Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesVietUniĐăng kýĐăng Nhập
Bài viết mới
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:15

BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Yesterday at 12:48

LỀU THƠ NHẠC by Trà Mi Yesterday at 12:15

NỒI CƠM KHỔNG TỬ by mytutru Wed 27 Mar 2024, 23:23

Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Wed 27 Mar 2024, 22:49

Trang Thơ Phạm Đa Tình by Phạm Đa Tình Wed 27 Mar 2024, 20:46

Xem tướng mạo đàn ông ngoại tình, lăng nhăng by Trà Mi Tue 26 Mar 2024, 12:32

Giọng hát "Cọp nhai đậu phộng" by Trà Mi Tue 26 Mar 2024, 12:29

Những Bài Giảng Hay Thầy Thích Pháp Hoà by mytutru Tue 26 Mar 2024, 07:39

Khoảnh Khắc Vui Với Đường Thi by Tam Muội Mon 25 Mar 2024, 00:30

Con Đường Tâm Mytutru TKN Đào Liên by mytutru Sun 24 Mar 2024, 23:42

Tranh Thơ Viễn Phương by Viễn Phương Sat 23 Mar 2024, 02:26

Mái Nhà Chung by mytutru Fri 22 Mar 2024, 20:26

Người Em Gái Da Vàng by Viễn Phương Fri 22 Mar 2024, 19:10

Một thoáng mây bay 12 by Ai Hoa Fri 22 Mar 2024, 07:06

TRUYỆN KIỀU CÓ TRƯỚC ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH, VÀ LÀ CỦA VIỆT NAM ??? by Trà Mi Thu 21 Mar 2024, 10:43

Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Wed 20 Mar 2024, 11:16

Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Wed 20 Mar 2024, 11:07

Lục bát by Tinh Hoa Mon 18 Mar 2024, 07:21

PHÁP VIỆN MINH ĐĂNG QUANG TĂNG NI & Đại Chúng by mytutru Mon 18 Mar 2024, 00:55

SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Sat 16 Mar 2024, 20:15

Putin dối trá khi trả lời Tucker Carlson by Trà Mi Fri 15 Mar 2024, 11:39

Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:20

7 chữ by Tinh Hoa Fri 15 Mar 2024, 03:27

BẮT CÁ TRỜI MƯA by Phương Nguyên Wed 13 Mar 2024, 20:48

5 chữ by Tinh Hoa Wed 13 Mar 2024, 07:56

Tiến Trình Tu Học Phật - Thành Phật by mytutru Mon 11 Mar 2024, 23:17

Tập Mỗi Ngày by mytutru Mon 11 Mar 2024, 22:48

Lan ĐV 8 by buixuanphuong09 Mon 11 Mar 2024, 11:06

SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Mon 11 Mar 2024, 08:02

Tự điển
* Tự Điển Hồ Ngọc Đức



* Tự Điển Hán Việt
Hán Việt
Thư viện nhạc phổ
Tân nhạc ♫
Nghe Nhạc
Cải lương, Hài kịch
Truyện Audio
Âm Dương Lịch
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

Share | 
 

 Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Chuyển đến trang : Previous  1, 2
Tác giảThông điệp
Trà Mi

Trà Mi

Tổng số bài gửi : 7086
Registration date : 01/04/2011

Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được   Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 I_icon13Wed 08 May 2019, 12:38

Trăng đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Trăng đã viết:
Trà Mi đã viết:
Nếu hôm nay là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời bạn. Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được nữa


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-110


Roxy uể oải bước xuống giường, lết những bước đi mệt mỏi vào nhà tắm. Bất chợt cô hét lên kinh hoàng: A!!!!!

