Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Today at 08:53

Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:15

BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Yesterday at 12:48

LỀU THƠ NHẠC by Trà Mi Yesterday at 12:15

NỒI CƠM KHỔNG TỬ by mytutru Wed 27 Mar 2024, 23:23

Trang Thơ Phạm Đa Tình by Phạm Đa Tình Wed 27 Mar 2024, 20:46

Xem tướng mạo đàn ông ngoại tình, lăng nhăng by Trà Mi Tue 26 Mar 2024, 12:32

Giọng hát "Cọp nhai đậu phộng" by Trà Mi Tue 26 Mar 2024, 12:29

Những Bài Giảng Hay Thầy Thích Pháp Hoà by mytutru Tue 26 Mar 2024, 07:39

Khoảnh Khắc Vui Với Đường Thi by Tam Muội Mon 25 Mar 2024, 00:30

Con Đường Tâm Mytutru TKN Đào Liên by mytutru Sun 24 Mar 2024, 23:42

Tranh Thơ Viễn Phương by Viễn Phương Sat 23 Mar 2024, 02:26

Mái Nhà Chung by mytutru Fri 22 Mar 2024, 20:26

Người Em Gái Da Vàng by Viễn Phương Fri 22 Mar 2024, 19:10

Một thoáng mây bay 12 by Ai Hoa Fri 22 Mar 2024, 07:06

TRUYỆN KIỀU CÓ TRƯỚC ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH, VÀ LÀ CỦA VIỆT NAM ??? by Trà Mi Thu 21 Mar 2024, 10:43

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Wed 20 Mar 2024, 11:16

Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Wed 20 Mar 2024, 11:07

Lục bát by Tinh Hoa Mon 18 Mar 2024, 07:21

PHÁP VIỆN MINH ĐĂNG QUANG TĂNG NI & Đại Chúng by mytutru Mon 18 Mar 2024, 00:55

SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Sat 16 Mar 2024, 20:15

Putin dối trá khi trả lời Tucker Carlson by Trà Mi Fri 15 Mar 2024, 11:39

Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:20

7 chữ by Tinh Hoa Fri 15 Mar 2024, 03:27

BẮT CÁ TRỜI MƯA by Phương Nguyên Wed 13 Mar 2024, 20:48

5 chữ by Tinh Hoa Wed 13 Mar 2024, 07:56

Tiến Trình Tu Học Phật - Thành Phật by mytutru Mon 11 Mar 2024, 23:17

Tập Mỗi Ngày by mytutru Mon 11 Mar 2024, 22:48

Lan ĐV 8 by buixuanphuong09 Mon 11 Mar 2024, 11:06

SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Mon 11 Mar 2024, 08:02

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 Ngộ

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1 ... 10 ... 15, 16, 17
Tác giảThông điệp
mytutru

mytutru

Tổng số bài gửi : 11074
Registration date : 08/08/2009

Ngộ - Page 17 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ngộ   Ngộ - Page 17 I_icon13Sun 08 Apr 2012, 21:58

Kính Chào Huynh Lữ Hoài .. Mytutru họa vịnh bài này với Huynh nhé Ngộ - Page 17 785560
Chúc Huynh LH thân tâm an lạc..


Vịnh cảnh thiền

Dưới mái chùa xa chốn lâm tuyền
Trì tâm kiến tánh nẻo lai nguyên
Chuông vang vọng gác lòng an tịnh
Trống đổ chòi canh dạ lắng yên
Đáy nước trong xanh hồn toại nguyện
Mặt hồ biêng biếc ý như nhiên
Phù vân phủ trắng trời uyên ảo
Áo mộng choàng lam cõi thiêng liêng

LH

Am chiều ráng ngã sắc lung liêng
Tỉnh thức du hành dáng mặc nhiên
Trải khắp hơi sương lòng tĩnh lặng
Giăng cùng khói tuyết dạ bình yên
Trời cao hướng nọ sanh chồi quán
Đất rộng phương này dưỡng khí nguyên
Chuỗi ý tay lần rơi quả nghiệp
Trần gian gót nhẹ ánh quang tuyền

Mytutru
08.04.2012

Ghi Chú: Liên hoàn thuận nghịch vận

Về Đầu Trang Go down
http://<marquee>mytutru_welcome.. tứ trụ kính chúc T
quehuong



Tổng số bài gửi : 3106
Registration date : 24/08/2009

Ngộ - Page 17 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ngộ   Ngộ - Page 17 I_icon13Mon 09 Apr 2012, 20:46

Lữ Hoài đã viết:


chòi oi...sao mà ác thế ??? !!!! affraid
Gì mà anh Vĩnh Thành cho LH ôm bình hơi không biết bự cỡ nào mà Quê Hương kêu lặn tới mí năm ...là seo??? Rolling Eyes
Thế chưa đủ còn kêu tìm Thuyền... hm...Trác bế Nguyệt đi mất tiu...Bố kím đâu ga đây chòi??? :tongue:
Thiện tai ...thiện tai... pls

hihi... lên núi có mí ngày mà bắt tuột xuống gòi...ách xì miết nên Ngộ đón xe đò dìa ĐV trình diện với QH và anh VT đây hi

Cám ơn những lời comments của QH :bong: ... LH cũng thấy nhiều thứ khó mà dễ và tưởng dễ thì thật ra rất khó. Cuộc sống là chuỗi hành trình đương đầu và rèn luyện, thiên thời - địa lợi và nhân hòa là những yếu tố bên ngoài mà theo LH trải nghiệm thì như đã nói trong bài viết- Trời cho mình cái ta giống nhau nhưng mình phải biết vun trồng cái vốn ấy trên nền tãng tốt, nếu mình sống tốt làm tốt thì chính mình tạo cho mình 3 điều kiện trên đó chứ....LH chỉ hiểu vậy vì tin vào thuyết luân hồi là kiếp này mình tạo giống tốt cho kiếp sau có quả tốt. Cũng như kiếp trước LH tạo cơ duyên tốt thì kiếp này mới gặp những người bạn tốt như QH , anh VT và các bạn ở ĐV này vậy :mim: Không có gì là tình cở ngẫu nhiên cả.

Mấy tuần qua bận rộn nhưng cũng những phút giây thanh tịnh, LH gởi bài thơ này tặng 2 bạn nhé

Vịnh cảnh thiền

Dưới mái chùa xa chốn lâm tuyền
Trì tâm kiến tánh nẻo lai nguyên
Chuông vang vọng gác lòng an tịnh
Trống đổ chòi canh dạ lắng yên
Đáy nước trong xanh hồn toại nguyện
Mặt hồ biêng biếc ý như nhiên
Phù vân phủ trắng trời uyên ảo
Áo mộng choàng lam cõi thiêng liêng


Ngộ - Page 17 SAM_2037

Thân chúc QH và anh VT cùng các bạn hữu mùa Phục Sinh vạn hạnh! :bong:





Kính Chào Huynh Lữ Hoài .. Mytutru họa vịnh bài này với Huynh nhé Ngộ - Page 17 785560
Chúc Huynh LH thân tâm an lạc..


