Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Today at 20:44

Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Yesterday at 00:28

Mức thù lao không ai dám nghĩ đến by Trà Mi Wed 17 Apr 2024, 11:28

Nhận dạng phụ nữ giàu có by Phương Nguyên Wed 17 Apr 2024, 11:17

KHÔNG ĐỀ by Phương Nguyên Wed 17 Apr 2024, 11:00

BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Wed 17 Apr 2024, 09:02

Mái Nhà Chung by mytutru Tue 16 Apr 2024, 12:01

Cách xem tướng mạo phụ nữ ngoại tình, không chung thủy by mytutru Tue 16 Apr 2024, 11:59

Ở NHÀ MỘT MÌNH by Phương Nguyên Tue 16 Apr 2024, 09:59

Quán Tạp Kỹ - Đồng Bằng Nam Bộ by Trà Mi Tue 16 Apr 2024, 09:39

HÁ MIỆNG CHỜ SUNG by Phương Nguyên Sun 14 Apr 2024, 13:29

Trang thơ vui Phạm Bá Chiểu by phambachieu Fri 12 Apr 2024, 15:48

Những Đoá Từ Tâm by Việt Đường Fri 12 Apr 2024, 15:32

Chết rồi! by Phương Nguyên Fri 12 Apr 2024, 13:57

ĐÔI BÀN TAY NGHỆ NHÂN by mytutru Thu 11 Apr 2024, 17:43

LỀU THƠ NHẠC by Thiên Hùng Thu 11 Apr 2024, 02:15

THẬN TRỌNG SIÊU LỪA by mytutru Wed 10 Apr 2024, 20:33

Không đánh, không mắng, không phạt, không có học sinh ưu tú by Trà Mi Wed 10 Apr 2024, 11:45

Thi tập "Chỉ là...Tình thơ" by Tú_Yên tv Wed 10 Apr 2024, 11:37

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Wed 10 Apr 2024, 11:32

KHÓ NGỦ by Phương Nguyên Wed 10 Apr 2024, 01:46

MỘT CHÚT BUỒN by Phương Nguyên Tue 09 Apr 2024, 15:33

Trụ vững duyên thầy by buixuanphuong09 Mon 08 Apr 2024, 08:14

"Vãi" Tiếng Việt! by Trà Mi Mon 08 Apr 2024, 08:09

7 chữ by Tinh Hoa Sun 07 Apr 2024, 22:30

TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Sun 07 Apr 2024, 19:29

Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sat 06 Apr 2024, 09:10

Tranh Thơ Viễn Phương by Viễn Phương Fri 05 Apr 2024, 17:59

Những Bài Giảng Hay Thầy Thích Pháp Hoà by mytutru Thu 04 Apr 2024, 22:35

Còn mãi duyên thầy by buixuanphuong09 Thu 04 Apr 2024, 19:48

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
Yến Phương

Yến Phương

Tổng số bài gửi : 461
Registration date : 11/01/2011

Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen Empty
Bài gửiTiêu đề: Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen   Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen I_icon13Sun 23 Dec 2012, 16:57

Giai thoại hay về Giáng Sinh: Cô Bé Bán Diêm

Truyện Cô Bé Bán Diêm của văn hào người Đan Mạch - Andersen được rất nhiều người biết đến. Song ít người biết rằng cô bé ấy thật sự đã có mặt trên đời này và đã từng đi qua cuộc đời Andersen.


Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen CoBeBanDiem_zpsbeaf9585


Vào một buổi tối mùa thu, tại một khu phố thuộc thành phố Copenhagne - Danmark
- Chú ơi, mua hộ cháu bao diêm !
Một tiếng nói khàn khàn, mệt mỏi chợt vọng đến tai Andersen. Đằng kia, trước mặt chàng hơn mươi bước là một người đang ngồi co ro trên thềm của một ngôi nhà cao ráo.
Ánh sáng đèn từ trong nhà chiếu ra cho chàng thấy đó chỉ là một đứa bé con.
Hẳn nó đã phát ra những lời vừa rồi.
- Tối lắm rồi sao cháu còn chưa về nhà ngủ ?
Andersen bước đến, ái ngại. Đấy là một cô bé khoảng hơn 10 tuổi, run rẩy trong bộ quần áo vá víu bẩn thỉu.
Vai áo rách để lộ đôi vai gày còm. Nhìn gương mặt hốc hác của nó, có thể đoán nó đang chịu cảnh thiếu ăn, thiếu uống từ lâu.
- Chú ơi, mua hộ cháu bao diêm !
- Tay cầm bao diêm, cô bé chỉ vào chiếc túi con căng phồng bên cạnh, khẩn nài- Cả ngày cháu chẳng bán được gì, cũng chẳng ai bố thí cho cháu đồng nào.
Cô bé rơm rớm nước mắt. Thân hình tiều tụy ốm yếu của em run lên khi gió lạnh thổi qua.
- Thế sao ? Andersen động lòng.
Chàng khẽ vuốt mái tóc dài xoăn thành từng búp trên lưng cô bé.
- Gia đình cháu đâu cả rồi ?
Không ai lo cho cháu sao ?
Cô bé buồn bã lắc đầu. Em bùi ngùi kể lại những năm xưa khi còn sống trong ngôi nhà xinh đẹp với những dây trường xuân leo quanh.
Từ khi bà em qua đời, gia sản lụn bại, gia đình em phải lìa bỏ mái nhà thân yêu đó để chui rúc trong một xó xỉnh lụp xụp, tối tăm.
- Không có tiền cháu đâu dám về nhà vì bố sẽ đánh chết thôi !
Cô bé nhìn Andersen, đôi mắt cầu khẩn.
Thực vậy, em có một người cha ác nghiệt. Hơn nữa về nhà cũng chẳng hơn gì.
Hai cha con chen với nhau trên một gác xếp tồi tàn, gió rét vẫn lùa vào được dù đã bít kín những lỗ thủng trên vách.
Lúc này, đôi chân cô bé đã lạnh cóng, em mang đôi giầy vải mòn cũ do mẹ em để lại.
- Cháu đừng lo !
Andersen cho tay vào túi lấy ra một số tiền đặt vào bàn tay bé bỏng của em
- Còn bấy nhiêu chú cho cháu cả. Cháu về nhà mau kẻo chết cóng mất.Ôi, lạy Chúa !
Vẻ đầy mừng rỡ, cô bé hôn tíu tít lên tay chàng - Từ ngày bà cháu mất đi, chú là người thương cháu nhất trên đời này. Với món tiền này, bố con cháu sẽ được nhiều bữa no.
Nhưng... cô bé bỗng đăm chiêu..
. Nếu chú cho cháu hết thì tiền đâu chú sống, hở chú ?
- Sao cháu khéo lo thế ?
Chàng mỉm cười, nụ cười đầy hiền dịu - Chú sẽ còn cho cháu nhiều thứ nữa. Chú sắp đi xa, đầu năm tới mới trở lại nơi này, khi ấy chú sẽ tặng cháu một món quà đặc biệt.
Ồ, thích quá ! Còn cháu, cháu cũng sẽ tặng chú một món quà. Mà chú tên gì nhỉ ?
- Chú là Andersen
- Chàng âu yếm nắm đôi vai gầy của cô bé - Có bao giờ cháu nghe đến tên ấy chưa ?
- Tên chú nghe quen lắm - Cô bé nhìn đăm đăm gương mặt trầm tư có chiếc mũi khoằm của chàng
- Chú có phải là thợ mộc không ?
- Không phải ! Andersen mỉm cười lắc đầu.
- Thợ may ?
- Cũng không.
- Hay chú là bác sĩ ?
- Ồ, không phải đâu. Thế này này...
Chàng đưa ngón tay trỏ viết viêt vào không khí, vẻ hơi đùa cợt.
A ! Cô bé reo lên
- Cháu hiểu rồi, chú làm nghề bán bút !
Andersen chỉ tủm tỉm cười. Chàng thấy yêu cô bé quá. Em khiến chàng, một nhà văn thề suốt đời gắn bó với tuổi thơ, nhớ đến thời thơ ấu của mình và thành phố Odense cổ kính, nơi tuổi thơ của chàng êm ả trôi qua.
Là con một trong gia đình nên dù cha chỉ là một bác thợ giày nghèo, cậu bé Andersen hầu như chẳng phải mó tay đến bất cứ một việc gì ngoài mỗi việc là mơ mộng liên miên.
Cậu bé lắm khi chỉ thích bầu bạn với chiếc cối xay già nua đứn run rẩy trên bờ sông hiền lành của thành phố quê hương. ...
Sau đó Andersen đi du lịch đâu đó... và chàng đã quên luôn lời hứa với cô bé bán diêm.
Khi về thăm lại khu phố năm nào, chàng tự trách mình đã quá mải mê với chuyến viễn du đến nỗi quên khuấy đi lời hứa với cô bé bất hạnh mà giờ này hẳn đang lang thang đâu đó với chiếc túi đựng đầy diêm.
Phải mua ngay cho em một chiếc áo len, một chiếc áo lông cừu dày và thật ấm để em qua được cái lạnh khắc nghiệt của mùa đông...
Và Andersen sau những lần dò hỏi tin tức của em bé bán diêm, được ông chủ hiệu quần áo cho biết :
- Con bé chết rồi còn đâu. Ngày đầu năm mới người ta nhìn thấy em bé chết cóng tự lúc nào ở một góc đường giữa hai ngôi nhà.
Cái chết cứng đờ của nó ngồi giữa những bao diêm, trong đó có một bao đã đốt hết nhẳn.
Có lẽ nó muốn sưởi cho ấm. Có điều lạ là hai mà nó vẫn hồng và miệng nó như đang mỉm cười.
- À này, ông ta tiếp tục trước khuôn mặt chết lặng của Andersen, khi mang xác nó đi người ta thấy trong túi nó rơi ra vật gì giống như một chiếc quản bút làm bằng những bao diêm.
Hẳn nó để dành tặng ai, vì trên chiếc quản bút có ghi dòng chữ : tặng chú Andersen.
Andersen quên khuấy món quà ông định tặng cho cô bé bán diêm. Nhưng cô bé, cô bé vẫn nhớ tới lời hứa của mình với vị khách tốt bụng của buổi tối mùa thu.
Hơn nửa thế kỷ qua, hàng triệu con người trên trái đất đã nghe tim mình thổn thức mỗi khi đọc câu chuyện về cô bé đáng thương của văn hào Đan Mạch.
Phải chăng Andersen đã viết câu chuyện ấy như một món quà để tặng hương hồn cô bé bán diêm ?