Một con quỷ xấu xí xuất hiện trong gương. Tóc nó xù lên như bị điện giật, đôi mắt sưng húp, đỏ hoe và ướt nhẹp, mặt nó gồ ghề nhăn nheo lấm tấm đầy mụn đỏ. Cô lại khóc, nước mắt tuôn chảy, lăn dài trên má, tràn qua môi, vào miệng, mặn đắng. Đã một tuần nay cô không thể ngủ được, lúc nào cô cũng nghe thấy tiếng hai đứa trẻ kêu khóc xin cô đừng bỏ chúng. Cô nhìn xuống chiếc bụng đang to lên mỗi ngày của mình mà đau xót. Hai sinh mệnh bé nhỏ đang chờ đợi được nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Cô sẽ giữ chúng lại, đưa chúng đến với thế giới này, bất kể có chuyện gì xảy ra đi nữa…

Roxy xả nước vào bồn tắm, chải lại mái tóc, chọn một chiếc váy rộng để mặc và ra ngoài. Lát nữa, Paul sẽ gặp cô. Suốt một tháng qua anh ta vẫn luôn ép cô phải bỏ hai đứa bé, cô đã cho anh ta thêm một tuần suy nghĩ, và hôm nay là lúc cô đến để nghe câu trả lời. Nhưng dù câu trả lời của anh ta là gì thì cũng không thể làm thay đổi quyết định của cô: cô sẽ sinh con.

Roxy ngồi trong quán café nơi họ đã hẹn nhau. Ba giờ trôi qua, Paul không đến. Không một tin nhắn, không một cuộc gọi. Cô cố gắng gọi cho anh ta nhưng không được. Anh ta là một con quỷ máu lạnh, anh ta hoàn toàn không biết tình yêu là gì, càng không biết đến tình thân và trách nhiệm. Roxy đau đớn nhớ về những kỷ niệm đã qua, tại sao cô lại yêu say đắm một kẻ dối trá như vậy. Liệu cuộc đời của cô, các con cô sẽ ra sao? Cô không dám nghĩ đến…


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-210


Roxy quyết định chuyển đến chỗ ở mới, một căn hộ ẩm thấp với một phòng ngủ chỉ đủ kê chiếc giường đơn và gian bếp nhỏ, mọi đồ dùng đã cũ kỹ và vòi nước thì han rỉ. Đêm nào tiếng nước rơi tí tách cũng khiến cô không thể ngủ được. Cô không dám nói gì với bố mẹ vì cô biết họ sẽ không sống nổi khi mà cô con gái ngoan mà họ luôn tin tưởng lại trở thành như bây giờ. Dù sao, cô cũng đã may mắn tìm được công việc thu ngân trong một cửa hàng đồ ăn nhanh.

Nỗi đau chưa bao giờ chấm dứt với Roxy khi mỗi ngày đến trường, hàng trăm cặp mắt nhìn vào bụng cô chằm chặp soi mói. Cô cũng không có thời gian để tâm, bởi vì cô cần phải tập trung để hiểu bài ngay trên lớp. Cô không thể nghiên cứu bài thêm sau khi tan lớp vì công việc ở cửa hàng. Nếu không đi làm, cô và hai đứa trẻ trong bụng, hoặc sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, hoặc là sẽ không có gì để ăn vào sáng hôm sau.

***

Vào một buổi tối, Roxy kết thúc ca làm việc sớm hơn bình thường. Cơn mưa chiều nay lớn quá, đến tận tối vẫn chưa tạnh. Cửa hàng vắng khách nên ông chủ cũng đóng cửa sớm. Roxy gắng bước đi thật cẩn thận trên con đường trơn trượt dẫn đến trạm xe buýt, chốc chốc lại có một cơn gió thổi đến như muốn kéo cô và chiếc ô bay lên.

Bất chợt, cô nhìn thấy một người đàn ông trong chiếc áo măng tô đen ướt sũng đang đứng dưới cơn mưa như trút nước. Anh ta dường như không chú ý đến ai cả và hẳn cũng đã đứng như thế rất lâu rồi. Tò mò, cô tiến lại gần:

– Chào anh!

Người đàn ông im lặng.

– Trời mưa to quá nhỉ, anh đã ăn tối chưa?

Anh ta vẫn im lặng…

– Anh có lạnh không? Anh vẫn ổn chứ?

Người đàn ông tuyệt nhiên không nói một lời nào, cũng không quay lại nhìn cô. Ánh mắt anh ta vô hồn xa xăm như không hề nghe thấy tiếng cô nói. Cô không biết phải làm gì, hẳn anh ta đã trải qua chuyện gì đó khủng khiếp. Cô im lặng, đứng che ô cho người đàn ông lạ và chờ anh ta lên xe buýt. Một chuyến, hai chuyến, ba chuyến… rất nhiều chuyến xe buýt đã đi qua, anh ta vẫn bất động, và không có vẻ muốn lên bất kỳ chuyến xe nào.