Vịnh cảnh thiền

Dưới mái chùa xa chốn lâm tuyền
Trì tâm kiến tánh nẻo lai nguyên
Chuông vang vọng gác lòng an tịnh
Trống đổ chòi canh dạ lắng yên
Đáy nước trong xanh hồn toại nguyện
Mặt hồ biêng biếc ý như nhiên
Phù vân phủ trắng trời uyên ảo
Áo mộng choàng lam cõi thiêng liêng

LH

Am chiều ráng ngã sắc lung liêng
Tỉnh thức du hành dáng mặc nhiên
Trải khắp hơi sương lòng tĩnh lặng
Giăng cùng khói tuyết dạ bình yên
Trời cao hướng nọ sanh chồi quán
Đất rộng phương này dưỡng khí nguyên
Chuỗi ý tay lần rơi quả nghiệp
Trần gian gót nhẹ ánh quang tuyền

Mytutru
08.04.2012

Ghi Chú: Liên hoàn thuận nghịch vận





Ròyyy ... anh Vinh Thành vui rồi héng .... :sourc: , Lữ Bố ... í hổng phải ... Lữ Hoài lái Thuyền dzià rồi kia :cheerleader: ... Bớ anh VT ra rước Bố dzìa dinh nà ... :grin8:
Cám ơn Lữ Hoài đã gửi tặng bài thơ thật thâm thúy ... rượu nho, Qh xin nhận phân nửa, còn phân nửa dành cho anh VT .... :thx:

Nửa ...

Nửa mảnh trăng rơi xuống ngọc tuyền
Miên trầm tịch lặng cõi uyên nguyên
Gửi ngàn tâm sự vào mơ huyễn
Xóa vạn ưu tư nép tịnh yên
Nguyệt khúc sầu canh khuya vắng vẻ
Thủy bình thơm giọt nước an nhiên
Trần gian gối mộng hồn hoa bướm
Thoắt đã vai choàng áo bạch liên

QH 09/04/2012

* QH xin được đổi vận liêng ...





Về Đầu Trang Go down
Yến Phương

Yến Phương

Tổng số bài gửi : 461
Registration date : 11/01/2011

Ngộ - Page 17 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ngộ   Ngộ - Page 17 I_icon13Tue 10 Apr 2012, 06:33

Các huynh tỷ làm thơ... để YP ngồi dưới gốc cây thông làm chim mồi cho! ủa hổng phải ngồi vổ tay và tặng hoa hi hi rose rose rose :mim: :mim:
Về Đầu Trang Go down
vinh thanh



Tổng số bài gửi : 202
Registration date : 28/01/2011

Ngộ - Page 17 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ngộ   Ngộ - Page 17 I_icon13Wed 11 Apr 2012, 01:25



Lữ Hoài đã viết:





chòi oi...sao mà ác thế ??? !!!!
Gì mà anh Vĩnh Thành cho LH ôm bình hơi không biết bự cỡ nào mà Quê Hương kêu lặn tới mí năm ...là seo???
Thế chưa đủ còn kêu tìm Thuyền... hm...Trác bế Nguyệt đi mất tiu...Bố kím đâu ga đây chòi???
Thiện tai ...thiện tai...

hihi... lên núi có mí ngày mà bắt tuột xuống gòi...ách xì miết nên Ngộ đón xe đò dìa ĐV trình diện với QH và anh VT đây

Cám ơn những lời comments của QH ... LH cũng thấy nhiều thứ khó mà dễ và tưởng dễ thì thật ra rất khó. Cuộc sống là chuỗi hành trình đương đầu và rèn luyện, thiên thời - địa lợi và nhân hòa là những yếu tố bên ngoài mà theo LH trải nghiệm thì như đã nói trong bài viết- Trời cho mình cái ta giống nhau nhưng mình phải biết vun trồng cái vốn ấy trên nền tãng tốt, nếu mình sống tốt làm tốt thì chính mình tạo cho mình 3 điều kiện trên đó chứ....LH chỉ hiểu vậy vì tin vào thuyết luân hồi là kiếp này mình tạo giống tốt cho kiếp sau có quả tốt. Cũng như kiếp trước LH tạo cơ duyên tốt thì kiếp này mới gặp những người bạn tốt như QH , anh VT và các bạn ở ĐV này vậy Không có gì là tình cở ngẫu nhiên cả.

Mấy tuần qua bận rộn nhưng cũng những phút giây thanh tịnh, LH gởi bài thơ này tặng 2 bạn nhé

Vịnh cảnh thiền

Dưới mái chùa xa chốn lâm tuyền
Trì tâm kiến tánh nẻo lai nguyên
Chuông vang vọng gác lòng an tịnh
Trống đổ chòi canh dạ lắng yên
Đáy nước trong xanh hồn toại nguyện
Mặt hồ biêng biếc ý như nhiên
Phù vân phủ trắng trời uyên ảo
Áo mộng choàng lam cõi thiêng liêng



Thân chúc QH và anh VT cùng các bạn hữu mùa Phục Sinh vạn hạnh!








Kính Chào Huynh Lữ Hoài .. Mytutru họa vịnh bài này với Huynh nhé
Chúc Huynh LH thân tâm an lạc..

Vịnh cảnh thiền

Dưới mái chùa xa chốn lâm tuyền
Trì tâm kiến tánh nẻo lai nguyên
Chuông vang vọng gác lòng an tịnh
Trống đổ chòi canh dạ lắng yên
Đáy nước trong xanh hồn toại nguyện
Mặt hồ biêng biếc ý như nhiên
Phù vân phủ trắng trời uyên ảo
Áo mộng choàng lam cõi thiêng liêng

LH

Am chiều ráng ngã sắc lung liêng
Tỉnh thức du hành dáng mặc nhiên
Trải khắp hơi sương lòng tĩnh lặng
Giăng cùng khói tuyết dạ bình yên
Trời cao hướng nọ sanh chồi quán
Đất rộng phương này dưỡng khí nguyên
Chuỗi ý tay lần rơi quả nghiệp
Trần gian gót nhẹ ánh quang tuyền

Mytutru
08.04.2012

Ghi Chú: Liên hoàn thuận nghịch vận





Ròyyy ... anh Vinh Thành vui rồi héng .... , Lữ Bố ... í hổng phải ... Lữ Hoài lái Thuyền dzià rồi kia ... Bớ anh VT ra rước Bố dzìa dinh nà ...
Cám ơn Lữ Hoài đã gửi tặng bài thơ thật thâm thúy ... rượu nho, Qh xin nhận phân nửa, còn phân nửa dành cho anh VT ....

Nửa ...

