, nở thành chùm rất đẹp. Sau khi rụng hoa sẽ kết thành những chùm quả mọng nhiều màu khác nhau như đỏ tươi, vàng mơ, xanh lam… rất bắt mắt.

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu10

Hoa Chuỗi ngọc là loài Hypericum fieriense thuộc họ Clusiaceae có nguồn gốc Yemen. Hoa Chuỗi ngọc là loài hoa mà chỉ sử dụng phần trái để cắm hay trang điểm cho những lẵng hoa.

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu11

Hoa Chuỗi ngọc là loài cây bụi, môi trường sống tự nhiên của chúng là vùng khô khu vực nhiệt đới hoặc cận nhiệt đới và vùng nhiều đá. Giống hoa này có nhiều loại, màu sắc đa dạng như: xanh, vàng, lam, đỏ, nhưng hiện nay chỉ có màu đỏ là được trồng vì sức kháng bệnh tốt hơn các hoa màu khác.

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu12


Chuỗi Ngọc Tím

Hoa có tên là Grapes Hyacinth và tên tiếng Việt có thể gọi là Huệ xạ (Chi Muscari), tên khoa học là: Scilloideae, là một họ trong họ Lan dạ hương (danh pháp khoa học của Lan dạ hương: Hyacinthaceae) là thực vật: lá mầm có hoa, là các loại cây thân thảo sống lâu năm được phát triển từ thân hành, loài rể củ, xuất xứ từ Lục địa Âu-Á (Eurasia).


SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu15


Huệ xạ thuộc bộ Măng tây và có mùi thơm như Lan Dạ Hương nhưng rất nhẹ, hoa nở vào mùa xuân, thường có màu xanh cà từ nhạt đến thật đậm như màu tím, thỉnh thoảng chúng ta cũng có thể thấy màu trắng nhưng rất hiếm. Năm 2011, Grape Hyacinth có màu hồng phấn vừa được khám phá, nhưng vẫn chưa biết nguồn gốc màu của loài này và có tên gọi là Muscare ‘Pink Surprise’.

Các hoa có hình dạng như những chùm nho thật nhỏ và hương thơm của Lan Dạ Hương nên có tên là Grapes Hyacinth.

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu14


Những bông hoa nhỏ của Huệ xạ màu tím cũng giống như những viên ngọc tròn tròn bé bé được xâu thành chuỗi, khi ta để vài hoa vào lòng bàn tay của mình, sẽ có cảm tưởng như mình đang cầm tràng hạt thân thương trong tay. Ngày còn bé, hình dạng và màu sắc của hoa đã cuốn hút sự chú ý của tôi, đến lớn xâu chuỗi màu tím không bao giờ rời xa, hai hình ảnh này, quá quen thuộc và thân thương đã hiện hữu trong ký ức tôi tự bao giờ…..Khi chìm đắm trong màu tím của hoa tôi tìm lại được cảm giác yên bình….thấy mọi thứ thật dịu hiền và rất đỗi thân thương…..

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu13

Hoa chuỗi ngọc tại công viên Showa Kinen, Tokyo

Muscare ‘Pink Surprise’ là hoa chuỗi ngọc có màu hồng phấn vừa được khám phá năm 2011. Hoa có hương thơm và rất dễ trồng.

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu16

Hoa chuỗi ngọc màu trắng

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu17

Tràng Chuỗi Lo Âu

Cầm lên một tràng chuỗi niệm Phật, và lập tức bạn sẽ cảm thấy ngay cái cảm giác rất dễ chịu trong tay mình. Mà điều ấy cũng có mặt với tất cả mọi xâu chuỗi cầu nguyện trong những truyền thống tôn giáo khác. Trước hết, đó là một cảm giác làm an dịu tâm hồn, mà dường như nó chỉ tăng lên khi những hạt chuỗi trở nên trơn láng và đậm màu hơn theo với thời gian sử dụng. Và tiếp theo là cái biểu tượng của nó – một sự liên kết, nối liền với lại một truyền thống rất xa xưa.

Lần qua những hạt chuỗi trên tay là bạn đang tiếp xúc với lại một phương pháp thực tập cổ truyền. Những ngón tay của bạn đang nâng niu những hạt chuỗi ấy trong giây phút này, và mai sau, lại sẽ có những ngón tay khác tiếp nối công việc ấy, khi bạn đã đi rồi.

Tràng chuỗi cũng được xem như là một phần của chiếc y. Nó được mang quanh cổ hoặc ở nơi tay, sau đầu tròn áo vuông thì xâu chuỗi cũng là một biểu tượng rõ rệt nhất của một người Phật tử, đặc biệt là cho các cư sĩ. Lúc ban đầu, thật ra xâu chuỗi được sáng tạo ra là để cho người cư sĩ sử dụng. Ngày nay ta thấy người tu sĩ cũng thường mang theo, nhưng thật ra nếu đi ngược lại nguồn gốc ta sẽ khám phá ra rằng, những tràng chuỗi là một phương cách giúp ta mang sự thực tập trong tu viện ra áp dụng vào một cuộc sống đầy giới hạn và thách thức ở ngoài đời.

Trong Phật giáo, những tràng chuỗi đầu tiên mục đích không phải là để cho các tu sĩ sử dụng. Trong kinh có một câu truyện rất phổ biến về nguồn gốc của nó, “Có lần vua Vaidunya sai sứ giả đến thưa lên với Phật: ‘Lạy đức Thế-Tôn, nước chúng con là một nước vùng biên thuỳ, nhiều năm giặc giã, ngũ-cốc đắt đỏ, tật-dịch tràn lan, nhân dân đói khổ, chúng con thường không nằm yên được. Chúng con được biết Pháp-tạng của Như-Lai rất rộng rãi, sâu xa, đáng tiếc chúng con vì có những việc lo buồn như thế, nên không tu hành được. Chúng con kính mong đức Thế-Tôn đặc biệt rủ lòng thương xót chúng con, cho chúng con pháp-yếu gì, để chúng con ngày đêm có thể tu hành được dễ dàng và trong đời mai sau xa lìa được mọi khổ-não.’

Đức Phật bảo Sứ-giả về thưa với nhà vua rằng: nếu nhà vua muốn diệt được phiền-não-chướng, báo-chướng, nên xâu một chuỗi tràng một trăm tám hạt bằng hạt cây tra (mộc-hoạn-tử) và thường đem theo mình; khi đi, khi ngồi, khi nằm thường nên chí tâm, không phân tán ý, xưng danh hiệu: Phật đà, Đạt ma, Tăng già, mỗi lần là lần qua một hạt cây tra. Cứ như thế, lần lượt qua hạt này đến hạt khác.” (Kinh Mộc Hoạn Tử, Thích Tâm Châu dịch.)

Và Phật dạy, nếu nhà vua cứ thực tập như vậy thì ngài sẽ chấm dứt được hết mọi phiền não. Đó là câu truyện xưa nhất nói về nguồn gốc của tràng chuỗi, và rõ ràng là sự thực tập ấy có ý định dành cho những ai chưa buông bỏ được những lo âu, phiền muộn của một đời sống thế tục, chứ không phải dành cho các vị đang sống trong tăng đoàn của Phật. Và sau này tràng chuỗi cũng được cả giới tu sĩ sử dụng, điều này có lẽ nói lên được cái năng lượng nhiệm mầu của chúng, có một công năng làm an dịu những lo âu của tất cả mọi người, dù chúng ta là tu sĩ hay cư sĩ. Trong một buổi phỏng vấn, khi được hỏi, ngay chính đức Đại La Lạt Ma cũng công nhận rằng Ngài cũng còn rất dính mắc với lại xâu chuỗi của Ngài!