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-310


– Này anh, chỉ còn một chuyến buýt cuối cùng đó. Hoặc là anh sẽ lên xe, hoặc là anh sẽ đứng dưới trời mưa này đến sáng mai để chờ chuyến tiếp theo về nhà.

Vẫn chỉ có sự im lặng kéo dài…

– Hẳn anh đã trải qua một điều vô cùng tồi tệ…

– Hôm nay là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi. Cuối cùng người đàn ông cũng mở lời.

– Vậy thì ngày mai chắc chắn sẽ không thể tệ hơn được nữa. Sao anh không trở về và đợi đến ngày mai để đón nhận điều tốt lành hơn nhỉ.

Người đàn ông đưa mắt sang nhìn cô, không nói lời nào. Đôi mắt anh đỏ hoe, đục ngầu, chất chứa đầy nỗi đau. Chuyến xe cuối cùng cũng tiến đến, cô lặng lẽ nhìn người đàn ông bên cạnh.

– Cô hãy lên xe và về đi. Tôi không nghĩ rằng đứa bé trong bụng cô muốn ở đây trong cơn mưa như thế này đâu. – Người đàn ông ôn tồn nói.

– Mọi điều tốt lành sẽ đến với anh. Bảo trọng.

Roxy đưa chiếc ô của mình cho người đàn ông và lên xe buýt, cố gắng không để hình ảnh của anh ta ám ảnh trong tâm trí. Cô không thể không thừa nhận rằng mình đồng cảm với anh. Khi bị bạn trai bỏ rơi với cái bụng đang lớn lên mỗi ngày, cô không hiểu điều gì khiến cô có thể vượt qua được nỗi đau đó. Có lẽ là nhờ hai đứa trẻ này, chúng thực sự là món quà quý giá nhất Thượng Đế dành cho cô.


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-410


Kết thúc ca làm ngày hôm sau, Roxy vô cùng mệt mỏi với hàng tá hoá đơn. Cô rảo bước mệt mỏi chậm chạp đến bến buýt. Từ xa cô đã trông thấy một người đàn ông đang mỉm cười nhìn cô. Mặt cô bất giác nóng bừng lên, cô nhất thời chưa nhận ra anh ta là ai nhưng có một cảm giác rất thân quen. Cô tiến đến, người đàn ông vẫn mỉm cười với cô, anh rút từ trong túi ra chiếc ô. Thì ra đó chính là người đàn ông hôm qua. Hôm nay anh ta là một người khác hẳn với khuôn mặt điển trai và nụ cười thanh tú, không giống ông chú 40 tuổi với râu tóc bù xù và điệu bộ khó coi mà cô đã gặp.

– Cảm ơn em vì đã cho tôi mượn ô. – Người đàn ông cất lời.

– Thật mừng vì đã gặp anh hôm nay. – Roxy mỉm cười.

– Thật mừng là tôi vẫn còn ở đây để gặp em. Em đã không chỉ cho tôi một chiếc ô, em đã cho tôi một cuộc đời mới.” – Anh ta nhìn thẳng vào mắt Roxy, đầy chân thành.

***

Vào ngày hôm trước, anh chàng Danny (tên của người đàn ông) nhận được bản án tử hình từ bác sĩ, anh bị chẩn đoán đã mắc bệnh ung thư và không có nhiều cơ hội sống sót. Trước tin dữ, anh đã hoàn toàn suy sụp. Anh còn quá trẻ để nằm thoi thóp trong bệnh viện, chịu đựng những cơn đau tột cùng và rụng hết tóc vì hóa chất. Anh đã chứng kiến sự đau đớn của cha khi chiến đấu với căn bệnh này từ khi còn là một đứa trẻ và đó là những ký ức kinh hoàng nhất cuộc đờii. Danny đã lớn lên trong nỗi sợ hãi đó và anh không muốn lại sống như vậy.