Nửa mảnh trăng rơi xuống ngọc tuyền
Miên trầm tịch lặng cõi uyên nguyên
Gửi ngàn tâm sự vào mơ huyễn
Xóa vạn ưu tư nép tịnh yên
Nguyệt khúc sầu canh khuya vắng vẻ
Thủy bình thơm giọt nước an nhiên
Trần gian gối mộng hồn hoa bướm
Thoắt đã vai choàng áo bạch liên

QH 09/04/2012

* QH xin được đổi vận liêng ...





















Yến Phương



Tổng số bài gửi: 312
Registration date: 10/01/2011






Tiêu đề: Re: Ngộ Yesterday at 19:33






--------------------------------------------------------------------------------






Các huynh tỷ làm thơ... để YP ngồi dưới gốc cây thông làm chim mồi cho! ủa hổng phải ngồi vổ tay và tặng hoa hi hi



Mến chào Huynh Lữ Hoài,Tỷ Quê Hương,Tỷ Mytutru,Muội Yến Phương!
VT không biết Anh Lữ Hoài đang Vịnh Cảnh Thiền,hay là rước Thuyền!
Thơ của quý vị hay quá,VT rán lếch theo.

VỊNH CẢNH THIỀN :bong:

Lan man suối chảy nước trong tuyền
Để nét xuân tràn xuống thảo nguyên
Gió sớm lao xao cành lá động
Sương chiều mát mẻ núi rừng yên
An vui thể xác người thanh thản
Sảng khoái tâm hồn dáng tự nhiên
Xuôi ngược mong tìm đâu bến giác
Thăng trầm thế sự phó linh liêng.

Vĩnh Thành
10/04/2012

Cảm khái chữ "dinh" của Tỷ Quê Hương,xin viết mấy câu cho vui.

NỮ MINH TINH :bong:

Tình cờ thấy đuợc nữ minh tinh
Bởi chổ người ta có dán hình
Mắt dõi xa xăm dường ngọc biếc
Môi cười chúm chím tựa hoa xinh
Hỏi ra mới biết là em ảnh
Ngoảnh lại vừa tin đúng chị mình
Suốt mấy trăng rồi đâu mất biệt
Không chừng Tỷ ấy đã về dinh.

Vĩnh Thành
10/04/2012
Về Đầu Trang Go down
Lữ Hoài

Lữ Hoài

Tổng số bài gửi : 749
Registration date : 15/04/2011

Ngộ - Page 17 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ngộ   Ngộ - Page 17 I_icon13Fri 13 Apr 2012, 00:47

mytutru đã viết:

Kính Chào Huynh Lữ Hoài .. Mytutru họa vịnh bài này với Huynh nhé hi Ngộ - Page 17 785560
Chúc Huynh LH thân tâm an lạc..


Vịnh cảnh thiền

Dưới mái chùa xa chốn lâm tuyền
Trì tâm kiến tánh nẻo lai nguyên
Chuông vang vọng gác lòng an tịnh
Trống đổ chòi canh dạ lắng yên
Đáy nước trong xanh hồn toại nguyện
Mặt hồ biêng biếc ý như nhiên
Phù vân phủ trắng trời uyên ảo
Áo mộng choàng lam cõi thiêng liêng

LH

Am chiều ráng ngã sắc lung liêng
Tỉnh thức du hành dáng mặc nhiên
Trải khắp hơi sương lòng tĩnh lặng
Giăng cùng khói tuyết dạ bình yên
Trời cao hướng nọ sanh chồi quán
Đất rộng phương này dưỡng khí nguyên
Chuỗi ý tay lần rơi quả nghiệp
Trần gian gót nhẹ ánh quang tuyền

Mytutru
08.04.2012

Ghi Chú: Liên hoàn thuận nghịch vận


quehuong đã viết:

Ròyyy ... anh Vinh Thành vui rồi héng .... :sourc: , Lữ Bố ... í hổng phải ... Lữ Hoài lái Thuyền dzià rồi kia :cheerleader: ... Bớ anh VT ra rước Bố dzìa dinh nà ... :grin8:
Cám ơn Lữ Hoài đã gửi tặng bài thơ thật thâm thúy ... rượu nho, Qh xin nhận phân nửa, còn phân nửa dành cho anh VT .... :thx:

Nửa ...

Nửa mảnh trăng rơi xuống ngọc tuyền
Miên trầm tịch lặng cõi uyên nguyên
Gửi ngàn tâm sự vào mơ huyễn
Xóa vạn ưu tư nép tịnh yên
Nguyệt khúc sầu canh khuya vắng vẻ
Thủy bình thơm giọt nước an nhiên
Trần gian gối mộng hồn hoa bướm
Thoắt đã vai choàng áo bạch liên

QH 09/04/2012

* QH xin được đổi vận liêng ...



yenphuong đã viết:

Các huynh tỷ làm thơ... để YP ngồi dưới gốc cây thông làm chim mồi cho! ủa hổng phải ngồi vổ tay và tặng hoa hi hi rose rose rose :mim: :mim:

vinhthanh đã viết:

Mến chào Huynh Lữ Hoài,Tỷ Quê Hương,Tỷ Mytutru,Muội Yến Phương!
VT không biết Anh Lữ Hoài đang Vịnh Cảnh Thiền,hay là rước Thuyền!
Thơ của quý vị hay quá,VT rán lếch theo.

VỊNH CẢNH THIỀN :bong:

Lan man suối chảy nước trong tuyền
Để nét xuân tràn xuống thảo nguyên
Gió sớm lao xao cành lá động
Sương chiều mát mẻ núi rừng yên
An vui thể xác người thanh thản
Sảng khoái tâm hồn dáng tự nhiên
Xuôi ngược mong tìm đâu bến giác
Thăng trầm thế sự phó linh liêng.

Vĩnh Thành
10/04/2012


LH xin lỗi về nhà hơi muộn một chút pls ,
thành thật cám ơn MTT, QH, VT và YP rất nhiều đã giữ nhà Ngộ thật ấm cúng cũng như mang nụ cười an lạc đến nơi đây ,
LH vô cùng trân quý! hearts
Mấy bài họa hay quá, rất cảm động tấm chân tình của các bạn hữu. :bong: :bong: :bong:
YP làm chim tha hoa về tặng đẹp thế! Cám ơn YP tặng hoa dùm LH nhen hearts
LH mời mọi người dùng chút bánh kem cho mát lòng! hearts

Ngộ - Page 17 SAM_1460

LH theo nghịch vận của MTT và đổi vần liên như QH , có gì sơ xuất thông cảm nhe :mim:

Cảm thán

Hương thơ dịu ngát khóm hồng liên
Sắc vận lung linh sáng thản nhiên
Thư thái gieo vần tinh nhuệ trí
Nhẹ nhàng đặt bút tuệ tâm yên
Khói trắng lâng lâng tiên cảnh quyện
Mây mờ khoái cảm đọng đào nguyên
Trầm tích duyên từ sơn hệ biến
Lưu dung thủy mạc ngữ thanh tuyền


Lữ Hoài rose
April-13'12



vinhthanh đã viết:

Cảm khái chữ "dinh" của Tỷ Quê Hương,xin viết mấy câu cho vui.