Sau gần ba mươi năm sử dụng và làm những tràng chuỗi cho nhiều truyền thống tôn giáo khác nhau, tôi đi đến một kết luận đơn giản này, là Tất cả những tràng chuỗi đều là những chuỗi lo âu – từ tràng hạt mân côi của đức Giáo Hoàng, cho đến những xâu chuỗi đeo cổ tay bình thường của người phật tử, hay không phật tử, cũng đều thế. Trong mọi truyền thống tôn giáo, người ta sẽ nói với bạn rằng, những tràng chuỗi của họ là dùng để cầu nguyện – để tiếp nhận một quyền năng cao lớn hơn, tập trung tâm ý, để tu tập tâm linh. Lẽ dĩ nhiên đó là một sự thật ta không hề chối cãi, nhưng nó không phải là mục đích chánh của xâu chuỗi. Tràng chuỗi là cho những lo âu của ta. Chúng đáp ứng cho một nhu cầu rất cơ bản của con người, mà thật ra nó còn có mặt trước một ý thức về tôn giáo nữa, đó là những lo âu của mình. Xâu chuỗi của Phật giáo công nhận điều ấy. Nó là một phương tiện giúp ta đối diện với những nỗi lo lắng của mình, nó phối hợp giữa một đức tin vào một cái gì huyền bí với lại những hành động lặp lại, giúp ta mang lại một sự an tĩnh cho thân và tâm. Sự khác biệt giữa xâu chuỗi của Phật giáo và những tràng chuỗi của Tây phương chỉ đơn giản là các ý nghĩa và biểu tượng về những tràng hạt của nó mà thôi.

Một xâu chuỗi của Phật giáo thường gồm có 108 hạt, mỗi hạt tượng trưng cho một vô
minh, một phiền não mang lại khổ đau cho đời người. Người ta thường hỏi tôi về con số 108 này, mặc dù sự tính toán hơi rắc rối một chút, nhưng với cái nhìn của Phật giáo thì nó hoàn toàn rất có ý nghĩa. Có sáu loại phiền não sanh lên khi ta tiếp xúc với các giác quan của mình, như là mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý. Và những phiền não này được tiếp nối nhau qua ba thời là quá khứ, hiện tại và tương lai, và như vậy là ta có con số 18. Nhân nó lên với hai trạng thái tâm thức, thiện và bất thiện, và rồi ta lại nhân thêm với ba loại cảm thọ phát sinh khi ta có sự tiếp xúc là lạc, khổ và vô ký – 6 x 3 x 2 x 3 – ta sẽ có con số 108. Thật ra còn có nhiều cách khác nhau để tính ra con số ấy, nhưng đa số đều gần giống như nhau.

Đối với một người Phật tử thì vô minh, một cái thấy không sáng tỏ, chính là nguyên nhân
gốc của phiền não. Những lo âu về tiền bạc hay sức khoẻ, nếu ta nhìn cho kỹ, thì thật ra chúng rất là vô ích. Trên cuộc đời này sẽ không bao giờ ta có đủ tiền bạc hết, và sức khoẻ thì chắc chắn cuối cùng rồi cũng sẽ suy giảm, cho dù ta có làm gì đi chăng nữa! Thông điệp không lời của tràng chuỗi Phật giáo là, “Đừng lo âu về những sự việc, hãy lo về vấn đề tại sao ta lúc nào cũng lo âu, và giải quyết ngay tận gốc rễ của nó.” Xâu chuỗi tự chính nó cũng là một giáo pháp.

Cho dù ta có sử dụng tràng chuỗi cho bất cứ một việc tụng niệm nào đi chăng nữa, nó bao giờ cũng tàng chứa những bài pháp rất trọn vẹn. Trước hết, trong truyền thống đạo Phật, tràng chuỗi được giữ gìn và tôn kính như là một quyển kinh hay là y áo của một tu sĩ. Điều này cũng rất dễ hiểu, vì ta sử dụng những tràng hạt để niệm danh hiệu Phật hoặc các câu chú, thường được xem như là tinh yếu của các bài kinh. Và kế đến, khác với xâu chuỗi mân côi của Thiên chúa giáo, tràng chuỗi trong đạo Phật còn cốt ý để ta mang vào người khi không sử dụng. Vì vậy tràng chuỗi cũng còn được xem như là một nhắc nhở, chúng ta đang được phủ che bằng chiếc áo chân lý của một con đường giải thoát. Và rồi trong mỗi tràng chuỗi đều có một “hạt đạo sư” (guru bead). Một hạt to, có ba lỗ, ở cuối tràng chuỗi, “hạt đạo sư” này cũng tương đương với lại chiếc thánh giá trên xâu chuỗi mân côi. Nó tượng trưng cho vị đạo sư – và giáo pháp – mà chúng ta cứ tiếp tục quay trở về sau mỗi vòng chuỗi.

Trong truyền thống Phật giáo Bắc tông, ở cuối những buổi lễ, người ta thường đọc Bốn
Lời Nguyện của một người tu. Trong đó, lời nguyện thứ hai là Phiền não vô tận thệ nguyện đoạn. Đó là một sự mâu thuẫn tuyệt vời, một công việc mà ta không thể nào hoàn tất được. Nhưng tràng chuỗi đã làm sáng tỏ thêm, nó giúp ta thấy và hiểu rõ được điểm này, vì tràng chuỗi cũng là một vòng tròn bất tận. Khi ta lần một vòng chuỗi, nó đều bắt đầu và chấm dứt với hạt đạo sư. Theo đúng luật thì ta không bao giờ lần ngang qua hạt đạo sư này. Thay vì vậy, nếu ta muốn lần thêm một vòng chuỗi nữa, thì ta phải dừng lại nơi hạt đạo sư ấy, và xoay chuỗi đếm lần ngược trở lại, và cứ như vậy mà ta tiếp tục. Với sự thực tập ấy, ta cũng sẽ khám phá ra rằng phiền não thật sự là vô tận. Chúng ta đang có mặt trong một cõi giới đầy phiền não, muốn vượt qua chúng, ta chỉ có một cách duy nhất là thoát ra khỏi nó. Và khi thực hiện được điều ấy rồi, ta sẽ nhập vào được chung với một cảnh giới của các chư Phật.

Một vấn đề khá đặc biệt trong phương pháp lần chuỗi là những hạt chuỗi ấy không bao
giờ đưa ta đến nơi đó. Khi vừa sắp đến cảnh giới của Phật thì chúng ta dừng lại và quay ngược trở về. Hành động ấy tuy đơn giản nhưng lại mang một ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Mặc dù đức Phật đã chứng đạt được cảnh giới của Niết bàn, chấm dứt hết tất cả mọi phiền não, nhưng Ngài vẫn sống một đời giác ngộ như một con người bình thường, sống an lạc và thong dong giữa mọi chúng sinh khác trong thế giới. Đức Phật là một bậc Như lai, Tathagata, có nghĩa là “Người đã đến như thế,” chứ không phải là “người đã đi như thế.”

Người Phật tử không bao giờ chối bỏ, trốn tránh hay muốn thoát ra khỏi cuộc đời này.
Chúng ta được dạy làm sao để mình thật sự có mặt và sống an lạc chung với tất cả. Theo thuật ngữ của nhà Phật thì sự an lạc đó cũng được gọi là Tathagata, Như lai. Như lai là một bậc đã giác ngộ như vậy đó, như thế đó, chứ không phải như một sự mong cầu riêng tư nào đó. Ta không bao giờ trốn chạy đi đến một nơi nào khác hết. Những phiền não, lo âu của lúc ban đầu tự chính nó cũng là sự giác ngộ ở lúc ban cuối. Phiền não tức bồ đề. Vì không hiểu được điều này mà ta cứ miệt mài theo đuổi một ngôi vị nào đó, một sự chứng đắc nào đó, để rồi khi gần đến nơi, ta bị bắt phải quay trở lại về với nơi mình đã đến. Và cũng như thế, chúng ta tiếp nhận Phật pháp qua từng mỗi hạt chuỗi mình lần qua tay.

