Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:54

Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Yesterday at 00:28

Mức thù lao không ai dám nghĩ đến by Trà Mi Wed 17 Apr 2024, 11:28

Nhận dạng phụ nữ giàu có by Phương Nguyên Wed 17 Apr 2024, 11:17

KHÔNG ĐỀ by Phương Nguyên Wed 17 Apr 2024, 11:00

BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Wed 17 Apr 2024, 09:02

Mái Nhà Chung by mytutru Tue 16 Apr 2024, 12:01

Cách xem tướng mạo phụ nữ ngoại tình, không chung thủy by mytutru Tue 16 Apr 2024, 11:59

Ở NHÀ MỘT MÌNH by Phương Nguyên Tue 16 Apr 2024, 09:59

Quán Tạp Kỹ - Đồng Bằng Nam Bộ by Trà Mi Tue 16 Apr 2024, 09:39

HÁ MIỆNG CHỜ SUNG by Phương Nguyên Sun 14 Apr 2024, 13:29

Trang thơ vui Phạm Bá Chiểu by phambachieu Fri 12 Apr 2024, 15:48

Những Đoá Từ Tâm by Việt Đường Fri 12 Apr 2024, 15:32

Chết rồi! by Phương Nguyên Fri 12 Apr 2024, 13:57

ĐÔI BÀN TAY NGHỆ NHÂN by mytutru Thu 11 Apr 2024, 17:43

LỀU THƠ NHẠC by Thiên Hùng Thu 11 Apr 2024, 02:15

THẬN TRỌNG SIÊU LỪA by mytutru Wed 10 Apr 2024, 20:33

Không đánh, không mắng, không phạt, không có học sinh ưu tú by Trà Mi Wed 10 Apr 2024, 11:45

Thi tập "Chỉ là...Tình thơ" by Tú_Yên tv Wed 10 Apr 2024, 11:37

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Wed 10 Apr 2024, 11:32

KHÓ NGỦ by Phương Nguyên Wed 10 Apr 2024, 01:46

MỘT CHÚT BUỒN by Phương Nguyên Tue 09 Apr 2024, 15:33

Trụ vững duyên thầy by buixuanphuong09 Mon 08 Apr 2024, 08:14

"Vãi" Tiếng Việt! by Trà Mi Mon 08 Apr 2024, 08:09

7 chữ by Tinh Hoa Sun 07 Apr 2024, 22:30

TRANG ALBUM GIA ĐÌNH KỶ NIỆM CHUYỆN ĐỜI by mytutru Sun 07 Apr 2024, 19:29

Trang viết cuối đời by buixuanphuong09 Sat 06 Apr 2024, 09:10

Tranh Thơ Viễn Phương by Viễn Phương Fri 05 Apr 2024, 17:59

Những Bài Giảng Hay Thầy Thích Pháp Hoà by mytutru Thu 04 Apr 2024, 22:35

Còn mãi duyên thầy by buixuanphuong09 Thu 04 Apr 2024, 19:48

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giảThông điệp
HanSiNguyen

HanSiNguyen

Tổng số bài gửi : 2855
Registration date : 12/10/2009

HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN Empty
Bài gửiTiêu đề: HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN   HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN I_icon13Fri 01 Jul 2011, 05:51

HỊCH TƯỚNG SĨ

Ta thường nghe: Kỷ Tín đem mình chết thay, cứu thoát cho Cao Đế; Do Vu chìa lưng chịu giáo, che chở cho Chiêu Vương; Dự Nhượng nuốt than, báo thù cho chủ; Thân Khoái chặt tay để cứu nạn cho nước. Kính Đức một chàng tuổi trẻ, thân phò Thái Tông thoát khỏi vòng vây Thái Sung; Cảo Khanh một bầy tôi xa, miệng mắng Lộc Sơn, không theo mưu kế nghịch tặc. Từ xưa các bậc trung thần nghĩa sĩ, bỏ mình vì nước, đời nào chẳng có ? Ví thử mấy người đó cứ khư khư theo thói nhi nữ thường tình thì cũng đến chết hoài ở xó cửa, sao có thể lưu danh sử sách cùng trời đất muôn đời bất hủ được?