NỮ MINH TINH

Tình cờ thấy đuợc nữ minh tinh
Bởi chổ người ta có dán hình
Mắt dõi xa xăm dường ngọc biếc
Môi cười chúm chím tựa hoa xinh
Hỏi ra mới biết là em ảnh
Ngoảnh lại vừa tin đúng chị mình
Suốt mấy trăng rồi đâu mất biệt
Không chừng Tỷ ấy đã về dinh.

Vĩnh Thành
10/04/2012

Hihi...Trác cứ ghẹo Bố mà còn thêm anh VT châm dầu đốt sáng đêm đen khi nguyệt bế...làm Bố lính quýnh hỗng biết bế nguyệt đi đàng nào đây ! scratch
Áy dạ... không biết lái thuyền mà thiền cũng không xong thôi thì cứ góp vài vần vui cùng anh VT biết đâu chị Hằng ló dạng cho cuội ngộ hén!!! :nhay:

Trông

Xa trôi lóng lánh vạn vân tinh
Kết tụ ngân giang rạng rỡ hình
Dìu dặt bàn tay thần vẽ đẹp
Dịu dàng ngón thánh đệm nhạc xinh
Ngỡ rằng vũ trụ khoe nguyên nhóm
Xét lại riêng trăng vẫn ẩn mình
Náo động thiên cung tìm bóng nguyệt
Nao lòng chú cuội ngóng đài dinh Sad

Lữ Hoài

Chắc điệu này phải nhờ chim Yến Phương hót , Khủng Long bớ và Mỹ Tứ Trụ lập tràng ...may ra Thuyền mới neo quá anh VT ơi lol2
Thân chúc các bạn luôn luôn an vui! :-bd

Về Đầu Trang Go down
Lữ Hoài

Lữ Hoài

Tổng số bài gửi : 749
Registration date : 15/04/2011

Ngộ - Page 17 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ngộ   Ngộ - Page 17 I_icon13Thu 26 Apr 2012, 17:00

Ngộ - Page 17 Writing


CÓ TỘI HAY KHÔNG CÓ TỘI ?


Tôi thật không biết phải bắt đầu từ đâu để câu chuyện đời lộn xộn của mình có được một chút ngăn nắp để bạn hiểu tôi hơn. Thôi thì bắt đầu vào một ngày nắng đẹp, tôi bước ra khỏi toà án Saigon với cái giấy ly dị trên tay. Tôi có một trai và một gái và quan toà đã rộng lượng xử cho tôi được trọn quyền giữ cả hai với điều kiện là không nhận được chu cấp từ người chồng. Tôi hoan hô quan toà cả hai tay. Đó là năm 1969.

Bà chị tôi có hãng thầu cung cấp dịch vụ hớt tóc, giặt quần áo, bán hàng kỷ niệm cho quân nhân Mỹ tại Việt Nam và hàng ngàn xe đá để hãng RMK làm phi trường. Đó là một công cuộc làm ăn lớn lao có tới vài trăm nhân viên nên chị nhận cho tôi theo làm để nuôi con. Do đó tôi gặp Ron, người chồng hiện tại.

Bạn ơi, không biết tôi đã tốn bao nhiêu nước mắt cho cuộc hôn nhân nầy. Không biết tôi đã nhận được bao nhiêu lời sỉ nhục khi đi sánh đôi với người chồng Mỹ tại Việt Nam. Nếu phải đếm hết những danh từ thô bỉ, những ánh mắt chê bai, những đối xử khinh bạc của bạn bè, của những người quen biết cho đến những kẻ qua đường vì tôi "lấy Mỹ" thì chắc tôi phải biến thành con rết khổng lồ với cả ngàn chân tay mới đếm hết nổi. Thôi thì chẳng qua là cái nghiệp. Chắc mình đã dè bỉu, chê bai bao nhiêu là người ở những kiếp trước nên kiếp nầy nhận lại "gậy ông đập lưng ông" thôi mà.

Mỗi lần bị "tai nạn" như vậy, tôi giã vờ phớt tỉnh. Những dòng nước mắt tủi hổ cứ chực tràn ra. Ông xã cứ hỏi là "họ nói gì vậy?", tôi thì cứ : " ai biết đâu, họ dùng danh từ em không hiểu!". Nhưng ông xã thì biết vì anh có rất nhiều nhân viên Việt Nam làm việc cho anh và chắc họ đã giải nghĩa cho anh hiểu địa vị của người phụ nữ Việt Nam trong xã hội khi họ vô phước kết hôn với ngươì Mỹ.

Sau khi anh hiểu được, tôi không bao giờ quên được ánh mắt của anh nhìn tôi trong những lần "tai nạn" đó. Đôi mắt anh chứa đầy những biết ơn, những chia sẻ, những đau thương, những căm giận, những cảm thông.. Anh cầm tay tôi nói: "Thật là không công bình cho em. Anh rất biết ơn em. Sự chịu đựng những nỗi nhục nhằn của em làm tan nát tim anh. Anh cảm thấy không xứng đáng với sự hy sinh của em." Tôi chỉ nói nhỏ: "Cả hai, em và họ đều là nạn nhân, mỗi người mỗi cách. Có phải chúng ta đã hứa là sẽ cùng chung chịu những niềm vui và nỗi khổ trên đời không? Vậy đó không phải là sự hy sinh. Đó chỉ là sự chia sẻ."

Và tôi đã sát cánh cùng anh nổi, chìm trong cõi ta bà, trong nụ cười khi gia đình xum hợp, trong nuớc mắt khi một đứa con sớm vội ra đi, trong thành công, trong thất bại suốt bốn chục năm qua.
Rồi, Trời Đất nổi cơn gió bụi. Năm 1975 tôi dắt díu các con về Mỹ sống tại California. Bà mẹ chồng ở tận Boston qua CA thăm cháu nội và dâu lần đầu tiên.
Mẹ ruột kẹt lại quê nhà, mẹ chồng ở kề cận, thôi thì hãy vui với hiện tại và những gì mình có. Gạo trồng ở Việt Nam hay trồng ở Mỹ thì cũng nấu thành cơm. Mẹ ruột hay mẹ chồng thì người đàn bà đó cũng đã thương yêu và duỡng nuôi người mình yệu dấu. Bà hỏi chớ các cháu đã được rữa tội chưa? Tôi nói ngắn gọn "Dạ chưa. Con đạo Phật." Bà mỉm cười không nói gì và không bao giờ nhắc lại.
Hình như người Mỹ có tâm hồn rộng rãi hơn. Bà thường hay lục lọi và gởi về cho cháu nội những quyển thánh kinh rất củ của gia đình. Tôi nhận và trân trọng giao lại cho các con. Mẹ chồng gần với con dâu hơn người con ruột.
Thời gian qua, một hôm thằng con cả báo cho mẹ biết là nó muốn cưới vợ. Mình đã già rồi mà không hay bạn ơi. Khi nghe con trình bày mọi điều, bà chị la làng chói lói. Trời ơi, nó là con trai lớn nhứt mà theo đạo Chúa thì lấy ai mà thờ phượng em? Bạn ơi, bạn nghỉ sao? To be or not to be? Nói Yes, con cứ tiếp tục lo hôn lễ hay nói No, No Way.