Đó là những bài học mà tràng chuỗi đã dạy cho tôi. Ngày nay, sau bao nhiêu năm tháng thực tập, tiếp nhận giáo pháp qua lòng bàn tay của mình, thỉnh thoảng tôi cũng nhận thấy được giáo pháp ấy trong người khác. Có một bà cụ người Tây tạng là mẹ của một người bạn, bà xa quê hương và đang ở gần nơi tôi sống. Đi đâu bà cũng cười thật tươi và có nhiều hạnh phúc. Bà bị một cái bướu rất lớn nơi cổ, nó sưng thật to và lộ hẳn trên chiếc cổ áo Tây tạng truyền thống của bà. Lúc nào bà cũng lần một sâu chuỗi trên tay, và bao giờ bà cũng mĩm cười. Bà không nói được tiếng Anh, nhưng mỗi khi tôi nhìn tay bà lần đến phía cuối sâu chuỗi, bà vui vẽ xoay ngược lại, và lần tiếp trở lại theo chiều kia, tôi có cảm nhận rằng bà đang an trú trong thế giới của mình, và dường như là bà đang nói lên rất to cho tất cả nghe. Phật đà. Đạt ma. Tăng già. Buddha. Dharma. Sangha. Tất cả pháp tạng đều có mặt nơi đó. Lúc nào bà cũng mang theo cạnh bên. Và những khi không mang nó theo, bà đeo nó trên tay áo của mình.

Worry Beads
Clark Strand

Nguyễn Duy Nhiên phỏng dịch


Nguồn: phununet

Về Đầu Trang Go down
Trăng



Tổng số bài gửi : 1841
Registration date : 23/04/2014

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SONG TỬ LẠC LOÀI .   SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13Sun 06 Jan 2019, 14:44

Phương Nguyên đã viết:
Trăng đã viết:
- Ba à, sao mấy chị được đặt tên là các loài chim quý, con lại không ?
- Tên mấy chị con là do bà nội đặt, còn tên con, là Ba .Tại Ba thích cây Chuỗi Ngọc. Con có nhìn thấy ko, Chuỗi Ngọc rất mỏng manh, mọc rũ cúi xuống nhưng vẫn cố gắng tròn trịa hạt ngọc , làm sáng cả góc hiên nhà mình, như 1 người dù số phận đưa đẩy ra sao cũng cố gắng vươn lên,tỏa sáng cho bản thân, cho gia đình .
Nó nhớ lời Ba nói như vậy và như 1 định mệnh, các chị - Phi Oanh, Phi Yến…như loài chim quý, bay đi tận phương trời, chỉ còn nó .
Ba phải đi học xa , nên từ bé xíu ,nó đã thành chỗ dựa cho má, phụ má làm muối sả, tương khô, mắm ruốc..gửi cho Ba, thay má gửi thư động viên chị Tư cố gắng dạy ở Cà Mau , chia sẻ cùng má những hạch sách thiếu tình người.
Má yếu lòng , tính theo chủ trương kinh tế mới, vậy là phải bỏ học, nó xin má đừng đi, nó sẽ tự lo , sẽ tìm cách phụ má
Nó nhận thêu gia công,cơ sở nọ cắt vải thành từng mẫu vuông, 10 miếng / xấp, vẽ hình chim bướm hoa lá ở 1 góc, nó nhận về , thêu chỉ màu, viền line , Làm đến ốm người, kiệt sức, đầu ngón tay giữa của bàn tay trái bị kim châm đau điếng, rồi dần dà chai cứng , với cuốn tập kế bên, mắt liếc nhìn 1 dòng chữ, quay ra thêu, rồi lại tiếp dòng chữ khác, rồi lại thêu..vậy mà thuộc bài, vậy mà cũng giải xong bài toán khó
Cứ như vậy, đường kim mũi chỉ nuôi con chữ, cho hủ muối sả, mắm ruốc gửi thăm ba có thêm miếng thịt con con .
Nhà chủ cơ sở may thêu gốc Huế, có đứa con gái trạc bằng tuổi nó, tên hay gọi là Chảy,ỷ thế con chủ, Chảy hay giờ trò bắt bẻ nó, khi thì phải chờ thiệt lâu mới nhận được hàng về may, khi thì chê õng chê eo, hôm nay thêu xấu quá…
Một đêm, nó ngồi thêu vội, còn vài cái khăn nữa , còn vài bài Sử nữa, mai kiểm tra rồi, sơ suất nó làm lăn cây viết máy, chụp lại và kéo theo thảm họa, cả hủ mực đổ nhào vào cái khăn
Nó trùm mền khóc cả đêm...
Trưa. Tan học, nó đi giao khăn, con Chảy ko đếm , thảy sang 1 bên, nó níu lại
- Có chín cái thôi
- Còn 1 cái đâu, sao ko thêu cho hết rồi giao?
Nó khổ sở nói lý do, con Chảy được nước la om sòm
Bà chủ - mẹ con Chảy - đi tới . Khi biết chuyện, bà la con Chảy , mày giỏi cái mồm, giỏi thì vừa học vừa làm như người ta, rồi bà kêu nó về đi, từ ngày mai khỏi qua lấy hàng , để con Chảy đem đến, cho khỏi tốn thời gian, để có thêm giờ giấc học bài. Không những vậy, sau ngày đó, tiền công thêu may cũng được tăng gấp rưỡi
Và con Chảy, vẫn hay càu nhàu , nhưng phải công nhận “ mày lù khù vác lu mà chạy, làm gì mà mạ tao mê mày dữ vậy”
  Rồi nó được tuyển thẳng vào lớp 10, ban A, ban Ngữ Văn, số phiếu bình bầu cán bộ lớp của nó cao nhất, kế đến là nhỏ Vân, tất nhiên nó làm lớp trưởng, Vân làm lớp phó học tập, nhưng sau đó, nhỏ cứ ỉ ôi xin đổi vai , nó dễ dãi “ Bồ đi nói với cô đi, tui sao cũng được”
Trong 1 lần học giáo dục quốc phòng ( gọi là học cho có học, chứ toàn là đi đều bước, rồi tháo ráp súng, ném lựu đạn giả- vụ làm lựu đạn giả này làm nó nghĩ nát óc, sau cũng ra, nó lấy cái chày giã tỏi ớt của má, “ chặt” 1 đầu, bỏ đi, phần còn lại cũng ra dáng lựu đạn lắm ).
Giải lao, thầy cho văn nghê tự do, thầy hát mở đầu , giọng thầy rất ấm “ Dù đạn bom man rợ thét gào, dù thân thể triền miên mang đầy thương tich, dù cho cách trở hai đường chiến dịch ta vẫn còn cùng nhau 1 ánh trăng rằm “
Rồi luân phiên các lớp, cứ đại diện lớp trước hát xong thì có quyền chỉ định người kế tiếp, nó bị dính , ôm mặt trốn nhưng ko thoát, đành lên hát như mèo kêu , bài Tình Ca Vũng Tàu “ Chiều chiều em đạp xe, thả dốc dài bến Đá ‘ hội trường cũng im im nghe, nhưng khi nó gào đến câu “ Thương anh thương vô cùng, thương anh thương vô cùng “ là bên dưới như có loạn , vỗ tay, huýt sáo, la ó..
Sau đó, nó mới hiểu , bên lớp C1, lớp trưởng kiêm bí thư Đoàn trường tên Thương .
Thương  da trắng, ốm, đẹp và lạnh như 1 pho tượng, là thần tượng của nhiều nữ sinh trong trường, mà theo nó, thần tượng chả là gì, chỉ là pho tượng do người dựng lên rồi tôn làm thần, nên mặc mọi người ghép đôi, trêu ghẹo, thần tượng có vẻ nao núng,còn nó tỉnh bơ, khi thì nhận vài viên ô mai, khi thì cái trâm kẹp tóc có khắc chữ N , phần nó, cắt vải, viền khăn, thêu đôi chim hót líu lo thiệt đẹp tặng trả lễ.
Cho đến 1 ngày, trong văn phòng Đoàn, nó ngồi nhìn ra cửa sổ, Thương – thần tượng- đi qua đi lại
-Bạn biết ko, mình suy nghĩ nhiều lắm, mất ăn mất ngủ..-Rồi đột nhiên, đứng phắt lại- mình mến bạn, hơn tình bạn bình thường – rồi đi qua đi lại tiếp- nhưng người ta nói “ mua heo chọn nái, cưới gái chọn dòng”, lý lịch của bạn, mình nghiên cứu rất kỹ, mình và bạn là 2 dòng khó thể dung hòa – rồi lại đứng phắt ngay trước mặt nó – bạn nghĩ sao ?
Nó bình thản trả lời
-Anh Thương à, em nghi khi muốn tiếp tục, người ta sẽ tìm cách, còn ngược lại, người ta sẽ tìm lý do .
Thần tượng hơi ngớ ra, Nó lách mình ra cửa, sân trường thật nắng, hàng cây Phương thật xanh, phút chốc nó thấy hụt hẫng, thấy trơ trọi , cái cảm giác hoang vắng lúc ấy thật ghê sợ
Nhưng cùng lúc đó, cây  Chuỗi Ngọc cùng lời nói của Ba hiện về trong tâm trí, dù thế nào đi nữa,  Chuỗi Ngọc  vẫn phải luôn tươi thắm, thắm cho hoa và tươi sáng cho sân nhà..