Hôm ấy, Danny đã đứng ở trạm xe buýt suốt 8 giờ đồng hồ dưới cơn mưa tầm tã. Tâm trí anh hoàn toàn trống rỗng, chỉ còn một suy nghĩ le lói trong đầu: làm cách nào đó để ra đi ít đau đớn nhất. Và một cô gái trẻ đã đến, đưa cho anh một chiếc ô che mưa dù người anh đã ướt đến mức không thể ướt hơn được nữa. Danny đã không ngờ rằng một người xa lạ lại dành cho anh sự quan tâm tử tế như vậy, bất giác anh không còn muốn kết thúc cuộc đời mình nữa.


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-510


Và cô gái đó đã nói đúng, điều tốt lành đang chờ anh ở ngày mai, vì những gì tồi tệ nhất đã xảy ra rồi. Như một phép màu, sáng hôm sau bác sĩ đã gọi điện để xin lỗi Danny vì chẩn đoán sai: anh không hề bị ung thư, đó chỉ là một khối u lành tính và anh sẽ không sao cả. Có một người khác cùng tên với anh và khi đọc kết quả, bác sỹ đã bị nhầm lẫn.

Giờ đây Roxy đã là mẹ của hai đứa con mà bố của những đứa trẻ chính là Danny. Họ đã chia ngọt sẻ bùi, cùng nhau xây dựng gia đình hơn 20 năm qua.


______________________________________________________________

Cuộc gặp gỡ hôm đó của hai con người đang chìm trong vực thẳm tuyệt vọng có lẽ là sự sắp đặt hoàn hảo của Thượng Đế, để họ tìm thấy hạnh phúc đích thực trong cuộc đời. Khi đã đến tận cùng của nỗi đau, cảnh tượng trước mặt sẽ là một bầu trời rộng mở, đúng như người ta vẫn thường nói: phía sau cơn mưa là cầu vồng.

______________________________________________________________


Nếu hôm nay là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời bạn. Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được nữa…

Trần Phong
(Nguồn: DKN)

Tỷ à, T cũng hay tự động viên mình vậy á tỷ, nhưng trong hoàn cảnh khác Roxy lol2

Cứ hy vọng đi T! Ngày mai trời lại sáng,

sáng rùi trời sẽ tối... :hoa:
[/
Dạ Thầy, ngày mai trời sẽ sáng , hông thì ngày mốt..hic

Thầy bảo sáng rùi trời sẽ tối, tối rùi sẽ tới sáng... mốt đó T ui :laughing:
Về Đầu Trang Go down
Ai Hoa

Ai Hoa

Tổng số bài gửi : 10552
Registration date : 23/11/2007

Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được   Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 I_icon13Thu 09 May 2019, 11:21

Trà Mi đã viết:
Trăng đã viết:
Trà Mi đã viết:
Trăng đã viết:
Trà Mi đã viết:
Nếu hôm nay là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời bạn. Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được nữa


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-110


Roxy uể oải bước xuống giường, lết những bước đi mệt mỏi vào nhà tắm. Bất chợt cô hét lên kinh hoàng: A!!!!!

Một con quỷ xấu xí xuất hiện trong gương. Tóc nó xù lên như bị điện giật, đôi mắt sưng húp, đỏ hoe và ướt nhẹp, mặt nó gồ ghề nhăn nheo lấm tấm đầy mụn đỏ. Cô lại khóc, nước mắt tuôn chảy, lăn dài trên má, tràn qua môi, vào miệng, mặn đắng. Đã một tuần nay cô không thể ngủ được, lúc nào cô cũng nghe thấy tiếng hai đứa trẻ kêu khóc xin cô đừng bỏ chúng. Cô nhìn xuống chiếc bụng đang to lên mỗi ngày của mình mà đau xót. Hai sinh mệnh bé nhỏ đang chờ đợi được nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Cô sẽ giữ chúng lại, đưa chúng đến với thế giới này, bất kể có chuyện gì xảy ra đi nữa…

Roxy xả nước vào bồn tắm, chải lại mái tóc, chọn một chiếc váy rộng để mặc và ra ngoài. Lát nữa, Paul sẽ gặp cô. Suốt một tháng qua anh ta vẫn luôn ép cô phải bỏ hai đứa bé, cô đã cho anh ta thêm một tuần suy nghĩ, và hôm nay là lúc cô đến để nghe câu trả lời. Nhưng dù câu trả lời của anh ta là gì thì cũng không thể làm thay đổi quyết định của cô: cô sẽ sinh con.