Hừm, thờ phượng là nó sẽ nhớ tới ngày mình theo Phật, mua một mâm đủ cả heo quay, gà vịt, có cả bia rượu, bưng lên bàn thờ để một tiếng đồng hồ rồi dọn xuống mời bạn nhậu? Hay là nó cúng mâm chay nhưng lại không ăn? Hay là nó tới chùa nhờ thầy đọc một thời kinh? Thầy lo đọc, nó lo nhớ tới cái đầu gối hơi đau vì quì lâu! Hay nó dọn một cái bàn thờ trong nhà, chưng cái hình mình lên. Có ai đó hỏi con nó chớ hình của ai vậy thì thằng cháu nội nhìn hình và nói "I don't know"!
Chỉ còn cách hỏi nó.
- Cô đó hiền không? Dạ hiền. Cô đó giỏi không? Dạ giỏi. Cô đó thích săn sóc con cái, nhà cửa không? Dạ thích. Cô đó thương con không? Dạ thương. Vậy thì Yes, con ơi, Yes. Mẹ chỉ cần thấy con được hạnh phúc, an vui. Mẹ tin vào sự khôn ngoan và lựa chọn của con (cho con học bao lâu chắc con không ngu đâu, phải không).
Vợ chồng con thương yêu nhau và tử tế với Mẹ khi Mẹ còn sống là con đã "thờ phượng" Mẹ rồi. Trong con đã có dòng máu của Mẹ. Con làm một người chồng tốt, một người cha tốt, một con người tốt là con thờ phượng Mẹ đó, phải không? Bạn ơi, bạn có thấy tôi quá "văn minh" không? Quá... quá... tiếng gì hả mà người Mỷ thường hay chỉ mấy ông nghị viên trong đảng dân chủ đó? À à, quá "liberal" không?
Vậy là tôi có hai thằng con theo đạo Chúa của vợ và năm đứa cháu nội biết Phật là Budha chớ chẳng biết Nam Mô. Quên cho bạn hay là tôi đã không rửa tội hoặc bắt các con theo đạo nào hết. Tôi để cho chúng tự do chọn lựa khi chúng đến tuổi trưởng thành (hoặc "được" vợ dẫn dắt). Tuy nhiên tôi cũng thường đem các con đi chùa khi chúng còn nhỏ và mỗi khi tết tôi đều dạy chúng lạy bàn thờ Phật và bàn thờ tổ tiên. Cho đến bây giờ vẫn vậy. Phải lạy bàn thờ. Đó là điều kiện duy nhứt tôi đòi hỏi gia đình các xuôi gia trong ngày cưới, dù họ là đạo nào. Tôi kính trọng tất cả các đấng dẫn dắt linh hồn.
Mỗi khi gia đình tụ họp tại nhà thằng con cả, nhằm ngày ăn chay, tôi luôn có ít nhứt một món chay rất ngon do con dâu Công giáo nấu. Tôi biết ơn chúa Jesus quá đỗi vì con dân của Ngài quả là một người đầu bếp giỏi và là một đứa con dâu rất hiếu thảo.
Thế là tôi trở thành minority, có nghĩa là thiểu số trong gia đình tôi. Ông xã, hai thằng con, hai cô dâu, năm đứa cháu nội, tất cả là mười người con Chúa. Một đứa con gái và chồng cùng ba đứa con tin tưởng cả Phật lẫn Chúa. Ngày lễ Giáng Sinh và cuối tuần thằng cháu ngoại mười hai tuổi đi đờn violin trong nhà thờ. Khi về nhà ngoại thì vô lạy Phật và... ngồi thiền!
Thằng con út thì , bạn có thể gọi nó là người vô tôn giáo, khuyên các cháu không nên mỗi chút mỗi đổ thừa cho Chúa và khi xin tội thì phải nhớ chừa cái tội đó đừng lập lại và nhận xét rằng thuyết nhân quả của nhà Phật rất hay nhưng đôi khi Phật tử lạm dụng thuyết nhân quả để chê dè nguời khác và vì thế làm cho người ta đau khổ. Bạn thấy nó đúng không? Nó mới hai mươi bảy tuổi và đôi khi nó nói chuyện đạo Phật làm tôi cũng ngẩn ngơ. Nó nghiên cứu đạo Phật bằng tiếng Mỹ. Tôi học Phật bằng tiếng Việt. Không biết có khác nhau nhiều không?
Nói cho bạn mừng dùm là dù thiểu số nhưng đạo Phật trong nhà tôi vẫn thịnh vượng. Tôi chưng bày tượng Phật tùm lum, trong vườn hoa đằng trước, trong sân đằng trước, trong vườn hoa đằng sau, trong sân đằng sau, ngay giữa vườn, trong luống hoa, giữa bụi lan... Bàn thờ Phật ở phòng khách, bàn thờ Phật trong phòng thờ, tượng Phật trên đàn dương cầm, tượng Phật trên đầu ti vi. Đây cũng là một tội ăn hiếp người (chồng) quá đáng, chắc kiếp sau lại phải trả thôi.

Rồi cách đây hai tháng, khi anh và tôi cùng ở tuổi bẩy mươi, phải bạn ơi cái tuổi 'thất thập cổ lai hi' đó, thì có một người quen từ Việt Nam qua chơi. Người nầy đã đi tu Chúa khi còn con gái mười bẩy tuổi và hiện nay năm mươi bẩy tuổi và đã được lên chức Mẹ Bề Trên. Trong khi trò chuyện, Sơ (xin tạm gọi như thế cho gọn) khám phá ra là chồng thì đạo Chúa chánh gốc (quên nói cho bạn biết là mẹ chồng mình gốc gác người Ý), đã được rửa tội, đã hưởng hết các phép ban ơn v.v.. mà lại đi cưới một người vợ ngoại đạo, lại còn không bắt vợ theo đạo của mình. Thế thì khi chết sẽ không được vào nước Thiên Đàng, sẽ không được Chúa tha thứ, sẽ xuống địa ngục v.v.. Và Sơ chỉ cho tôi nên đi kiếm Cha để xin Cha làm phép, xin Chúa tha tội cho ông xã để ông xã được trở về với Chúa.