Hans Andersen



Về Đầu Trang Go down
TongGiang

TongGiang

Tổng số bài gửi : 181
Registration date : 17/11/2012

Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen   Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen I_icon13Sun 23 Dec 2012, 18:05

Hello YP

YP post cái truyện này thật hay ... Cám ơn . :hoa:

TG
Về Đầu Trang Go down
Yến Phương

Yến Phương

Tổng số bài gửi : 461
Registration date : 11/01/2011

Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen   Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen I_icon13Mon 24 Dec 2012, 02:00

YP cám ơn huynh TongGiang vào đọc truyện, mà lần nào đọc truyện này YP cũng khóc..hi hi hi :bong:
Về Đầu Trang Go down
Yến Phương

Yến Phương

Tổng số bài gửi : 461
Registration date : 11/01/2011

Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen   Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen I_icon13Thu 27 Dec 2012, 07:59

Câu chuyện ngày Giáng Sinh
Tạp ghi: Huy Phương


Mỗi năm cứ đến Giáng Sinh thì thương xá mọi nơi đầy ắp người mua sắm. Trẻ em phấn khởi chờ đợi những món quà sắp nhận, người lớn tất bật với những ngày cuối tuần, bận rộn nhưng háo hức, coi việc đi sắm quà và tặng quà cho những người thân yêu là một niềm vui. Không phải đợi đến bây giờ mà từ Black Friday tháng trước, có người đã thức khuya hay dậy sớm, đợi chờ dưới trời lạnh để mua cho được một món quà vừa ý, lẽ cố nhiên không phải cho mình mà để trao đến một người khác.

Vì sao nói đến Giáng Sinh là phải nói đến những món quà đầy màu sắc vui tươi, để dưới cây thông, cạnh lò sưởi, trong những chiếc vớ để đầu giường trẻ em hay do người phát thư mang đến trưa nay. Giáng sinh càng ngày càng mở rộng từ ý nghĩa của một ngày lễ Ki Tô giáo trọng đại, đi xa hơn, gần gũi hơn với đời sống con người, nghĩ đến nhau và gần lại với nhau hơn nữa.

Và vì sao món quà cho nhau ý nghĩa phải là món quà vào dịp lễ Giáng Sinh mà không phải là một thời điểm nào khác, và vào ngày trọng đại này, ví như thiếu một món quà cho ai đó, lòng chúng ta cảm thấy không vui và cảm thấy thiếu thốn một điều gì. Không phải chỉ nghĩ đến những người thân yêu trong gia đình, có khi chúng ta cũng nghĩ đến cô giáo của lũ trẻ, người phát thư đến với chúng ta mỗi ngày, người dọn vườn, đổ rác. Người san sẻ có thể thấy được niềm vui hơn là người nhận.