Roxy ngồi trong quán café nơi họ đã hẹn nhau. Ba giờ trôi qua, Paul không đến. Không một tin nhắn, không một cuộc gọi. Cô cố gắng gọi cho anh ta nhưng không được. Anh ta là một con quỷ máu lạnh, anh ta hoàn toàn không biết tình yêu là gì, càng không biết đến tình thân và trách nhiệm. Roxy đau đớn nhớ về những kỷ niệm đã qua, tại sao cô lại yêu say đắm một kẻ dối trá như vậy. Liệu cuộc đời của cô, các con cô sẽ ra sao? Cô không dám nghĩ đến…


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-210


Roxy quyết định chuyển đến chỗ ở mới, một căn hộ ẩm thấp với một phòng ngủ chỉ đủ kê chiếc giường đơn và gian bếp nhỏ, mọi đồ dùng đã cũ kỹ và vòi nước thì han rỉ. Đêm nào tiếng nước rơi tí tách cũng khiến cô không thể ngủ được. Cô không dám nói gì với bố mẹ vì cô biết họ sẽ không sống nổi khi mà cô con gái ngoan mà họ luôn tin tưởng lại trở thành như bây giờ. Dù sao, cô cũng đã may mắn tìm được công việc thu ngân trong một cửa hàng đồ ăn nhanh.

Nỗi đau chưa bao giờ chấm dứt với Roxy khi mỗi ngày đến trường, hàng trăm cặp mắt nhìn vào bụng cô chằm chặp soi mói. Cô cũng không có thời gian để tâm, bởi vì cô cần phải tập trung để hiểu bài ngay trên lớp. Cô không thể nghiên cứu bài thêm sau khi tan lớp vì công việc ở cửa hàng. Nếu không đi làm, cô và hai đứa trẻ trong bụng, hoặc sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, hoặc là sẽ không có gì để ăn vào sáng hôm sau.

***

Vào một buổi tối, Roxy kết thúc ca làm việc sớm hơn bình thường. Cơn mưa chiều nay lớn quá, đến tận tối vẫn chưa tạnh. Cửa hàng vắng khách nên ông chủ cũng đóng cửa sớm. Roxy gắng bước đi thật cẩn thận trên con đường trơn trượt dẫn đến trạm xe buýt, chốc chốc lại có một cơn gió thổi đến như muốn kéo cô và chiếc ô bay lên.

Bất chợt, cô nhìn thấy một người đàn ông trong chiếc áo măng tô đen ướt sũng đang đứng dưới cơn mưa như trút nước. Anh ta dường như không chú ý đến ai cả và hẳn cũng đã đứng như thế rất lâu rồi. Tò mò, cô tiến lại gần:

– Chào anh!

Người đàn ông im lặng.

– Trời mưa to quá nhỉ, anh đã ăn tối chưa?

Anh ta vẫn im lặng…

– Anh có lạnh không? Anh vẫn ổn chứ?

Người đàn ông tuyệt nhiên không nói một lời nào, cũng không quay lại nhìn cô. Ánh mắt anh ta vô hồn xa xăm như không hề nghe thấy tiếng cô nói. Cô không biết phải làm gì, hẳn anh ta đã trải qua chuyện gì đó khủng khiếp. Cô im lặng, đứng che ô cho người đàn ông lạ và chờ anh ta lên xe buýt. Một chuyến, hai chuyến, ba chuyến… rất nhiều chuyến xe buýt đã đi qua, anh ta vẫn bất động, và không có vẻ muốn lên bất kỳ chuyến xe nào.


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-310


– Này anh, chỉ còn một chuyến buýt cuối cùng đó. Hoặc là anh sẽ lên xe, hoặc là anh sẽ đứng dưới trời mưa này đến sáng mai để chờ chuyến tiếp theo về nhà.

Vẫn chỉ có sự im lặng kéo dài…

– Hẳn anh đã trải qua một điều vô cùng tồi tệ…

– Hôm nay là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi. Cuối cùng người đàn ông cũng mở lời.