Tôi hoảng hồn nghĩ mình thật là tội lỗi, bấy lâu nay chỉ lo cho linh hồn của mình , còn người bạn đời thì mình lại thờ ơ, may mà có Sơ nhắc nhở. Tôi bèn dịch lại những lời Sơ nói. Ông xã vẫn làm thinh (lại cho bạn biết anh là người ít nói nhứt thế gian, bạn có biết tại sao không? Vì chị vợ đã nói hết thời gian rồi, anh chồng làm gì còn chỗ và thời gian để nói nữa, đã cưới nhau bốn mươi năm rồi, phải quen tánh quen nết chớ, phải không bạn?). À hình như anh có lầm thầm cái gì là anh chưa từng bao giờ bỏ Chúa thì tại sao phải trở lại? Tôi thì sợ hãi nên thúc giục anh mau đến tìm Cha.
Bạn có thấu hiểu được nỗi đau lòng của tôi không? Chắc là không. Vì để hiểu được bạn phải ở trong hoàn cảnh nầy và tôi thì không muốn cho bất cứ ai vướng vào cái vòng tục lụy nầy hết. Giống như cái ông gì đó (trí óc tôi lúc nầy chậm chạp quá, đã quên béng tên ổng) đang làm quan lớn với đầy đủ vợ đẹp, con khôn, quyền cao, chức trọng thì bỗng giựt mình tỉnh giấc nam kha thấy mình vẫn đang ngồi dưới đất, vợ con không, lầu đài không, tiền bạc không, quan chức không.
Giống như bạn, tôi đã "cho anh cả cuộc đời", những tưởng mình đã cùng ai chung chịu nhục nhằn, hạnh phúc, đã cùng ai nở nụ cười, lau nước mắt, đã cùng ai ngẩng mặt, cúi đầu... Ngờ đâu bừng con mắt dậy thấy mình tay không! Mình đã đẩy người ta xuống địa ngục, mình là nguyên nhân để người ta xuống địa ngục. Bạn khuyên tôi phải làm sao? Người ta xuống địa ngục chưa thì tôi không biết, mà tôi thì đã ở trong đó rồi. Lòng tôi tan nát, bạn ơi. Tôi phải đọc tụng kinh gì hả bạn? Lương Hoàng Sám? Thủy Sám? Mà tụng thì ăn thua gì! Nếu tụng mà hết được tội đẩy người xuống địa ngục thì tôi nguyện đọc mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút , từ đây cho đến hết cuộc đời.

Ngày hôm sau khi ngồi ăn cơm, dưới cái diã, tôi thấy một cái bao thơ, giống như cái card chúc tết hay chúc sinh nhựt vậy. Tôi ngạc nhiên vì không phải tết, cũng chẳng là sinh nhựt. Anh chẳng nói gì. Tôi mở card ra đọc những dòng chữ có thể dịch ra Việt ngữ như sau:
"Nếu phải xuống địa ngục và vĩnh viễn bị cấm cửa thiên đàng thì anh sẵn sàng và hạnh phúc chấp nhận. Ngày em nhận lời làm vợ anh là ngày Chúa đã ban ơn phước cho anh và chấp nhận anh vào cõi Thiên Đàng và anh đã ở Thiên Đàng từ dạo đó, nay sao lại còn phải xin xỏ để trở vào? Anh không ăn năn. Anh không ân hận. Anh không van xin. Anh chắc rằng Sơ đã không nhìn thấy những giọt nước mắt của em đã đổ ra cho anh, vì anh, vì hạnh phúc của anh, vì tội lỗi của anh. Nếu thấy thì anh lại tin chắc rằng Sơ sẽ bảo anh : ' Con hãy cám ơn Chúa đã cho con gặp người vợ ngoại đạo nầy'. Em hãy yên lòng, đừng thúc giục anh tìm Cha. Chúa rất nhân từ và thông cảm. Anh đang ở Thiên Đàng."
Đọc xong, tôi ngẩng lên nhìn anh. Tôi lại để cho nước mắt chảy ra thấm ướt tờ thư. Đã lâu rồi tôi không khóc. Lần nầy tôi không cố ngăn lại. Khóc được cứ khóc bạn ơi. Chỉ sợ rằng mình không khóc được và không được khóc!
Bạn có thấy dị không khi một bà già bẩy muơi tuổi còn khóc được vì một lá thư.. (có thể gọi là thư tình không bạn?). Không, đây không phải là thư Tình! Đây là thư Nghiã! Tình yêu sôi nổi với dục vọng, với ghen tương, với giận hờn đã qua lâu rồi. Đây là sự thương yêu, nâng đỡ, dắt dìu nhau của hai con người đang đi vào đoạn cuối của cuộc đời mà không lãng quên những hứa hẹn ở buổi ban đầu. Đây là Nghiã Vợ Chồng. Dù cho bạn có thành hôn với người Việt Nam, người Mỹ, người Trung Quốc, người Đại Hàn, người Pháp, người da đen, da trắng, da màu... thì nó vẫn tồn tại và rực rỡ trong tâm bạn.

Tôi hy vọng mãnh liệt rằng Chúa sẽ không bắt tội anh vì tôi tin rằng anh đã sống giống như ý Chúa: Thương Yêu, Trung Thành và Nhân Ái.
Đây là một phần câu chuyện đời lộn xộn của tôi và tôi xin chia sẻ cùng bạn với tất cả trái tim tôi. Có tội hay không có tội? Anh đã đi trật đường của Chúa dạy? Anh đang từ bỏ Thiên Đàng và trên đường xuống địa ngục ? Anh thật không biết. Tôi là tên ác quỷ đang đẩy người vào chốn tối tăm ? Tôi thật không biết. Chúng tôi chỉ biết cầu xin Chúa và Phật cho chúng tôi được có mặt bên nhau những khi hoạn nạn, được giúp đở nhau những lúc vấp ngã, được nấu cho nhau chén cháo trong lúc ốm đau, được nắm tay nhau mỉm cười khi mở cửa nhà đón đàn con cháu.
Bạn ơi, tôi không cần phải có bàn thờ và anh thì không cần phải kiếm Cha để rửa tội. Tôi vẫn là một Phật tử thuần thành và anh vẫn làm dấu thánh giá. Chúng tôi không quá "liberal" phải không bạn ? Thiên Đàng và Niết Bàn của chúng tôi có nghĩa là " in the here, in the now" như Sư Ông Nhất Hạnh vẫn nói. Không biết chúng tôi có hiểu đúng ý của Sư Ông không?

Hai chúng tôi Tội Lỗi và Hạnh Phúc ngang nhau. Cả Phật, cả Chúa đều rất Bác Ái và Công Bằng, Bạn đồng ý không?