Yêu Chuỗi Ngọc quá hon Và cũng thương anh Thương ghê á lol2 . Anh nói như chính trị viên tiểu đoàn vậy :potay:

Tỷ mến, ngày xưa sao " nó" hiền dễ sợ, ko mắng cho 1 phát, tự nhiên so dzí heo nái à tỷ
Về Đầu Trang Go down
Trăng



Tổng số bài gửi : 1841
Registration date : 23/04/2014

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SONG TỬ LẠC LOÀI .   SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13Sun 06 Jan 2019, 14:47

buixuanphuong09 đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Trăng đã viết:
- Ba à, sao mấy chị được đặt tên là các loài chim quý, con lại không ?
- Tên mấy chị con là do bà nội đặt, còn tên con, là Ba .Tại Ba thích cây Chuỗi Ngọc. Con có nhìn thấy ko, Chuỗi Ngọc rất mỏng manh, mọc rũ cúi xuống nhưng vẫn cố gắng tròn trịa hạt ngọc , làm sáng cả góc hiên nhà mình, như 1 người dù số phận đưa đẩy ra sao cũng cố gắng vươn lên,tỏa sáng cho bản thân, cho gia đình .
Nó nhớ lời Ba nói như vậy và như 1 định mệnh, các chị - Phi Oanh, Phi Yến…như loài chim quý, bay đi tận phương trời, chỉ còn nó .
Ba phải đi học xa , nên từ bé xíu ,nó đã thành chỗ dựa cho má, phụ má làm muối sả, tương khô, mắm ruốc..gửi cho Ba, thay má gửi thư động viên chị Tư cố gắng dạy ở Cà Mau , chia sẻ cùng má những hạch sách thiếu tình người.
Má yếu lòng , tính theo chủ trương kinh tế mới, vậy là phải bỏ học, nó xin má đừng đi, nó sẽ tự lo , sẽ tìm cách phụ má
Nó nhận thêu gia công,cơ sở nọ cắt vải thành từng mẫu vuông, 10 miếng / xấp, vẽ hình chim bướm hoa lá ở 1 góc, nó nhận về , thêu chỉ màu, viền line , Làm đến ốm người, kiệt sức, đầu ngón tay giữa của bàn tay trái bị kim châm đau điếng, rồi dần dà chai cứng , với cuốn tập kế bên, mắt liếc nhìn 1 dòng chữ, quay ra thêu, rồi lại tiếp dòng chữ khác, rồi lại thêu..vậy mà thuộc bài, vậy mà cũng giải xong bài toán khó
Cứ như vậy, đường kim mũi chỉ nuôi con chữ, cho hủ muối sả, mắm ruốc gửi thăm ba có thêm miếng thịt con con .
Nhà chủ cơ sở may thêu gốc Huế, có đứa con gái trạc bằng tuổi nó, tên hay gọi là Chảy,ỷ thế con chủ, Chảy hay giờ trò bắt bẻ nó, khi thì phải chờ thiệt lâu mới nhận được hàng về may, khi thì chê õng chê eo, hôm nay thêu xấu quá…
Một đêm, nó ngồi thêu vội, còn vài cái khăn nữa , còn vài bài Sử nữa, mai kiểm tra rồi, sơ suất nó làm lăn cây viết máy, chụp lại và kéo theo thảm họa, cả hủ mực đổ nhào vào cái khăn
Nó trùm mền khóc cả đêm...
Trưa. Tan học, nó đi giao khăn, con Chảy ko đếm , thảy sang 1 bên, nó níu lại
- Có chín cái thôi
- Còn 1 cái đâu, sao ko thêu cho hết rồi giao?
Nó khổ sở nói lý do, con Chảy được nước la om sòm
Bà chủ - mẹ con Chảy - đi tới . Khi biết chuyện, bà la con Chảy , mày giỏi cái mồm, giỏi thì vừa học vừa làm như người ta, rồi bà kêu nó về đi, từ ngày mai khỏi qua lấy hàng , để con Chảy đem đến, cho khỏi tốn thời gian, để có thêm giờ giấc học bài. Không những vậy, sau ngày đó, tiền công thêu may cũng được tăng gấp rưỡi
Và con Chảy, vẫn hay càu nhàu , nhưng phải công nhận “ mày lù khù vác lu mà chạy, làm gì mà mạ tao mê mày dữ vậy”
  Rồi nó được tuyển thẳng vào lớp 10, ban A, ban Ngữ Văn, số phiếu bình bầu cán bộ lớp của nó cao nhất, kế đến là nhỏ Vân, tất nhiên nó làm lớp trưởng, Vân làm lớp phó học tập, nhưng sau đó, nhỏ cứ ỉ ôi xin đổi vai , nó dễ dãi “ Bồ đi nói với cô đi, tui sao cũng được”
Trong 1 lần học giáo dục quốc phòng ( gọi là học cho có học, chứ toàn là đi đều bước, rồi tháo ráp súng, ném lựu đạn giả- vụ làm lựu đạn giả này làm nó nghĩ nát óc, sau cũng ra, nó lấy cái chày giã tỏi ớt của má, “ chặt” 1 đầu, bỏ đi, phần còn lại cũng ra dáng lựu đạn lắm ).
Giải lao, thầy cho văn nghê tự do, thầy hát mở đầu , giọng thầy rất ấm “ Dù đạn bom man rợ thét gào, dù thân thể triền miên mang đầy thương tich, dù cho cách trở hai đường chiến dịch ta vẫn còn cùng nhau 1 ánh trăng rằm “
Rồi luân phiên các lớp, cứ đại diện lớp trước hát xong thì có quyền chỉ định người kế tiếp, nó bị dính , ôm mặt trốn nhưng ko thoát, đành lên hát như mèo kêu , bài Tình Ca Vũng Tàu “ Chiều chiều em đạp xe, thả dốc dài bến Đá ‘ hội trường cũng im im nghe, nhưng khi nó gào đến câu “ Thương anh thương vô cùng, thương anh thương vô cùng “ là bên dưới như có loạn , vỗ tay, huýt sáo, la ó..
Sau đó, nó mới hiểu , bên lớp C1, lớp trưởng kiêm bí thư Đoàn trường tên Thương .
Thương  da trắng, ốm, đẹp và lạnh như 1 pho tượng, là thần tượng của nhiều nữ sinh trong trường, mà theo nó, thần tượng chả là gì, chỉ là pho tượng do người dựng lên rồi tôn làm thần, nên mặc mọi người ghép đôi, trêu ghẹo, thần tượng có vẻ nao núng,còn nó tỉnh bơ, khi thì nhận vài viên ô mai, khi thì cái trâm kẹp tóc có khắc chữ N , phần nó, cắt vải, viền khăn, thêu đôi chim hót líu lo thiệt đẹp tặng trả lễ.
Cho đến 1 ngày, trong văn phòng Đoàn, nó ngồi nhìn ra cửa sổ, Thương – thần tượng- đi qua đi lại
-Bạn biết ko, mình suy nghĩ nhiều lắm, mất ăn mất ngủ..-Rồi đột nhiên, đứng phắt lại- mình mến bạn, hơn tình bạn bình thường – rồi đi qua đi lại tiếp- nhưng người ta nói “ mua heo chọn nái, cưới gái chọn dòng”, lý lịch của bạn, mình nghiên cứu rất kỹ, mình và bạn là 2 dòng khó thể dung hòa – rồi lại đứng phắt ngay trước mặt nó – bạn nghĩ sao ?
Nó bình thản trả lời
-Anh Thương à, em nghi khi muốn tiếp tục, người ta sẽ tìm cách, còn ngược lại, người ta sẽ tìm lý do .
Thần tượng hơi ngớ ra, Nó lách mình ra cửa, sân trường thật nắng, hàng cây Phương thật xanh, phút chốc nó thấy hụt hẫng, thấy trơ trọi , cái cảm giác hoang vắng lúc ấy thật ghê sợ
Nhưng cùng lúc đó, cây  Chuỗi Ngọc cùng lời nói của Ba hiện về trong tâm trí, dù thế nào đi nữa,  Chuỗi Ngọc  vẫn phải luôn tươi thắm, thắm cho hoa và tươi sáng cho sân nhà..