– Vậy thì ngày mai chắc chắn sẽ không thể tệ hơn được nữa. Sao anh không trở về và đợi đến ngày mai để đón nhận điều tốt lành hơn nhỉ.

Người đàn ông đưa mắt sang nhìn cô, không nói lời nào. Đôi mắt anh đỏ hoe, đục ngầu, chất chứa đầy nỗi đau. Chuyến xe cuối cùng cũng tiến đến, cô lặng lẽ nhìn người đàn ông bên cạnh.

– Cô hãy lên xe và về đi. Tôi không nghĩ rằng đứa bé trong bụng cô muốn ở đây trong cơn mưa như thế này đâu. – Người đàn ông ôn tồn nói.

– Mọi điều tốt lành sẽ đến với anh. Bảo trọng.

Roxy đưa chiếc ô của mình cho người đàn ông và lên xe buýt, cố gắng không để hình ảnh của anh ta ám ảnh trong tâm trí. Cô không thể không thừa nhận rằng mình đồng cảm với anh. Khi bị bạn trai bỏ rơi với cái bụng đang lớn lên mỗi ngày, cô không hiểu điều gì khiến cô có thể vượt qua được nỗi đau đó. Có lẽ là nhờ hai đứa trẻ này, chúng thực sự là món quà quý giá nhất Thượng Đế dành cho cô.


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-410


Kết thúc ca làm ngày hôm sau, Roxy vô cùng mệt mỏi với hàng tá hoá đơn. Cô rảo bước mệt mỏi chậm chạp đến bến buýt. Từ xa cô đã trông thấy một người đàn ông đang mỉm cười nhìn cô. Mặt cô bất giác nóng bừng lên, cô nhất thời chưa nhận ra anh ta là ai nhưng có một cảm giác rất thân quen. Cô tiến đến, người đàn ông vẫn mỉm cười với cô, anh rút từ trong túi ra chiếc ô. Thì ra đó chính là người đàn ông hôm qua. Hôm nay anh ta là một người khác hẳn với khuôn mặt điển trai và nụ cười thanh tú, không giống ông chú 40 tuổi với râu tóc bù xù và điệu bộ khó coi mà cô đã gặp.

– Cảm ơn em vì đã cho tôi mượn ô. – Người đàn ông cất lời.

– Thật mừng vì đã gặp anh hôm nay. – Roxy mỉm cười.

– Thật mừng là tôi vẫn còn ở đây để gặp em. Em đã không chỉ cho tôi một chiếc ô, em đã cho tôi một cuộc đời mới.” – Anh ta nhìn thẳng vào mắt Roxy, đầy chân thành.

***

Vào ngày hôm trước, anh chàng Danny (tên của người đàn ông) nhận được bản án tử hình từ bác sĩ, anh bị chẩn đoán đã mắc bệnh ung thư và không có nhiều cơ hội sống sót. Trước tin dữ, anh đã hoàn toàn suy sụp. Anh còn quá trẻ để nằm thoi thóp trong bệnh viện, chịu đựng những cơn đau tột cùng và rụng hết tóc vì hóa chất. Anh đã chứng kiến sự đau đớn của cha khi chiến đấu với căn bệnh này từ khi còn là một đứa trẻ và đó là những ký ức kinh hoàng nhất cuộc đờii. Danny đã lớn lên trong nỗi sợ hãi đó và anh không muốn lại sống như vậy.

Hôm ấy, Danny đã đứng ở trạm xe buýt suốt 8 giờ đồng hồ dưới cơn mưa tầm tã. Tâm trí anh hoàn toàn trống rỗng, chỉ còn một suy nghĩ le lói trong đầu: làm cách nào đó để ra đi ít đau đớn nhất. Và một cô gái trẻ đã đến, đưa cho anh một chiếc ô che mưa dù người anh đã ướt đến mức không thể ướt hơn được nữa. Danny đã không ngờ rằng một người xa lạ lại dành cho anh sự quan tâm tử tế như vậy, bất giác anh không còn muốn kết thúc cuộc đời mình nữa.