Các ngươi vốn dòng võ tướng, không hiểu văn nghĩa, nghe những chuyện ấy nửa tin nửa ngờ. Thôi việc đời trước hẵng tạm không bàn. Nay ta lấy chuyện Tống, Nguyên mà nói: Vương Công Kiên là người thế nào ? Nguyễn Văn Lập, tỳ tướng của ông lại là người thế nào ? Vậy mà đem thành Điếu Ngư nhỏ tày cái đấu đương đầu với quân Mông Kha đường đường trăm vạn, khiến cho sinh linh nhà Tống đến nay còn đội ơn sâu ! Cốt Đãi Ngột Lang là người thế nào ? Xích Tu Tư tỳ tướng của ông lại là người thế nào ? Vậy mà xông vào chốn lam chướng xa xôi muôn dặm đánh quỵ quân Nam Chiếu trong khoảng vài tuần, khiến cho quân trưởng người Thát đến nay còn lưu tiếng tốt ! Huống chi, ta cùng các ngươi sinh ra phải thời loạn lạc, lớn lên gặp buổi gian nan. Lén nhìn sứ ngụy đi lại nghênh ngang ngoài đường, uốn tấc lưỡi cú diều mà lăng nhục triều đình; đem tấm thân dê chó mà khinh rẻ tổ phụ. Mệnh Hốt Tất Liệt mà đòi ngọc lụa để phụng sự lòng tham khôn cùng; khoác hiệu Vân Nam Vương mà hạch bạc vàng, để vét kiệt của kho có hạn. Thật khác nào đem thịt ném cho hổ đói, tránh sao khỏi tai họa về sau. Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ giận chưa thể xả thịt, lột da, ăn gan, uống máu quân thù; dẫu cho trăm thân ta phơi ngoài nội cỏ, nghìn thây ta bọc trong da ngựa, cũng nguyện xin làm.

Các ngươi ở lâu dưới trướng, nắm giữ binh quyền, không có mặc thì ta cho áo; không có ăn thì ta cho cơm. Quan thấp thì ta thăng tước; lộc ít thì ta cấp lương. Đi thủy thì ta cho thuyền; đi bộ thì ta cho ngựa. Lâm trận mạc thì cùng nhau sống chết; được nhàn hạ thì cùng nhau vui cười. So với Công Kiên đãi kẻ tỳ tướng, Ngột Lang đãi người phụ tá, nào có kém gì?

Nay các ngươi ngồi nhìn chủ nhục mà không biết lo; thân chịu quốc sỉ mà không biết thẹn. Làm tướng triều đình đứng hầu quân man mà không biết tức; nghe nhạc thái thường đãi yến sứ ngụy mà không biết căm. Có kẻ lấy việc chọi gà làm vui; có kẻ lấy việc cờ bạc làm thích. Có kẻ chăm lo vườn ruộng để cung phụng gia đình; có kẻ quyến luyến vợ con để thỏa lòng vị kỷ. Có kẻ tính đường sản nghiệp mà quên việc nước; có kẻ ham trò săn bắn mà trễ việc quân. Có kẻ thích rượu ngon; có kẻ mê giọng nhảm. Nếu bất chợt có giặc Mông Thát tràn sang thì cựa gà trống không đủ đâm thủng áo giáp của giặc; mẹo cờ bạc không đủ thi hành mưu lược nhà binh. Vườn ruộng nhiều không chuộc nổi tấm thân ngàn vàng; vợ con bận không ích gì cho việc quân quốc. Tiền của dẫu lắm không mua được đầu giặc; chó săn tuy hay không đuổi được quân thù. Chén rượu ngọt ngon không làm giặc say chết; giọng hát réo rắt không làm giặc điếc tai. Lúc bấy giờ chúa tôi nhà ta đều bị bắt, đau xót biết chừng nào ! Chẳng những thái ấp của ta không còn mà bổng lộc các ngươi cũng thuộc về tay kẻ khác; chẳng những gia quyến của ta bị đuổi mà vợ con các ngươi cũng bị kẻ khác bắt đi; chẳng những xã tắc tổ tông ta bị kẻ khác giày xéo mà phần mộ cha ông các ngươi cũng bị kẻ khác bới đào; chẳng những thân ta kiếp này chịu nhục đến trăm năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà gia thanh các ngươi cũng không khỏi mang danh là tướng bại trận. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi muốn vui chơi thỏa thích, phỏng có được chăng?