Yêu Chuỗi Ngọc quá hon Và cũng thương anh Thương ghê á lol2 . Anh nói như chính trị viên tiểu đoàn vậy :potay:
Tặng Ngọc muội, quả đẹp hoa xinh, hẳn người cũng diễm lệ.
SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Chuoingoc

Bùi huynh kính mến, Chuỗi Ngọc dễ chăm sóc, dễ thích nghi điều kiện sống khắc nghiệt, nhà muội trồng cây này, cũng hoa tím qủa vàng nhưng bé li ti thôi ạ
Về Đầu Trang Go down
Trăng



Tổng số bài gửi : 1841
Registration date : 23/04/2014

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SONG TỬ LẠC LOÀI .   SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13Sun 06 Jan 2019, 14:52

Trà Mi đã viết:
Ý NGHĨA CỦA HOA CHUỖI NGỌC

Nhanluu1294

Hoa chuỗi ngọc (Hypericum) có nguồn gốc từ châu Mỹ La Tinh có hoa 5 cánh màu vàng như hoa mai, nở thành chùm rất đẹp. Sau khi rụng hoa sẽ kết thành những chùm quả mọng nhiều màu khác nhau như đỏ tươi, vàng mơ, xanh lam… rất bắt mắt.

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu10

Hoa Chuỗi ngọc là loài Hypericum fieriense thuộc họ Clusiaceae có nguồn gốc Yemen. Hoa Chuỗi ngọc là loài hoa mà chỉ sử dụng phần trái để cắm hay trang điểm cho những lẵng hoa.

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu11

Hoa Chuỗi ngọc là loài cây bụi, môi trường sống tự nhiên của chúng là vùng khô khu vực nhiệt đới hoặc cận nhiệt đới và vùng nhiều đá. Giống hoa này có nhiều loại, màu sắc đa dạng như: xanh, vàng, lam, đỏ, nhưng hiện nay chỉ có màu đỏ là được trồng vì sức kháng bệnh tốt hơn các hoa màu khác.

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu12


Chuỗi Ngọc Tím

Hoa có tên là Grapes Hyacinth và tên tiếng Việt có thể gọi là Huệ xạ (Chi Muscari), tên khoa học là: Scilloideae, là một họ trong họ Lan dạ hương (danh pháp khoa học của Lan dạ hương: Hyacinthaceae) là thực vật: lá mầm có hoa, là các loại cây thân thảo sống lâu năm được phát triển từ thân hành, loài rể củ, xuất xứ từ Lục địa Âu-Á (Eurasia).


SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu15


Huệ xạ thuộc bộ Măng tây và có mùi thơm như Lan Dạ Hương nhưng rất nhẹ, hoa nở vào mùa xuân, thường có màu xanh cà từ nhạt đến thật đậm như màu tím, thỉnh thoảng chúng ta cũng có thể thấy màu trắng nhưng rất hiếm. Năm 2011, Grape Hyacinth có màu hồng phấn vừa được khám phá, nhưng vẫn chưa biết nguồn gốc màu của loài này và có tên gọi là Muscare ‘Pink Surprise’.

Các hoa có hình dạng như những chùm nho thật nhỏ và hương thơm của Lan Dạ Hương nên có tên là Grapes Hyacinth.

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu14


Những bông hoa nhỏ của Huệ xạ màu tím cũng giống như những viên ngọc tròn tròn bé bé được xâu thành chuỗi, khi ta để vài hoa vào lòng bàn tay của mình, sẽ có cảm tưởng như mình đang cầm tràng hạt thân thương trong tay. Ngày còn bé, hình dạng và màu sắc của hoa đã cuốn hút sự chú ý của tôi, đến lớn xâu chuỗi màu tím không bao giờ rời xa, hai hình ảnh này, quá quen thuộc và thân thương đã hiện hữu trong ký ức tôi tự bao giờ…..Khi chìm đắm trong màu tím của hoa tôi tìm lại được cảm giác yên bình….thấy mọi thứ thật dịu hiền và rất đỗi thân thương…..

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu13

Hoa chuỗi ngọc tại công viên Showa Kinen, Tokyo

Muscare ‘Pink Surprise’ là hoa chuỗi ngọc có màu hồng phấn vừa được khám phá năm 2011. Hoa có hương thơm và rất dễ trồng.


SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu16


Hoa chuỗi ngọc màu trắng


SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Hoachu17


Tràng Chuỗi Lo Âu

Cầm lên một tràng chuỗi niệm Phật, và lập tức bạn sẽ cảm thấy ngay cái cảm giác rất dễ chịu trong tay mình. Mà điều ấy cũng có mặt với tất cả mọi xâu chuỗi cầu nguyện trong những truyền thống tôn giáo khác. Trước hết, đó là một cảm giác làm an dịu tâm hồn, mà dường như nó chỉ tăng lên khi những hạt chuỗi trở nên trơn láng và đậm màu hơn theo với thời gian sử dụng. Và tiếp theo là cái biểu tượng của nó – một sự liên kết, nối liền với lại một truyền thống rất xa xưa.