Câu chuyện “Món Quà Giáng Sinh” của O'Henry viết từ cuối thế kỷ XIX vẫn là một câu chuyện tuyệt đẹp về tình yêu: “Ðôi vợ chồng Jim và Della quá nghèo đến nỗi Giáng Sinh năm nay, họ chẳng có được một món tiền nhỏ để mua cho nhau một món quà. Từ lâu Jim vẫn mong có tiền để mua cho vợ mua cái lược thật đẹp cho xứng đáng với mớ tóc óng ả của nàng, còn Della, từ lâu ao ước mua cho Jim một món quà, một cái dây đồng hồ giá trị cho cái đồng hồ vàng, của gia bảo để lại từ thời ông nội của Jim, nhưng họ quá nghèo. Della dàng dụm cho đến ngày Giáng Sinh chỉ có $1.87, còn Jim thì cũng với cái áo khoác cũ kỹ và không mua nổi một đôi găng tay vào mùa Ðông giá lạnh.

Giáng Sinh đã gần kề, Della nhác thấy hình ảnh mình với mái tóc dài trong chiếc gương lớn, nghĩ đến món quà Giáng Sinh cho chồng, mắt nàng sáng lên. Della xuống phố tìm đến cửa hàng chuyên mua tóc, bằng lòng bán mớ tóc của nàng, sau đó đến một tiệm nữ trang và mua một cái dây đồng hồ bằng bạch kim cho cái đồng hồ gia bảo của Jim, món quà mà từ lâu nàng vẫn ấp ủ, mơ ước mua được để tặng chàng.

Tối nay, Della ngồi ở chiếc ghế cạnh lối mà Jim sẽ trở về, tay cầm sợi dây đồng hồ, hồi hộp nghe tiếng chân chồng, chưa bao giờ Jim về trễ như hôm nay. Jim hiện ra trên bậc cửa, sững sờ nhìn hồi lâu, với mái tóc ngắn bất thường, không nói lấy được một lời. Cuối cùng thì Jim tiến lại ôm hôn vợ, mắt rưng lệ, từ từ lấy trong túi áo ra một gói quà chàng đã mua để tặng nàng, sau khi bán chiếc đồng hồ của chàng, đó là bộ trâm cài tóc xinh xắn rất hợp với mái tóc vàng óng ả của nàng. Vậy mà giờ đây bộ tóc của nàng không còn nữa! Della cũng trao cho Jim, sợi dây đeo đồng hồ bằng bạch kim mà nàng đã đổi bằng mớ tóc của nàng, nhưng chiếc đồng hồ của Jim cũng đang nằm trong tiệm cầm đồ.

Họ cùng nghĩ đến nhau vào ngày Giáng Sinh, và đã đem đổi “gia tài” của họ để mang về một món quà, không dùng được cho ngày Giáng Sinh năm nay.

Nhưng người đọc hy vọng rằng, với thời gian, mái tóc của Della sẽ dài lại và nhờ dành dụm, Jim sẽ có cơ may chuộc lại được cái đồng hồ của chàng. Họ cùng hạnh phúc vì cả hai cũng nghĩ đến nhau.

Trong một câu chuyện khác, một thanh niên đến một tiệm bán hoa để mua một giỏ hoa Giáng Sinh tặng mẹ đang ở một thành phố khác, cách xa đó. Tại đây anh gặp một cô bé đang đứng tần ngần vì không đủ tiền để, chỉ mua một đóa hoa hồng nói là để tặng cho mẹ em.

Sau khi được chàng thanh niên giúp tiền mua đủ đóa hoa, cô bé muốn nhờ anh đưa đến nơi mẹ ở. Chàng thanh niên ngạc nhiên khi nhận ra “nơi mẹ cô bé ở” là một ngôi mộ mới đắp trong nghĩa trang gần đó. Chàng thanh niên sau khi dẫn em bé về lại chỗ cũ, đã thôi nhờ tiệm hoa gửi quà cho mẹ, chàng mang bó hoa đó và ngay trong đêm, lái xe vượt một dặm đường 200 dặm để về thăm mẹ trước đêm Giáng Sinh.

Không người mẹ nào cần quà, bà cần và muốn ôm những đứa con vào lòng như thuở con bà còn ấu thơ.

Gần đây thôi, anh Lawrence DePrimo, 25 tuổi, là một nhân viên cảnh sát tuần tra ở New York City, hai tuần trước trong đi tuần ở khu Time Square trong một đêm giá lạnh, anh đã nhìn thấy một người đàn ông vô gia cư không có giầy đang ngồi co ro bên hè phố, đôi chân bị sưng vù. Ðộng lòng trắc ẩn, DePrimo, chạy tới tiệm bán giầy Sketchers gần đó để mua cho người không nhà này một đôi giầy ủng, không biết số giầy là bao nhiêu cho nên anh lại phải chạy ra chỗ người vô gia cư một lần nữa. Chính ông tiệm giầy Jose Cano khi nhận ra điều này, đã giúp giảm giá đôi giầy để anh DePrimo chỉ phải trả giá một nửa.