Nay ta bảo thật các ngươi: nên lấy việc "đặt mồi lửa dưới đống củi nỏ" làm nguy; nên lấy điều "kiềng canh nóng mà thổi rau nguội" làm sợ. Phải huấn luyện quân sĩ, tập dượt cung tên, khiến cho ai nấy đều giỏi như Bàng Mông, mọi người đều tài như Hậu Nghệ, có thể bêu đầu Hốt Tất Liệt dưới cửa khuyết, làm rữa thịt Vân Nam Vương ở Cảo Nhai. Như thế chẳng những thái ấp của ta mãi mãi vững bền mà bổng lộc các ngươi cũng suốt đời tận hưởng; chẳng những gia thuộc ta được ấm êm giường nệm, mà vợ con các ngươi cũng trăm tuổi sum vầy; chẳng những tông miếu ta được hương khói nghìn thu mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng; chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí, mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm; chẳng những thụy hiệu ta không hề mai một, mà tên họ các ngươi cũng sử sách lưu truyền. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi không muốn vui chơi, phỏng có được không?

Nay ta chọn lọc binh pháp các nhà hợp thành một tuyển, gọi là Binh Thư Yếu Lược. Nếu các ngươi biết chuyên tập sách này, theo lời ta dạy bảo, thì trọn đời là thần tử; nhược bằng khinh bỏ sách này, trái lời ta dạy bảo thì trọn đời là nghịch thù.

Vì sao vậy? Giặc Mông Thát với ta là kẻ thù không đội trời chung, mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn rửa nhục, không lo trừ hung, lại không dạy quân sĩ, chẳng khác nào quay mũi giáo mà xin đầu hàng, giơ tay không mà chịu thua giặc. Nếu vậy, rồi đây, sau khi dẹp yên nghịch tặc, để thẹn muôn đời, há còn mặt mũi nào đứng trong cõi trời che đất chở này nữa? Cho nên ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ bụng ta.


HƯNG ĐẠO ĐẠI VƯƠNG TRẦN QUỐC TUẤN

Chú thích:

Kỷ Tín: tướng của Hán Cao Tổ Lưu Bang. Khi Lưu Bang bị Hạng Vũ vây ở Huỳnh Dương, Kỷ Tín giả làm Hán Cao Tổ ra hàng, bị Hạng Vũ thiêu chết. Hán Cao Tổ nhờ thế mới thoát được.

Do Vu: tướng của Sở Chiêu Vương thời Xuân Thu. Theo Tả Truyện, Sở Chiêu Vương bị nước Ngô đánh phải lánh sang phương Đông, một đêm bị cướp vây đánh. Do Vu đã chìa lưng ra đỡ giáo cho vua mình.

Dự Nhượng: gia thần của Trí Bá thời Chiến Quốc. Trí Bá bị Triệu Tương Tử giết, Dự Nhượng bèn nuốt than cho khác giọng đi, giả làm hành khất, mưu giết Tương Tử để báo thù cho chủ.

Thân Khoái: quan giữ ao cá của Tề Trang Công thời Xuân Thu. Trang Công bị Thôi Trữ giết, Thân Khoái bèn chết theo chủ.

Kính Đức: tức Uất Trì Cung đời Đường. Khi Đường Thái Tông (bấy giờ còn là Tần Vương Lý Thế Dân) bị Vương Thế Sung vây, ông đã lấy mình che chở, hộ vệ cho Thái Tông chạy thoát.

Cảo Khanh: họ Nhan, một bề tôi trung của nhà Đường. Khi An Lộc Sơn nổi loạn, đánh đuổi Đường Huyền Tông và Dương Quý Phi, ông đã cả gan chưởi mắng An Lộc Sơn và bị cắt lưỡi.

Vương Công Kiên: tướng tài nhà Tống, giữ Hợp Châu, lãnh đạo quân dân Tống cầm cự với quân Mông Cổ do Mông Kha chỉ huy ở núi Điếu Ngư suốt bốn tháng trời. Mông Kha cuối cùng bị loạn tên chết, quân Mông Cổ đành phải rút lui.

Điếu Ngư: tên ngọn núi hiểm trở ở Tứ Xuyên, ba mặt nhìn xuống sông. Đời Tống, Dư Giới đắp thành ở đó.

Mông Kha: tức Mongka, anh của Nguyên Thế Tổ Hốt Tất Liệt, làm Đại Hãn Mông Cổ từ năm 1251. Mông Kha trực tiếp chỉ huy cuộc viễn chinh sang Trung Quốc và các nước phía Đông. Ông bị tử trận năm 1259 dưới chân thành Điếu Ngư trong cuộc vây hãm đội quân Tống do Vương Công Kiên chỉ huy.

Cốt Đãi Ngột Lang: tức Uriyangqadai, tướng giỏi của Mông Cổ, con của viên tướng nổi tiếng Subutai. Cốt Đãi Ngột Lang nhận lệnh của Mông Kha, cùng Hốt Tất Liệt đánh chiếm nước Nam Chiếu. Cốt Đãi Ngột Lang cũng là viên tướng chỉ huy đạo quân Mông Cổ xâm lược Đại Việt lần thứ nhất (1258).