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-510


Và cô gái đó đã nói đúng, điều tốt lành đang chờ anh ở ngày mai, vì những gì tồi tệ nhất đã xảy ra rồi. Như một phép màu, sáng hôm sau bác sĩ đã gọi điện để xin lỗi Danny vì chẩn đoán sai: anh không hề bị ung thư, đó chỉ là một khối u lành tính và anh sẽ không sao cả. Có một người khác cùng tên với anh và khi đọc kết quả, bác sỹ đã bị nhầm lẫn.

Giờ đây Roxy đã là mẹ của hai đứa con mà bố của những đứa trẻ chính là Danny. Họ đã chia ngọt sẻ bùi, cùng nhau xây dựng gia đình hơn 20 năm qua.


______________________________________________________________

Cuộc gặp gỡ hôm đó của hai con người đang chìm trong vực thẳm tuyệt vọng có lẽ là sự sắp đặt hoàn hảo của Thượng Đế, để họ tìm thấy hạnh phúc đích thực trong cuộc đời. Khi đã đến tận cùng của nỗi đau, cảnh tượng trước mặt sẽ là một bầu trời rộng mở, đúng như người ta vẫn thường nói: phía sau cơn mưa là cầu vồng.

______________________________________________________________


Nếu hôm nay là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời bạn. Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được nữa…

Trần Phong
(Nguồn: DKN)

Tỷ à, T cũng hay tự động viên mình vậy á tỷ, nhưng trong hoàn cảnh khác Roxy lol2

khác sao nè?  :thinking:

Là...là trong bụng hong có đứa bé nào à tỷ

dzị... ngoài bụng có hôn?   Rolling Eyes

Tò mò quá nha! no

_________________________
Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 Love10

Sông rồi cạn, núi rồi mòn
Thân về cát bụi, tình còn hư không
Về Đầu Trang Go down
Trăng



Tổng số bài gửi : 1841
Registration date : 23/04/2014

Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được   Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 I_icon13Sun 12 May 2019, 22:35

Ai Hoa đã viết:
Trà Mi đã viết:
Trăng đã viết:
Trà Mi đã viết:
Trăng đã viết:
Trà Mi đã viết:
Nếu hôm nay là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời bạn. Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được nữa


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-110


Roxy uể oải bước xuống giường, lết những bước đi mệt mỏi vào nhà tắm. Bất chợt cô hét lên kinh hoàng: A!!!!!

Một con quỷ xấu xí xuất hiện trong gương. Tóc nó xù lên như bị điện giật, đôi mắt sưng húp, đỏ hoe và ướt nhẹp, mặt nó gồ ghề nhăn nheo lấm tấm đầy mụn đỏ. Cô lại khóc, nước mắt tuôn chảy, lăn dài trên má, tràn qua môi, vào miệng, mặn đắng. Đã một tuần nay cô không thể ngủ được, lúc nào cô cũng nghe thấy tiếng hai đứa trẻ kêu khóc xin cô đừng bỏ chúng. Cô nhìn xuống chiếc bụng đang to lên mỗi ngày của mình mà đau xót. Hai sinh mệnh bé nhỏ đang chờ đợi được nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Cô sẽ giữ chúng lại, đưa chúng đến với thế giới này, bất kể có chuyện gì xảy ra đi nữa…

Roxy xả nước vào bồn tắm, chải lại mái tóc, chọn một chiếc váy rộng để mặc và ra ngoài. Lát nữa, Paul sẽ gặp cô. Suốt một tháng qua anh ta vẫn luôn ép cô phải bỏ hai đứa bé, cô đã cho anh ta thêm một tuần suy nghĩ, và hôm nay là lúc cô đến để nghe câu trả lời. Nhưng dù câu trả lời của anh ta là gì thì cũng không thể làm thay đổi quyết định của cô: cô sẽ sinh con.