Nhưng hành đông của anh DePrimo không khỏi lọt vào ống kính của bà Jennifer Foster, ở thành phố Florence, tiểu bang Arizona, đang du lịch New York. Chỉ trong mấy ngày tấm hình và bức thư của bà Foster lên trang nhà trong Facebook đã được nửa triệu người trên thế giới vào xem để cùng đồng ý với nhau rằng “lòng nhân ái của con người vẫn chưa bị mất.”

Nhưng điều ám ảnh tôi trong những câu chuyện mùa Ðông, vẫn là câu chuyện “Cô Bé Bán Diêm” của nhà văn Ðan Mạch Hans Christian Andersen đã gây xúc động cho lòng tôi từ thuở thơ ấu.

“Một cô bé không tên, chỉ gọi là Cô Bé Bán Diêm, đầu trần, chân đất một chiều mùa Ðông thật lạnh và tuyết rơi dày đặc, lang thang trên con phố vắng để bán những bao diêm cuối cùng, nhưng đường sá vắng ngắt, mọi người ai cũng sum họp trong những gian nhà ấm cúng. Em không dám về nhà với một người cha giận dữ khi em không bán được những bao diêm, căn nhà trống hoác, lạnh lẽo và trên bếp, không có gì để ăn chiều nay. Trong các gian nhà quanh phố đã sáng đèn và mùi ngỗng quay thơm lừng tỏa ra. Em bật những que diêm để ít ra cũng có thể sưởi ấm những ngón tay lạnh buốt.

Em bật que diêm đầu tiên lên, một lò sưởi trang hoàng rực rỡ, ấm áp hiện ra. Em bật que diêm thứ hai, bức tường trước mặt bỗng trở nên biến mất, một bàn ăn phủ khăn trắng như tuyết với con ngỗng quay nhồi táo và mận khô đang bốc hơi nghi ngút hiện ra.

Bé bật một que diêm nữa, và thấy mình đang ngồi dưới cây thông Giáng Sinh trang hoàng dây nến và những món quà xinh xắn.

Nhưng những ảo giác đó thoáng qua rất nhanh, mỗi khi que diêm phụt tắt, chẳng còn gì ngoài bức tường dày tối tăm, ẩm ướt và lạnh lẽo ngay trước mặt.

Cô bé bật que diêm thứ tư, như giữa vầng hòa quang, bà ngoại em đang đứng đó, mỉm cười hiền hậu nhìn cô bé. “Bà ơi!” Em khóc nấc lên. “Bà mang cháu đi cùng nhé! Khi que diêm này tắt, bà sẽ bỏ cháu, và biến mất như chiếc lò sưởi ấm áp kia, như cây thông rực rỡ kia và cả những món ăn trên bàn tiệc.” Cô bé vội vàng cho cả gói diêm vào ngọn lửa, ánh sáng bùng lên và bà ôm em trong vòng tay rồi cả hai cùng bay lên, trong ánh sáng và niềm hân hoan, xa dần mãi mặt đất đen tối, đến một nơi không còn đói khát và nỗi khổ đau nữa.

Sáng hôm sau, khách qua đường, thấy em đã chết cóng, tay vẫn nắm chặt những que diêm, nghĩ rằng những que diêm này đã được đốt lên để sưởi ấm cho em, nhưng không ai biết những que diêm đó đã đem lại cho em những điều mơ ước cuối cùng, thực sự không có cho em trên đời này. Em đã đi về một nơi tốt đẹp hơn, mà chúng ta hy vọng đó là thiên đường.

Cũng bây giờ, tại một thành phố nhỏ mang tên Newtown thuộc tiểu bang Connecticut, rất nhiều gia đình đang trải qua một mùa Giáng Sinh buồn thảm. Những đứa trẻ xinh xắn, ngây thơ, đáng lẽ phải được quây quần bên những cây thông trong ngày Chúa Giáng Sinh đầm ấm năm nay, giờ đang nằm trong huyệt lạnh bởi một thế giới lạnh lùng và điên đảo.

Về Đầu Trang Go down
Hạ Ly Hương

Hạ Ly Hương

Tổng số bài gửi : 864
Registration date : 04/03/2012

Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen   Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen I_icon13Thu 27 Dec 2012, 10:27

:thx:
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen   Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
Cô Bé Bán Diêm- Hans Andersen
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Similar topics
-
» Cô bé bán diêm - Andersen
» Cô bé đi giày đỏ - H. C. Andersen
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: VƯỜN VĂN :: Truyện Sưu tầm :: Truyện ngắn-