Xích Tu Tư: chép Xích theo Hoàng Việt Văn Tuyển. Đại Việt Sử Ký Toàn Thư chép Cân. Hai chữ gần giống nhau, không biết quyển nào chép nhầm. Hiện nay, chưa có tài liệu nào nói gì về viên tướng này, và việc khôi phục lại tên Mông Cổ từ Hán tự cũng không phải là chuyện đơn giản.

Nam Chiếu: nước nhỏ nằm ở khoảng giữa tỉnh Tứ Xuyên và Vân Nam ngày nay; thủ đô là Đại Lý, thuộc Vân Nam.

Hốt Tất Liệt: tức Qubilai, em ruột và là tướng của Mông Kha. Sau khi Mông Kha tử trận ở Điếu Ngư, Hốt Tất Liệt tự xưng làm Đại Hãn ở Khai Bình, khiến xảy ra cuộc nội chiến tranh giành ngôi báu với em ruột là Ariq-Buka. Năm 1264, Ariq-Buka đầu hàng, Hốt Tất Liệt bèn dời đô về Yên Kinh (tức Bắc Kinh ngày nay), xưng Nguyên Thế Tổ, lập nên nhà Nguyên.

Vân Nam Vương: tức Hugaci hay Thoát Hoan, con ruột Hốt Tất Liệt, được phong làm Vân Nam Vương năm 1267 với nhiệm vụ khống chế các dân tộc thiểu số vùng này cũng như mở rộng biên cương nhà Nguyên về phía Nam. Thoát Hoan là người chỉ huy quân Nguyên xâm lược Đại Việt lần thứ hai năm 1285 và lần thứ ba năm 1287-1288.

nghìn thây ta bọc trong da ngựa: điển tích lấy từ câu nói của viên tướng khét tiếng Mã Viện đời Hán chép trong Hậu Hán Thư -- Đại trượng phu dương tử ư cương trường, dĩ mã cách khỏa thi nhĩ. Bậc đại trượng phu nên chết ở giữa chiến trường, lấy da ngựa mà bọc thây.

thái thường: tên loại nhạc triều đình dùng trong những buổi tế lễ quan trọng ở tông miếu. Bấy giờ là thời kỳ ngoại giao căng thẳng giữa ta và quân Nguyên, trong những buổi yến tiệc tiếp sứ Nguyên, triều đình nhà Trần nhiều khi phải buộc dùng đến nhạc thái thường để mua vui cho sứ giả. Trần Quốc Tuấn xem đó là một điều nhục nhã.

thái ấp: phần đất vua Trần phong cho các vương hầu.

đặt mồi lửa dưới đống củi nỏ: từ câu văn trong Hán Thư -- phù bão hỏa, thố chi tích tân chi hạ nhi tẩm kỳ thượng, hỏa vị cập nhiên nhân vị chi an. Ôm mồi lửa, đặt dưới đống củi rồi nằm lên trên, lửa chưa kịp cháy vẫn cho là yên.

kiềng canh nóng mà thổi rau nguội: xuất xứ từ một câu văn trong Sở Từ -- trừng ư canh nhi xuy tê hề. Người bị bỏng vì canh nóng, trong lòng đã e sợ sẵn, dù gặp rau nguội đi nữa, cũng vẫn thổi như thường.

Bàng Mông: danh tướng đời nhà Hạ, có tài bắn cung trăm phát trăm trúng.

Hậu Nghệ: một nhân vật bắn cung giỏi nữa trong thần thoại Trung Quốc.

Cảo Nhai: nơi trú ngụ của các vua chư hầu khi vào chầu vua Hán ở Trường An.

mãi mãi vững bền: nguyên văn chữ Hán là vĩnh vi thanh chiên. Sách Thế Thuyết chép chuyện Vương Tử Kính đêm nằm ngủ thấy bọn trộm vào nhà "sạch sành sanh" vét mọi vật. Ông từ tốn bảo chúng rằng: cái nệm xanh (thanh chiên) này là đồ cũ của nhà ta, các ngươi làm ơn để lại. Tác giả dùng điển tích này để chỉ những của cải được lưu truyền từ đời này sang đời khác.