Le Hoa Wilson :bong:

Về Đầu Trang Go down
Lữ Hoài

Lữ Hoài

Tổng số bài gửi : 749
Registration date : 15/04/2011

Ngộ - Page 17 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ngộ   Ngộ - Page 17 I_icon13Mon 06 Aug 2012, 13:29

Ngộ - Page 17 Buddha1

Hãy mang những thứ của các ngươi về

Một lần, Đức Phật cùng với các đệ tử của Ngài đi ngang qua một ngôi làng, người dân sống ở đó là những người đối địch với các Phật tử. Người dân trong làng chạy xổ ra khỏi nhà, bao quanh Đức Phật và các đệ tử, và bắt đầu thóa mạ họ. Các đệ tử cũng bắt đầu nóng giận lên và chuẩn bị đáp trả, tuy nhiên sự hiện diện của Đức Phật có tác động làm yên tĩnh. Những lời lẽ của Đức Phật làm cho cả người dân trong làng cảm thấy xấu hổ và cả những đệ tử cũng vậy.
Ngài quay lại các đệ tử và nói:
- Các ngươi làm ta thất vọng. Những người này làm những việc của họ. Họ đã nóng giận. Họ tưởng rằng ta là kẻ thù tôn giáo của họ, của giá trị đạo đức của họ. Những người này thóa mạ ta, đó là lẽ tự nhiên. Nhưng tại sao các ngươi lại nóng giận? Tại sao các ngươi lại để cho người khác điều khiển mình? Các ngươi bây giờ phụ thuộc vào họ. Chẳng phải các ngươi không còn tự do nữa?

Những người dân trong làng không chờ đợi phản ứng như vậy. Họ đã bối rối và im lặng. Trong sự tĩnh lặng Đức Phật quay về phía họ:
- Các ngươi đã nói xong chưa? Nếu các ngươi chưa nói xong, các ngươi vẫn còn khả năng nói với ta tất cả những gì các ngươi nghĩ, khi đó ta sẽ trả lời.
Người trong làng hoàn toàn băn khoăn, họ hỏi:
- Nhưng mà chúng ta đã thóa mạ nhà ngươi, tại sao ngươi lại không nổi giận với chúng ta?
- Các người là những người tự do, và những gì các ngươi làm – đó là quyền của các ngươi. Ta không phản ứng với nó. Ta cũng là một người tự do. Không gì có thể khiến ta phản ứng cả, và không ai có thể ảnh hưởng đến ta hay điều khiển được ta. Ta là chủ của bản thể [hiện tiền] của ta. Hành động của ta xuất phát từ trong nội tâm của ta. Còn bây giờ ta muốn hỏi các ngươi một điều, liên quan đến các ngươi. Người dân làng bên cạnh các ngươi đã đón chào ta, họ mang đến cho ta hoa quả, trái cây và sự hòa ái. Ta nói với họ rằng: “Cảm ơn mọi người, nhưng chúng tôi đã ăn rồi. Hãy mang trái cây về cùng với lời chúc phúc lành của ta dành cho các ngươi. Chúng tôi không thể mang chúng theo mình, chúng tôi không mang thức ăn theo mình.” Bây giờ ta hỏi các ngươi. “Họ phải làm gì với những thứ mà ta không nhận và trả lại cho họ?”
Một người từ trong đám đông nói:
- Có lẽ là, họ mang chúng về nhà, và phân phát trái cây và sự ngọt ngào đó cho những đám trẻ con, và cho gia đình của mình.

Đức Phật mỉm cười:
- Vậy thì các ngươi làm gì với những lời thóa mạ và nguyền rủa của các ngươi? Ta không nhận nó. Nếu ta từ chối trái cây và sự hòa ái kia, họ phải mang chúng trở về. Các ngươi có thể làm gì? Ta không nhận những lời thóa mạ của các ngươi, vậy thì các ngươi hãy mang cái gánh của các ngươi về nhà và muốn làm gì với chúng thì làm.

“Người ít nói không phải là người nói ít mà đừng nên nói những gì vô ích”.

st :hoa:



Về Đầu Trang Go down
Lữ Hoài

Lữ Hoài

Tổng số bài gửi : 749
Registration date : 15/04/2011

Ngộ - Page 17 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ngộ   Ngộ - Page 17 I_icon13Mon 22 Oct 2012, 21:49

Kẻ chiến thắng

Vào thời võ sĩ Đạo tại Nhật, có một kiếm khách nổi tiếng với đường kiếm tuyệt luân của mình. Ngoài ra, Ông còn có tài đánh cờ thuộc hàng thượng thặng.

Sau một quãng đời tung hoành ngang dọc trong chốn giang hồ, vị kiếm khách này đã ngộ ra lý Thiền nên đã “rửa tay gác kiếm”, khoác áo tu hành.

Qua nhiều năm dài tu hành tinh tấn, Ông đã trở thành một Thiền Sư được nhiều người biết đến về đạo hạnh.

Trong suốt thời gian đó, Ông cũng đã đem hết tâm huyết ra để nâng khả năng về Kiếm và Cờ của Ông lên hàng Kiếm Đạo và Kỳ Đạo.

Vì vậy, tên tuổi của Ông ngày càng thêm lừng lẫy.
Nhiều người đã đến xin học đạo với Ông và do đó Ông đã có nhiều môn đệ.

Một ngày kia, có một chàng thanh niên đến ra mắt Ông để xin theo học Đạo. Vị Thiền Sư đã nhìn kỹ chàng thanh niên và nói :
- Ta chỉ nhận làm đệ tử những ai có đạo hạnh cao hoặc có khả năng khá về Kiếm hoặc Cờ. Ngươi tự xét thấy có khả năng nào trong các thứ ấy để có thể được ta thu nhận đây?

Sau một thoáng suy nghĩ, chàng thanh niên vội đáp :
- Con có khả năng chơi Cờ; mặc dù không phải là hạng cao thủ nhưng con cũng đã từng hạ nhiều tay chơi Cờ giỏi có hạng.

Liền đấy vị Thiền Sư lại hỏi :
- Vậy, bây giờ ngươi có muốn thi đấu về Cờ không?
- Dạ, thưa ! Con muốn thử. - Chàng thanh niên đáp.

Nghe vậy, vị Thiền sư vội đi vào phía sau Thiền viện và trong khoảnh khắc lại trở ra với một thiền sinh.

Đó là một nhà sư đã có tuổi vẻ mặt hiền lành, phúc hậu và là một trong những thiền sinh rất giỏi về Cờ trong Thiền viện.
Sau khi giới thiệu thiền sinh này với chàng thanh niên để thi đấu với nhau, ông đã nghiêm nghị nói:
- Trước khi bắt đầu cuộc đấu, Ta cần phải nói rõ: đây sẽ là một ván cờ “sinh tử”, người thua cuộc sẽ phải chết dưới lưỡi kiếm của ta. Các ngươi có đồng ý nguyên tắc này không?

Cả hai đều tỏ vẻ đồng ý và ngồi xuống chiếc bàn có đặt sẵn bàn cờ để bắt đầu thi đấu, trong khi vị Thiền sư đặt thanh kiếm trên chiếc bàn nhỏ trước mặt rồi ngồi xuống chiếc ghế cạnh bên để giám sát cuộc đấu.

Thoạt tiên, khi bắt đầu cuộc đấu cả hai đều rất thận trọng khi đi cờ như để dò ý và tìm hiểu về khả năng cũng như lối chơi cờ của đối phương.