Lần qua những hạt chuỗi trên tay là bạn đang tiếp xúc với lại một phương pháp thực tập cổ truyền. Những ngón tay của bạn đang nâng niu những hạt chuỗi ấy trong giây phút này, và mai sau, lại sẽ có những ngón tay khác tiếp nối công việc ấy, khi bạn đã đi rồi.

Tràng chuỗi cũng được xem như là một phần của chiếc y. Nó được mang quanh cổ hoặc ở nơi tay, sau đầu tròn áo vuông thì xâu chuỗi cũng là một biểu tượng rõ rệt nhất của một người Phật tử, đặc biệt là cho các cư sĩ. Lúc ban đầu, thật ra xâu chuỗi được sáng tạo ra là để cho người cư sĩ sử dụng. Ngày nay ta thấy người tu sĩ cũng thường mang theo, nhưng thật ra nếu đi ngược lại nguồn gốc ta sẽ khám phá ra rằng, những tràng chuỗi là một phương cách giúp ta mang sự thực tập trong tu viện ra áp dụng vào một cuộc sống đầy giới hạn và thách thức ở ngoài đời.

Trong Phật giáo, những tràng chuỗi đầu tiên mục đích không phải là để cho các tu sĩ sử dụng. Trong kinh có một câu truyện rất phổ biến về nguồn gốc của nó, “Có lần vua Vaidunya sai sứ giả đến thưa lên với Phật: ‘Lạy đức Thế-Tôn, nước chúng con là một nước vùng biên thuỳ, nhiều năm giặc giã, ngũ-cốc đắt đỏ, tật-dịch tràn lan, nhân dân đói khổ, chúng con thường không nằm yên được. Chúng con được biết Pháp-tạng của Như-Lai rất rộng rãi, sâu xa, đáng tiếc chúng con vì có những việc lo buồn như thế, nên không tu hành được. Chúng con kính mong đức Thế-Tôn đặc biệt rủ lòng thương xót chúng con, cho chúng con pháp-yếu gì, để chúng con ngày đêm có thể tu hành được dễ dàng và trong đời mai sau xa lìa được mọi khổ-não.’

Đức Phật bảo Sứ-giả về thưa với nhà vua rằng: nếu nhà vua muốn diệt được phiền-não-chướng, báo-chướng, nên xâu một chuỗi tràng một trăm tám hạt bằng hạt cây tra (mộc-hoạn-tử) và thường đem theo mình; khi đi, khi ngồi, khi nằm thường nên chí tâm, không phân tán ý, xưng danh hiệu: Phật đà, Đạt ma, Tăng già, mỗi lần là lần qua một hạt cây tra. Cứ như thế, lần lượt qua hạt này đến hạt khác.” (Kinh Mộc Hoạn Tử, Thích Tâm Châu dịch.)

Và Phật dạy, nếu nhà vua cứ thực tập như vậy thì ngài sẽ chấm dứt được hết mọi phiền não. Đó là câu truyện xưa nhất nói về nguồn gốc của tràng chuỗi, và rõ ràng là sự thực tập ấy có ý định dành cho những ai chưa buông bỏ được những lo âu, phiền muộn của một đời sống thế tục, chứ không phải dành cho các vị đang sống trong tăng đoàn của Phật. Và sau này tràng chuỗi cũng được cả giới tu sĩ sử dụng, điều này có lẽ nói lên được cái năng lượng nhiệm mầu của chúng, có một công năng làm an dịu những lo âu của tất cả mọi người, dù chúng ta là tu sĩ hay cư sĩ. Trong một buổi phỏng vấn, khi được hỏi, ngay chính đức Đại La Lạt Ma cũng công nhận rằng Ngài cũng còn rất dính mắc với lại xâu chuỗi của Ngài!

Sau gần ba mươi năm sử dụng và làm những tràng chuỗi cho nhiều truyền thống tôn giáo khác nhau, tôi đi đến một kết luận đơn giản này, là Tất cả những tràng chuỗi đều là những chuỗi lo âu – từ tràng hạt mân côi của đức Giáo Hoàng, cho đến những xâu chuỗi đeo cổ tay bình thường của người phật tử, hay không phật tử, cũng đều thế. Trong mọi truyền thống tôn giáo, người ta sẽ nói với bạn rằng, những tràng chuỗi của họ là dùng để cầu nguyện – để tiếp nhận một quyền năng cao lớn hơn, tập trung tâm ý, để tu tập tâm linh. Lẽ dĩ nhiên đó là một sự thật ta không hề chối cãi, nhưng nó không phải là mục đích chánh của xâu chuỗi. Tràng chuỗi là cho những lo âu của ta. Chúng đáp ứng cho một nhu cầu rất cơ bản của con người, mà thật ra nó còn có mặt trước một ý thức về tôn giáo nữa, đó là những lo âu của mình. Xâu chuỗi của Phật giáo công nhận điều ấy. Nó là một phương tiện giúp ta đối diện với những nỗi lo lắng của mình, nó phối hợp giữa một đức tin vào một cái gì huyền bí với lại những hành động lặp lại, giúp ta mang lại một sự an tĩnh cho thân và tâm. Sự khác biệt giữa xâu chuỗi của Phật giáo và những tràng chuỗi của Tây phương chỉ đơn giản là các ý nghĩa và biểu tượng về những tràng hạt của nó mà thôi.

Một xâu chuỗi của Phật giáo thường gồm có 108 hạt, mỗi hạt tượng trưng cho một vô
minh, một phiền não mang lại khổ đau cho đời người. Người ta thường hỏi tôi về con số 108 này, mặc dù sự tính toán hơi rắc rối một chút, nhưng với cái nhìn của Phật giáo thì nó hoàn toàn rất có ý nghĩa. Có sáu loại phiền não sanh lên khi ta tiếp xúc với các giác quan của mình, như là mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý. Và những phiền não này được tiếp nối nhau qua ba thời là quá khứ, hiện tại và tương lai, và như vậy là ta có con số 18. Nhân nó lên với hai trạng thái tâm thức, thiện và bất thiện, và rồi ta lại nhân thêm với ba loại cảm thọ phát sinh khi ta có sự tiếp xúc là lạc, khổ và vô ký – 6 x 3 x 2 x 3 – ta sẽ có con số 108. Thật ra còn có nhiều cách khác nhau để tính ra con số ấy, nhưng đa số đều gần giống như nhau.

Đối với một người Phật tử thì vô minh, một cái thấy không sáng tỏ, chính là nguyên nhân
gốc của phiền não. Những lo âu về tiền bạc hay sức khoẻ, nếu ta nhìn cho kỹ, thì thật ra chúng rất là vô ích. Trên cuộc đời này sẽ không bao giờ ta có đủ tiền bạc hết, và sức khoẻ thì chắc chắn cuối cùng rồi cũng sẽ suy giảm, cho dù ta có làm gì đi chăng nữa! Thông điệp không lời của tràng chuỗi Phật giáo là, “Đừng lo âu về những sự việc, hãy lo về vấn đề tại sao ta lúc nào cũng lo âu, và giải quyết ngay tận gốc rễ của nó.” Xâu chuỗi tự chính nó cũng là một giáo pháp.