Binh Thư Yếu Lược: tức Binh Gia Diệu Lý Yếu Lược, nay đã thất truyền. Tác phẩm với đầu đề tương tự được lưu truyền hiện nay không phải là văn bản thực thụ, trong đó có các đoạn chép vài trận đánh thời Lê Nguyễn sau này.

dẹp yên nghịch tặc: nguyên văn chữ Hán là bình lỗ chi hậu. Có dịch giả đoán Bình Lỗ là tên đất ở đâu đó vùng Phù Lỗ thuộc tỉnh Vĩnh Phú ngày nay. đây, chúng tôi theo Ngô Tất Tố và Phan Kế Bính dịch thoát là bình định nghịch tặc nói chung.


Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn




Về Đầu Trang Go down
https://www.youtube.com/hsn2k3
HanSiNguyen

HanSiNguyen

Tổng số bài gửi : 2855
Registration date : 12/10/2009

HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN   HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN I_icon13Wed 21 May 2014, 03:28

Từ 
HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN thế kỷ thứ 13 
đến 
LỜI HIỆU TRIỆU THANH NIÊN thế kỷ thứ 21

Mảng nghe: Lê Lai đem mình chết thay, cứu thoát cho Thái Tổ; Đặng Dung mất gan tuẫn tiết, rạng danh thời Hậu Trần; Nguyễn Biểu ăn cỗ đầu người, chẳng sợ quân bạo ngược; Tán Cao tự tay móc ruột, bạt vía kẻ hung tàn. Nguyễn Trãi một chàng tuổi trẻ, phò vua giúp nước, viết nên thiên Bình Ngô Đại Cáo chấn động trần hoàn; Quang Trung áo vải xuất thân, vào Nam ra Bắc, đánh một trận Đống Đa diệt Mãn muôn thuở danh lưu. Từ xưa đến nay, các bậc trung thần nghĩa sĩ, bỏ mình vì nước, đời nào chẳng có ? Ví thử mấy người đó cứ khư khư theo thói nhi nữ thường tình thì cũng đến chết hoài ở xó cửa, sao có thể lưu danh sử sách cùng trời đất muôn đời bất hủ được?

Các ngươi ngày nay, vốn sinh ra trong buổi bình thời, chưa từng biết đến nỗi đau binh lửa, nghe những chuyện ấy nửa tin nửa ngờ. Thôi việc đời trước hẵng tạm không bàn. Nay ta lấy chuyện gần đây mà nói: Trương Công Định là người thế nào ? Hồ Huân Nghiệp là người thế nào ? Vậy mà đem dân binh Nam Kỳ Tam Tỉnh, chỉ có tầm vông giáo mác đương đầu với quân Lang Sa tàu sắt tàu đồng, khiến cho sinh linh nước Việt đến nay còn đội ơn sâu ! Nguyễn Trung Trực là người thế nào ? Binh sĩ, tùy tướng của ông là người thế nào ? Vậy mà xông pha tên đạn, đốt phá tàu chiến của giặc, khiến cho dòng sông Nhật Tảo muôn thu còn đượm lửa hồng !

Các ngươi vốn sinh ra trong buổi thái bình, lớn lên chưa từng gặp sự gian nan. Nay quân bành trướng da vàng uy hiếp đến tận biển Đông, lăm le bên ngoài cửa ngõ, bọn bá quyền phương Bắc nhân danh đồng chí hữu hảo, lấn lướt áp bức đủ đường. Tướng võ nghênh ngang đòi động thủ, dạy cho Việt Nam bài học, quan văn uốn lưỡi cú diều mà đổi trắng thay đen. Miệng tuyên xưng “trỗi dậy hòa bình”, lưỡi âm thầm định nuốt tươi đại hải. Mồm khoa trương “mười sáu chữ vàng”, dạ thâm hiểm “vạch đường chín đoạn”! Thật là lòng tham khôn cùng; muốn vét kiệt của Trời đầy bụng. Ta nay nhường nhịn chúng, có khác nào đem thịt dê ném cho hổ đói, tránh sao khỏi tai họa về sau. Kẻ thức thời tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa; chỉ giận chưa thể xả thịt, lột da, ăn gan, uống máu quân thù; dẫu cho trăm thân phơi ngoài nội cỏ, nghìn thây bọc trong da ngựa, cũng nguyện xin làm.

Các ngươi lâu nay, chăn ấm nệm êm, được ăn được học; bước ra đường có sẵn ngựa xe, khi đói khát vào ngay tủ lạnh. Ấu nhi được học được hành; thanh niên có nghề có nghiệp. Giao thông đã có tàu thuyền hiện đại, liên lạc văn minh chẳng kém gì ai. Làm việc dẫu chẳng phải là lương cao bổng hậu, cũng là áo ấm cơm no; Hết giờ thì nối mạng tự do, kết bạn khắp Đông Tây Nam Bắc. Kẻ đàn, người hát cùng nhau vui vẻ. Thể thao, nghệ thuật tự ý trau giồi.