Khoảng một lúc sau, với những bước vững chắc về thủ và linh động về công, vị thiền sinh đã đưa chàng thanh niên vào trạng thái bị động, phải lui về thế thủ.
Chàng thanh niên đã tỏ ra bối rối trước sự tiến công dũng mãnh của đối phương.
Chàng bỗng đâm ra lo ngại là không những sẽ bị thua cuộc và mất dịp được theo học Đạo mà còn bị mất mạng nữa. Do đó, chàng ta cố vận dụng trí óc để moi ra từ ký ức những thế cờ đã từng đánh và từng học được trước đây để mong chận bớt những nước cờ tấn công rất hiệu lực của đối phương.

Nhưng chàng ta chẳng nhớ ra được điều gì có thể xử dụng để thay đổi tình thế.
Trong cơn lo lắng miên man, bất chợt chàng có ý nghĩ: hay là xử dụng những nước cờ “liều”, biết đâu sẽ chẳng có kết quả tốt.
Nghĩ xong chàng liền áp dụng ngay.

Đang ở trong thế thủ, bỗng bất thình lình chàng vùng lên tấn công quyết liệt. Những nước cờ “liều mạng” của chàng vừa đánh ra chẳng có một quy tắc căn bản nào cả, chỉ toàn là những nước cờ “thí” không ai dám sử dụng hay nghĩ đến trong khi chơi Cờ, nhất là trong một ván cờ sinh tử như thế này. Chỉ trong vài nước, thế cờ liều đột nhiên có kết quả. Nước cờ đang ở vào thế thủ bỗng chuyển sang thành thế công, bắt buộc đối thủ phải lui về chống đỡ.

Người thiền sinh cao cờ giờ đây bị đưa vào thế bị động vì những bước đi cờ lạ lùng, kỳ dị không thể tiên đoán được của chàng thanh niên liều mạng này.
Chàng thanh niên đang ở vào thế “thượng phong”, chàng tấn công tới tấp để mong chiến thắng. Trong lúc hăng say để đạt chiến thắng đó, từ trong nội tâm của chàng bỗng nổi lên ý nghĩ:
“Hôm nay, đến nơi này để xin học Đạo, phải đánh ván Cờ “sinh tử” để được nhập môn, rồi trong lúc nguy khốn vì bị tấn công dồn dập đã phải dùng thế cờ “liều mạng” để chuyển bại thành thắng, đưa đối phương vào thế thúc thủ. Trong chốc lát đây ván cờ sẽ kết thúc, người thiền sinh phúc hậu kia sẽ phải chết dưới lưỡi kiếm của Thầy. Người Thiền sinh đã mất gần suốt cuộc đời để học Đạo, tu hành tinh tấn, có được đạo hạnh cao; nay lại phải trở thành “cây thước” để đo tài người đến xin học Đạo, để rồi phải bỏ mạng vì kết quả của ván cờ. Thật là oan uổng...”

Trong khi những ý niệm đó hiện ra và đưa chàng thanh niên vào suy tư thì nước cờ của chàng đang đi bỗng nhiên có vẻ chậm lại và mất phần kiến hiệu.

Và vì vậy, chỉ trong năm, ba nước cờ nguời thiền sinh đã tiến dần đến thế quân bình, rồi trong khoảnh khắc đã nắm lại được thế chủ động.
Bây giờ đến lượt chàng thanh niên mất thế “thượng phong”.

Chỉ thêm vài nước, người thiền sinh đã đưa chàng thanh niên vào thế gần như không có lối thoát.

Nhưng bất chợt, đột nhiên thế cờ của người thiền sinh bỗng như chậm lại và có vẻ hòa hoãn, ngập ngừng trong khi thế cờ của chàng thanh niên lại có phần chần chừ, bất định.

Do đó, ván cờ đang ở vào giai đoạn sắp kết thúc bỗng nhiên như dừng hẳn lại.
Nhưng cuối cùng, dù muốn dù không, ván Cờ cũng phải đi đến chỗ kết thúc. Vì vậy, người thiền sinh nhân hậu kia bắt buộc phải ra tay hạ thủ để kết thúc ván Cờ. Thế thắng, bại đã hiện ra trước mắt.

Đột nhiên, vị Thiền Sư bỗng vụt đứng phắt dậy, hét lên một tiếng thật to và rút kiếm ra khỏi vỏ.

Mũi kiếm được chĩa ngay vào đỉnh đầu của chàng thanh niên. Nghe tiếng hét của Sư phụ, người thiền sinh vội cúi đầu, chấp tay niệm Phật.

Với một đường kiếm tuyệt luân và thần tốc không thể ngờ được, thoáng một cái lưỡi kiếm của vị Thiền sư đã cạo nhẵn mái tóc trên đỉnh đầu của chàng thanh niên.

Giờ đây, trông chàng thanh niên chẳng khác nào một người vừa được “thí phát” để “quy y”.
Và vị Thiền sư đã cất tiếng nói với chàng thanh niên:
- Hôm nay, ta chính thức nhận con làm môn đệ.

Ván Cờ đã kết thúc trước khi nước cờ cuối cùng được đánh ra để quyết định việc thắng bại mà chiến thắng đang nằm trong tay của vị Thiền sinh nhân hậu.
Là một bậc Thầy về Kiếm và Cờ, vị Thiền sư trong khi ngồi giám sát cuộc thi đấu đã thấy và hiểu rõ khả năng và lối chơi Cờ của đôi bên.

Ngoài ra, là một Thiền sư đắc đạo, Ông đã đọc được từng tâm niệm khởi nghĩ của hai kẻ ngồi trước mặt, nên hiểu được tánh ý, đức hạnh của người môn đệ của mình và thấy rõ tâm hạnh của người thanh niên xa lạ kia; sau cùng Ông đã đi đến quyết định. Dưới mắt vị Thiền sư: ván cờ đang sắp sửa được kết thúc mà phần thắng lợi đang nghiêng về phía người thiền sinh, môn đệ của Ông, nhưng chàng thanh niên lại là kẻ chiến thắng.

Chàng trở thành kẻ chiến thắng vì đã đánh bại được cái ước vọng nhiều tham muốn và lòng háo thắng của chính mình, dẹp bỏ được cái “ngã” riêng tư để nghĩ đến người mà không màng đến sự an nguy của chính bản thân.

Chàng đã tự chiến thắng mình bằng lòng nhân ái.

Chàng thực sự là một kẻ chiến thắng trong một chiến công vô cùng oanh liệt và quả cảm đúng như lời dạy của Đức Phật: “Chiến thắng oanh liệt và dũng cảm nhất mà không gây đổ máu và thù hận là tự chiến thắng bản thân mình”.

Chàng thanh niên thật vô cùng xứng đáng được thu nhận để bái sư học Đạo và có cơ duyên để trở thành huynh đệ với người thiền sinh nhân hậu kia.


St :hoa:
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




Ngộ - Page 17 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Ngộ   Ngộ - Page 17 I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
Ngộ
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 17 trong tổng số 17 trangChuyển đến trang : Previous  1 ... 10 ... 15, 16, 17

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: VƯỜN VĂN :: Tùy bút, nhật ký, truyện ngắn-