Cho dù ta có sử dụng tràng chuỗi cho bất cứ một việc tụng niệm nào đi chăng nữa, nó bao giờ cũng tàng chứa những bài pháp rất trọn vẹn. Trước hết, trong truyền thống đạo Phật, tràng chuỗi được giữ gìn và tôn kính như là một quyển kinh hay là y áo của một tu sĩ. Điều này cũng rất dễ hiểu, vì ta sử dụng những tràng hạt để niệm danh hiệu Phật hoặc các câu chú, thường được xem như là tinh yếu của các bài kinh. Và kế đến, khác với xâu chuỗi mân côi của Thiên chúa giáo, tràng chuỗi trong đạo Phật còn cốt ý để ta mang vào người khi không sử dụng. Vì vậy tràng chuỗi cũng còn được xem như là một nhắc nhở, chúng ta đang được phủ che bằng chiếc áo chân lý của một con đường giải thoát. Và rồi trong mỗi tràng chuỗi đều có một “hạt đạo sư” (guru bead). Một hạt to, có ba lỗ, ở cuối tràng chuỗi, “hạt đạo sư” này cũng tương đương với lại chiếc thánh giá trên xâu chuỗi mân côi. Nó tượng trưng cho vị đạo sư – và giáo pháp – mà chúng ta cứ tiếp tục quay trở về sau mỗi vòng chuỗi.

Trong truyền thống Phật giáo Bắc tông, ở cuối những buổi lễ, người ta thường đọc Bốn
Lời Nguyện của một người tu. Trong đó, lời nguyện thứ hai là Phiền não vô tận thệ nguyện đoạn. Đó là một sự mâu thuẫn tuyệt vời, một công việc mà ta không thể nào hoàn tất được. Nhưng tràng chuỗi đã làm sáng tỏ thêm, nó giúp ta thấy và hiểu rõ được điểm này, vì tràng chuỗi cũng là một vòng tròn bất tận. Khi ta lần một vòng chuỗi, nó đều bắt đầu và chấm dứt với hạt đạo sư. Theo đúng luật thì ta không bao giờ lần ngang qua hạt đạo sư này. Thay vì vậy, nếu ta muốn lần thêm một vòng chuỗi nữa, thì ta phải dừng lại nơi hạt đạo sư ấy, và xoay chuỗi đếm lần ngược trở lại, và cứ như vậy mà ta tiếp tục. Với sự thực tập ấy, ta cũng sẽ khám phá ra rằng phiền não thật sự là vô tận. Chúng ta đang có mặt trong một cõi giới đầy phiền não, muốn vượt qua chúng, ta chỉ có một cách duy nhất là thoát ra khỏi nó. Và khi thực hiện được điều ấy rồi, ta sẽ nhập vào được chung với một cảnh giới của các chư Phật.

Một vấn đề khá đặc biệt trong phương pháp lần chuỗi là những hạt chuỗi ấy không bao
giờ đưa ta đến nơi đó. Khi vừa sắp đến cảnh giới của Phật thì chúng ta dừng lại và quay ngược trở về. Hành động ấy tuy đơn giản nhưng lại mang một ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Mặc dù đức Phật đã chứng đạt được cảnh giới của Niết bàn, chấm dứt hết tất cả mọi phiền não, nhưng Ngài vẫn sống một đời giác ngộ như một con người bình thường, sống an lạc và thong dong giữa mọi chúng sinh khác trong thế giới. Đức Phật là một bậc Như lai, Tathagata, có nghĩa là “Người đã đến như thế,” chứ không phải là “người đã đi như thế.”

Người Phật tử không bao giờ chối bỏ, trốn tránh hay muốn thoát ra khỏi cuộc đời này.
Chúng ta được dạy làm sao để mình thật sự có mặt và sống an lạc chung với tất cả. Theo thuật ngữ của nhà Phật thì sự an lạc đó cũng được gọi là Tathagata, Như lai. Như lai là một bậc đã giác ngộ như vậy đó, như thế đó, chứ không phải như một sự mong cầu riêng tư nào đó. Ta không bao giờ trốn chạy đi đến một nơi nào khác hết. Những phiền não, lo âu của lúc ban đầu tự chính nó cũng là sự giác ngộ ở lúc ban cuối. Phiền não tức bồ đề. Vì không hiểu được điều này mà ta cứ miệt mài theo đuổi một ngôi vị nào đó, một sự chứng đắc nào đó, để rồi khi gần đến nơi, ta bị bắt phải quay trở lại về với nơi mình đã đến. Và cũng như thế, chúng ta tiếp nhận Phật pháp qua từng mỗi hạt chuỗi mình lần qua tay.

Đó là những bài học mà tràng chuỗi đã dạy cho tôi. Ngày nay, sau bao nhiêu năm tháng thực tập, tiếp nhận giáo pháp qua lòng bàn tay của mình, thỉnh thoảng tôi cũng nhận thấy được giáo pháp ấy trong người khác. Có một bà cụ người Tây tạng là mẹ của một người bạn, bà xa quê hương và đang ở gần nơi tôi sống. Đi đâu bà cũng cười thật tươi và có nhiều hạnh phúc. Bà bị một cái bướu rất lớn nơi cổ, nó sưng thật to và lộ hẳn trên chiếc cổ áo Tây tạng truyền thống của bà. Lúc nào bà cũng lần một sâu chuỗi trên tay, và bao giờ bà cũng mĩm cười. Bà không nói được tiếng Anh, nhưng mỗi khi tôi nhìn tay bà lần đến phía cuối sâu chuỗi, bà vui vẽ xoay ngược lại, và lần tiếp trở lại theo chiều kia, tôi có cảm nhận rằng bà đang an trú trong thế giới của mình, và dường như là bà đang nói lên rất to cho tất cả nghe. Phật đà. Đạt ma. Tăng già. Buddha. Dharma. Sangha. Tất cả pháp tạng đều có mặt nơi đó. Lúc nào bà cũng mang theo cạnh bên. Và những khi không mang nó theo, bà đeo nó trên tay áo của mình.

Worry Beads
Clark Strand

Nguyễn Duy Nhiên phỏng dịch


Nguồn: phununet


Ui..cám ơn tỉ đã bổ sung kiến thức quý báu , cây Chuỗi Ngoc cũng đep qúa, Chuỗi Ngọc nhà T giống hình của Bùi hu ynh đăng lên , chẳng tốn công chăm sóc mà hoa và qủa chi chít, tỉ à
Về Đầu Trang Go down
Phương Nguyên

Phương Nguyên

Tổng số bài gửi : 4760
Registration date : 23/03/2013

SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SONG TỬ LẠC LOÀI .   SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13Sun 06 Jan 2019, 17:27