Nay các ngươi ngồi nhìn nước nhục mà không biết lo; thân chịu quốc sỉ mà không biết thẹn. Làm con dân nước Việt phải chầu hầu quân bành trướng mà không biết tức; nghe nhạc lải nhải bào mòn hồn quê hồn nước mà không biết căm. Có kẻ lấy việc chọi gà làm vui; có kẻ lấy việc cờ bạc làm thích. Có kẻ chăm lo vườn ruộng để cung phụng gia đình; có kẻ quyến luyến vợ con để thỏa lòng vị kỷ. Có kẻ tính đường sản nghiệp mà quên việc nước; có kẻ ham trò săn bắn mà trễ việc quân. Có kẻ thích rượu ngon; có kẻ mê giọng nhảm. Góc này tụ tập thành fan bóng đá kình chống lẫn nhau. Góc kia đeo bám một đám con hát mà tung hô thần tượng. Nếu bất chợt có QUỶ SỨ tràn sang thì cựa gà trống không đủ đâm thủng áo giáp của giặc; mẹo cờ bạc không đủ thi hành mưu lược nhà binh. Vườn ruộng nhiều không chuộc nổi tấm thân ngàn vàng; vợ con bận không ích gì cho việc quân quốc. Tiền của dẫu lắm không mua được đầu giặc; chó săn tuy hay không đuổi được quân thù. Chén rượu ngọt ngon không làm giặc say chết; giọng hát réo rắt không làm giặc điếc tai. Lúc bấy giờ dưới trên đều bị bắt, đau xót biết chừng nào ! Chẳng những ruộng đất, nhà cửa các ngươi không còn mà bổng lộc vinh hoa cũng mất về tay kẻ cướp; chẳng những ông cha các ngươi bị chém bị giết mà vợ con các ngươi cũng bị kẻ khác bắt đi; chẳng những giang san nước Việt bị giày xéo mà phần mộ cha ông các ngươi cũng bị kẻ khác bới đào; chẳng những nhục một kiếp này mà đến trăm năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu. Nước vong, quân bại, liệu trăm dân có thoát được kiếp nô lệ, cảnh lưu đày? Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi muốn vui chơi thỏa thích, phỏng có được chăng?

Nay ta bảo thật các ngươi: nên lấy việc "ngủ với thuốc nổ" làm nguy; nên lấy điều "dây với lũ hủi" làm sợ. Thanh niên phải rèn luyện thân thể sao cho cường tráng, tập dượt võ nghệ cung tên, khiến cho ai nấy đều giỏi, đều tài như quân Tây Sơn thuở trước, có thể bêu đầu bọn cướp nước ở biển Đông, làm rữa thịt lũ bành trướng nơi quan ải. Như thế chẳng những gia tư điền sản các ngươi mãi mãi vững bền mà bổng lộc vinh hoa các ngươi cũng suốt đời tận hưởng; chẳng những ông cha các ngươi được ấm êm giường nệm, mà vợ con các ngươi cũng trăm tuổi sum vầy; chẳng những xã tắc được hương khói nghìn thu mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng; chẳng những các ngươi kiếp này thỏa chí, mà đến trăm đời sau còn để tiếng thơm; chẳng những công trạng các ngươi không hề mai một, mà tên họ các ngươi cũng sử sách lưu truyền. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi không muốn vui chơi, phỏng có được không?

Nay ta dựa vào bài Hịch Tướng Sĩ Văn của Hưng Đạo Đại Vương ngày xưa, viết lại thành bản hiệu triệu này, một lòng một dạ vì dân vì nước, gửi đến các ngươi. Nếu các ngươi biết nghe theo lời phải, nhận mặt kẻ thù, chuyên tâm tu dưỡng, chẳng ngại hy sinh thì ấy là vận số con dân nước Việt còn may lắm vậy.

Vì sao? Vì giặc phương Bắc với nước ta là kẻ thù không đội trời chung, mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn rửa nhục, không lo trừ hung, lại không tu dưỡng, rèn luyện bản thân, chẳng khác nào quay mũi giáo mà xin đầu hàng, giơ tay không mà chịu thua giặc. Nếu vậy, rồi đây, khi quân nghịch tặc đến, các ngươi sẽ không tránh khỏi nỗi thẹn muôn đời, há còn mặt mũi nào đứng trong cõi trời che đất chở này nữa? Cho nên ta viết mấy lời hiệu triệu này để các ngươi biết mà mở lòng mở trí mình ra. Ấy là vận nước còn may lắm vậy.


ĐÔNG TRIỀU
(Phỏng theo HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN của HƯNG ĐẠO ĐẠI VƯƠNG TRẦN QUỐC TUẤN)
Về Đầu Trang Go down
https://www.youtube.com/hsn2k3
HanSiNguyen

HanSiNguyen

Tổng số bài gửi : 2855
Registration date : 12/10/2009

HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN   HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN I_icon13Thu 04 Aug 2016, 14:27

HIỂM HỌA THÂM NHẬP


-CLIP TƯ LIỆU-





Về Đầu Trang Go down
https://www.youtube.com/hsn2k3
HanSiNguyen

HanSiNguyen

Tổng số bài gửi : 2855
Registration date : 12/10/2009

HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN   HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN I_icon13Fri 05 Aug 2016, 09:32

HIỂM HỌA TRUNG QUỐC
-Bài nhận định của HSN-
 
Đoạn CLIP trên đây đã nêu bật được một số hiểm họa thâm nhập của Trung Quốc vào đất nước Việt Nam, chủ yếu trên lãnh vực kinh tế:
 
-Một là, mua gom hết các mặt hàng lương thực, thực phẩm, nhu yếu phẩm do VN sản xuất với giá cao (gom HÀNG SẠCH), tạo nên tình trạng KHAN HIẾM nhu yếu phẩm trên thị trường trong nước, đẩy vật giá tăng cao, tạo ra tình trạng LẠM PHÁT, trực tiếp làm MẤT GIÁ đồng tiền VN. Từ đó mong tạo ra bất ổn xã hội.
 
-Hai là, theo dòng chảy ngược lại, tăng cường tối đa việc xuất khẩu vào thị trường VN đủ các loại HÀNG BẨN nhu yếu phẩm (trứng, sữa, trái cây, thịt thối, bột nêm độc hại, động vật và thực vật đã qua biến đổi GEN) với giá CỰC RẺ, nhằm khơi gợi lòng tham của thương lái và người tiêu thụ. Mục đích sâu xa là nhằm ĐẦU ĐỘC người Việt, từ già tới trẻ, làm băng hoại thế hệ tương lai với những mầm mống gây Ung thư, Tim mạch, Tiểu đường.
 

Nhưng đoạn CLIP nêu trên vẫn CHƯA ĐẦY ĐỦ… HIỂM HỌA THÂM NHẬP còn lớn hơn, đa dạng hơn, tinh vi hơn và thâm độc hơn thế nhiều…


Về Đầu Trang Go down
https://www.youtube.com/hsn2k3
HanSiNguyen

HanSiNguyen

Tổng số bài gửi : 2855
Registration date : 12/10/2009

HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN   HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN I_icon13Sat 06 Aug 2016, 09:33

rose

VŨ ANH KHANH! VŨ ANH KHANH!

Chỉ một bài thơ THA LA XÓM ĐẠO, thanh danh cũng đủ để trở thành bất tử. Đó là bài thơ viết về những người VÌ NƯỚC VÌ DÂN, quên thân mình, bỏ tất cả ra đi KHÁNG PHÁP

rose

THA LA XÓM ĐẠO

-Đây Tha La xóm đạo,
Có trái ngọt, cây lành.
Tôi về thăm một dạo,
Giữa mùa nắng vàng hanh,
Ngậm ngùi, Tha La bảo:
- Đây rừng xanh, rừng xanh,
Bụi đùn quanh ngõ vắng,
Khói đùn quanh nóc tranh,
Gió đùn quanh mây trắng,
Và lửa loạn xây thành.

Viễn khách ơi! Hãy dừng chân cho hỏi
Nắng hạ vàng ngàn hoa gạo rưng rưng
Đây Tha La, một xóm đạo ven rừng.
Có trái ngọt, cây lành im bóng lá,


Con đường đỏ bụi phủ mờ gót lạ
Ngày êm êm lòng viễn khách bơ vơ!
Về chi đây! Khách hỡi! Có ai chờ?
Ai đưa đón? -Xin thưa, tôi lạc bước!

Không là duyên, không là bèo kiếp trước,
Không có ai chờ, đưa đón tôi đâu!
Rồi quạnh hiu, khách lặng lẽ cúi đầu,
Tìm hoa rụng lạc loài trên vệ cỏ.