Trăng đã viết:
Phương Nguyên đã viết:
Trăng đã viết:
- Ba à, sao mấy chị được đặt tên là các loài chim quý, con lại không ?
- Tên mấy chị con là do bà nội đặt, còn tên con, là Ba .Tại Ba thích cây Chuỗi Ngọc. Con có nhìn thấy ko, Chuỗi Ngọc rất mỏng manh, mọc rũ cúi xuống nhưng vẫn cố gắng tròn trịa hạt ngọc , làm sáng cả góc hiên nhà mình, như 1 người dù số phận đưa đẩy ra sao cũng cố gắng vươn lên,tỏa sáng cho bản thân, cho gia đình .
Nó nhớ lời Ba nói như vậy và như 1 định mệnh, các chị - Phi Oanh, Phi Yến…như loài chim quý, bay đi tận phương trời, chỉ còn nó .
Ba phải đi học xa , nên từ bé xíu ,nó đã thành chỗ dựa cho má, phụ má làm muối sả, tương khô, mắm ruốc..gửi cho Ba, thay má gửi thư động viên chị Tư cố gắng dạy ở Cà Mau , chia sẻ cùng má những hạch sách thiếu tình người.
Má yếu lòng , tính theo chủ trương kinh tế mới, vậy là phải bỏ học, nó xin má đừng đi, nó sẽ tự lo , sẽ tìm cách phụ má
Nó nhận thêu gia công,cơ sở nọ cắt vải thành từng mẫu vuông, 10 miếng / xấp, vẽ hình chim bướm hoa lá ở 1 góc, nó nhận về , thêu chỉ màu, viền line , Làm đến ốm người, kiệt sức, đầu ngón tay giữa của bàn tay trái bị kim châm đau điếng, rồi dần dà chai cứng , với cuốn tập kế bên, mắt liếc nhìn 1 dòng chữ, quay ra thêu, rồi lại tiếp dòng chữ khác, rồi lại thêu..vậy mà thuộc bài, vậy mà cũng giải xong bài toán khó
Cứ như vậy, đường kim mũi chỉ nuôi con chữ, cho hủ muối sả, mắm ruốc gửi thăm ba có thêm miếng thịt con con .
Nhà chủ cơ sở may thêu gốc Huế, có đứa con gái trạc bằng tuổi nó, tên hay gọi là Chảy,ỷ thế con chủ, Chảy hay giờ trò bắt bẻ nó, khi thì phải chờ thiệt lâu mới nhận được hàng về may, khi thì chê õng chê eo, hôm nay thêu xấu quá…
Một đêm, nó ngồi thêu vội, còn vài cái khăn nữa , còn vài bài Sử nữa, mai kiểm tra rồi, sơ suất nó làm lăn cây viết máy, chụp lại và kéo theo thảm họa, cả hủ mực đổ nhào vào cái khăn
Nó trùm mền khóc cả đêm...
Trưa. Tan học, nó đi giao khăn, con Chảy ko đếm , thảy sang 1 bên, nó níu lại
- Có chín cái thôi
- Còn 1 cái đâu, sao ko thêu cho hết rồi giao?
Nó khổ sở nói lý do, con Chảy được nước la om sòm
Bà chủ - mẹ con Chảy - đi tới . Khi biết chuyện, bà la con Chảy , mày giỏi cái mồm, giỏi thì vừa học vừa làm như người ta, rồi bà kêu nó về đi, từ ngày mai khỏi qua lấy hàng , để con Chảy đem đến, cho khỏi tốn thời gian, để có thêm giờ giấc học bài. Không những vậy, sau ngày đó, tiền công thêu may cũng được tăng gấp rưỡi
Và con Chảy, vẫn hay càu nhàu , nhưng phải công nhận “ mày lù khù vác lu mà chạy, làm gì mà mạ tao mê mày dữ vậy”
  Rồi nó được tuyển thẳng vào lớp 10, ban A, ban Ngữ Văn, số phiếu bình bầu cán bộ lớp của nó cao nhất, kế đến là nhỏ Vân, tất nhiên nó làm lớp trưởng, Vân làm lớp phó học tập, nhưng sau đó, nhỏ cứ ỉ ôi xin đổi vai , nó dễ dãi “ Bồ đi nói với cô đi, tui sao cũng được”
Trong 1 lần học giáo dục quốc phòng ( gọi là học cho có học, chứ toàn là đi đều bước, rồi tháo ráp súng, ném lựu đạn giả- vụ làm lựu đạn giả này làm nó nghĩ nát óc, sau cũng ra, nó lấy cái chày giã tỏi ớt của má, “ chặt” 1 đầu, bỏ đi, phần còn lại cũng ra dáng lựu đạn lắm ).
Giải lao, thầy cho văn nghê tự do, thầy hát mở đầu , giọng thầy rất ấm “ Dù đạn bom man rợ thét gào, dù thân thể triền miên mang đầy thương tich, dù cho cách trở hai đường chiến dịch ta vẫn còn cùng nhau 1 ánh trăng rằm “
Rồi luân phiên các lớp, cứ đại diện lớp trước hát xong thì có quyền chỉ định người kế tiếp, nó bị dính , ôm mặt trốn nhưng ko thoát, đành lên hát như mèo kêu , bài Tình Ca Vũng Tàu “ Chiều chiều em đạp xe, thả dốc dài bến Đá ‘ hội trường cũng im im nghe, nhưng khi nó gào đến câu “ Thương anh thương vô cùng, thương anh thương vô cùng “ là bên dưới như có loạn , vỗ tay, huýt sáo, la ó..
Sau đó, nó mới hiểu , bên lớp C1, lớp trưởng kiêm bí thư Đoàn trường tên Thương .
Thương  da trắng, ốm, đẹp và lạnh như 1 pho tượng, là thần tượng của nhiều nữ sinh trong trường, mà theo nó, thần tượng chả là gì, chỉ là pho tượng do người dựng lên rồi tôn làm thần, nên mặc mọi người ghép đôi, trêu ghẹo, thần tượng có vẻ nao núng,còn nó tỉnh bơ, khi thì nhận vài viên ô mai, khi thì cái trâm kẹp tóc có khắc chữ N , phần nó, cắt vải, viền khăn, thêu đôi chim hót líu lo thiệt đẹp tặng trả lễ.
Cho đến 1 ngày, trong văn phòng Đoàn, nó ngồi nhìn ra cửa sổ, Thương – thần tượng- đi qua đi lại
-Bạn biết ko, mình suy nghĩ nhiều lắm, mất ăn mất ngủ..-Rồi đột nhiên, đứng phắt lại- mình mến bạn, hơn tình bạn bình thường – rồi đi qua đi lại tiếp- nhưng người ta nói “ mua heo chọn nái, cưới gái chọn dòng”, lý lịch của bạn, mình nghiên cứu rất kỹ, mình và bạn là 2 dòng khó thể dung hòa – rồi lại đứng phắt ngay trước mặt nó – bạn nghĩ sao ?
Nó bình thản trả lời
-Anh Thương à, em nghi khi muốn tiếp tục, người ta sẽ tìm cách, còn ngược lại, người ta sẽ tìm lý do .
Thần tượng hơi ngớ ra, Nó lách mình ra cửa, sân trường thật nắng, hàng cây Phương thật xanh, phút chốc nó thấy hụt hẫng, thấy trơ trọi , cái cảm giác hoang vắng lúc ấy thật ghê sợ
Nhưng cùng lúc đó, cây  Chuỗi Ngọc cùng lời nói của Ba hiện về trong tâm trí, dù thế nào đi nữa,  Chuỗi Ngọc  vẫn phải luôn tươi thắm, thắm cho hoa và tươi sáng cho sân nhà..

Yêu Chuỗi Ngọc quá hon Và cũng thương anh Thương ghê á lol2 . Anh nói như chính trị viên tiểu đoàn vậy :potay:

Tỷ mến, ngày xưa sao " nó" hiền dễ sợ, ko mắng cho 1 phát, tự nhiên so dzí heo nái à tỷ

Có lẽ khi đó bị đứng hình vì quá bất ngờ nên mí “hiền” vậy á
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: SONG TỬ LẠC LOÀI .   SONG TỬ LẠC LOÀI . - Page 9 I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
SONG TỬ LẠC LOÀI .
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Similar topics
-
» Song Nữ Loạn Viên Môn
» SONG- DAO
» SONG HÀNH NỬA ĐOẠN
» Song tứ lục bát
» Song Phi Hồ Điệp
Trang 9 trong tổng số 20 trangChuyển đến trang : Previous  1 ... 6 ... 8, 9, 10 ... 14 ... 20  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: VƯỜN VĂN :: Tùy bút, nhật ký, truyện ngắn-