Nghìn cánh hoa bay ngẩn ngơ trong gió
Gạo rưng rưng, nghìn hoa máu rưng rưng.
Nhìn hoa rơi, lòng khách bỗng bâng khuâng
Tha La hỏi: - Khách buồn nơi đây vắng?


-Không, tôi buồn vì mây trời đây trắng!
-Và khách buồn vì tiếng gió đang hờn?
Khách nhẹ cười, nghe gió nổi từng cơn.
Gió vun vút, gió rợn rùng, gió rít,


Bỗng đâu đây vẳng véo von tiếng địch:
-Thôi hết rồi! Còn chi nữa Tha La!
Bao người đi thề chẳng trở lại nhà
Nay đã chết giữa chiến trường ly loạn!


Tiếng địch càng cao, não nùng ai oán
Buồn trưa trưa, lây lất buồn trưa trưa
Buồn xưa xưa, ngây ngất buồn xưa xưa
Lòng viễn khách bỗng dưng tê tái lạnh


Khách rùng mình, ngẩn ngơ người hiu quạnh
- Thôi hết rồi! Còn chi nữa Tha La!
Đây mênh mông xóm đạo với rừng già
Nắng lổ đổ rụng trên đầu viễn khách.


Khách bước nhẹ theo con đường đỏ quạch.
Gặp cụ già đang ngắm gió bâng khuâng
Đang đón mây xa... Khách bỗng ngại ngần:
-Kính thưa cụ, vì sao Tha La vắng?


Cụ ngạo nghễ cười rung rung râu trắng,
Nhẹ bảo chàng: "Em chẳng biết gì ư?
Bao năm qua khói loạn phủ mịt mù!
Người nước Việt ra đi vì nước Việt


Tha La vắng vì Tha La đã biết,
Thương giống nòi, đau đất nước lầm than".
Trời xa xanh, mây trắng nghẹn ngàn hàng
Ngày hiu quạnh. ờ...Ơ...Hơ... Tiếng hát,


Buồn như gió lướt, lạnh dài đôi khúc nhạc.
Tiếng hát rằng:
Tha La hận quốc thù,
Tha La buồn tiếng kiếm.
Não nùng chưa! Tha La nguyện hy sinh
Ờ... Ơ... Hơ... Có một đám Chiên lành
Quỳ cạnh Chúa một chiều xưa lửa dậy


Quỳ cạnh chúa, đám Chiên lành run rẩy:
-Lạy đức Thánh Cha!
Lạy đức Thánh Mẹ!
Lạy đức Thánh Thần
Chúng con xin về cõi tục để làm dân...
Rồi... cởi trả áo tu,
Rồi... xếp kinh cầu nguyện
Rồi... nhẹ bước trở về trần...

Viễn khách ơi! Viễn khách ơi! Người hãy dừng chân,
Nghe Tha La kể, nhưng mà thôi khách nhé!


Đất đã chuyển rung lòng bao thế hệ
Trời Tha La vần vũ đám mây tang,
Vui gì đâu mà tâm sự? Buồn làm chi cho bẽ bàng!
Ờ... Ơ... Hơ...ờ... ơ Hơ... Tiếng hát;


Rung lành lạnh, ngân trầm đôi khúc nhạc,
Buồn tênh tênh, não lòng lắm khách ơi!
Tha La thương người viễn khách quá đi thôi!
Khách ngoảnh mặt nghẹn ngào trông nắng đổ


Nghe gió thổi như trùng dương sóng vỗ.
Lá rừng cao vàng rụng lá rừng bay...
Giờ khách đi. Tha La nhắn câu này:
-Khi hết giặc, khách hãy về thăm nhé!


Hãy về thăm xóm đạo
Có trái ngọt cây lành
Tha La dâng ngàn hoa gạo
Và suối mát rừng xanh
Xem đám Chiên hiền thương áo trắng
Nghe trời đổi gió nhớ quanh quanh... 


VŨ ANH KHANH

(*) Tha La là một địa danh thuộc Trảng Bàng, Tây Ninh, cách Thị trấn Trảng Bàng khoảng 3 cây số

rose

Bây giờ, trong thời đại mới, trước hiểm họa xâm lược mới, cần có những VŨ ANH KHANH khác, và những bài thơ như THA LA khác.


Ta, hận mình tài sơ sức mỏn, không viết nổi những lời thơ hào hùng mà thiết tha như vậy... Trông đợi ở NGƯỜI SAU mà thôi....
Về Đầu Trang Go down
https://www.youtube.com/hsn2k3
Sponsored content




HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN   HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
HỊCH TƯỚNG SĨ VĂN
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: TRÚC LÝ QUÁN :: Lịch Sử-