Roxy ngồi trong quán café nơi họ đã hẹn nhau. Ba giờ trôi qua, Paul không đến. Không một tin nhắn, không một cuộc gọi. Cô cố gắng gọi cho anh ta nhưng không được. Anh ta là một con quỷ máu lạnh, anh ta hoàn toàn không biết tình yêu là gì, càng không biết đến tình thân và trách nhiệm. Roxy đau đớn nhớ về những kỷ niệm đã qua, tại sao cô lại yêu say đắm một kẻ dối trá như vậy. Liệu cuộc đời của cô, các con cô sẽ ra sao? Cô không dám nghĩ đến…


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-210


Roxy quyết định chuyển đến chỗ ở mới, một căn hộ ẩm thấp với một phòng ngủ chỉ đủ kê chiếc giường đơn và gian bếp nhỏ, mọi đồ dùng đã cũ kỹ và vòi nước thì han rỉ. Đêm nào tiếng nước rơi tí tách cũng khiến cô không thể ngủ được. Cô không dám nói gì với bố mẹ vì cô biết họ sẽ không sống nổi khi mà cô con gái ngoan mà họ luôn tin tưởng lại trở thành như bây giờ. Dù sao, cô cũng đã may mắn tìm được công việc thu ngân trong một cửa hàng đồ ăn nhanh.

Nỗi đau chưa bao giờ chấm dứt với Roxy khi mỗi ngày đến trường, hàng trăm cặp mắt nhìn vào bụng cô chằm chặp soi mói. Cô cũng không có thời gian để tâm, bởi vì cô cần phải tập trung để hiểu bài ngay trên lớp. Cô không thể nghiên cứu bài thêm sau khi tan lớp vì công việc ở cửa hàng. Nếu không đi làm, cô và hai đứa trẻ trong bụng, hoặc sẽ bị đuổi ra khỏi nhà, hoặc là sẽ không có gì để ăn vào sáng hôm sau.

***

Vào một buổi tối, Roxy kết thúc ca làm việc sớm hơn bình thường. Cơn mưa chiều nay lớn quá, đến tận tối vẫn chưa tạnh. Cửa hàng vắng khách nên ông chủ cũng đóng cửa sớm. Roxy gắng bước đi thật cẩn thận trên con đường trơn trượt dẫn đến trạm xe buýt, chốc chốc lại có một cơn gió thổi đến như muốn kéo cô và chiếc ô bay lên.

Bất chợt, cô nhìn thấy một người đàn ông trong chiếc áo măng tô đen ướt sũng đang đứng dưới cơn mưa như trút nước. Anh ta dường như không chú ý đến ai cả và hẳn cũng đã đứng như thế rất lâu rồi. Tò mò, cô tiến lại gần:

– Chào anh!

Người đàn ông im lặng.

– Trời mưa to quá nhỉ, anh đã ăn tối chưa?

Anh ta vẫn im lặng…

– Anh có lạnh không? Anh vẫn ổn chứ?

Người đàn ông tuyệt nhiên không nói một lời nào, cũng không quay lại nhìn cô. Ánh mắt anh ta vô hồn xa xăm như không hề nghe thấy tiếng cô nói. Cô không biết phải làm gì, hẳn anh ta đã trải qua chuyện gì đó khủng khiếp. Cô im lặng, đứng che ô cho người đàn ông lạ và chờ anh ta lên xe buýt. Một chuyến, hai chuyến, ba chuyến… rất nhiều chuyến xe buýt đã đi qua, anh ta vẫn bất động, và không có vẻ muốn lên bất kỳ chuyến xe nào.


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-310


– Này anh, chỉ còn một chuyến buýt cuối cùng đó. Hoặc là anh sẽ lên xe, hoặc là anh sẽ đứng dưới trời mưa này đến sáng mai để chờ chuyến tiếp theo về nhà.

Vẫn chỉ có sự im lặng kéo dài…

– Hẳn anh đã trải qua một điều vô cùng tồi tệ…

– Hôm nay là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời tôi. Cuối cùng người đàn ông cũng mở lời.

– Vậy thì ngày mai chắc chắn sẽ không thể tệ hơn được nữa. Sao anh không trở về và đợi đến ngày mai để đón nhận điều tốt lành hơn nhỉ.

Người đàn ông đưa mắt sang nhìn cô, không nói lời nào. Đôi mắt anh đỏ hoe, đục ngầu, chất chứa đầy nỗi đau. Chuyến xe cuối cùng cũng tiến đến, cô lặng lẽ nhìn người đàn ông bên cạnh.

– Cô hãy lên xe và về đi. Tôi không nghĩ rằng đứa bé trong bụng cô muốn ở đây trong cơn mưa như thế này đâu. – Người đàn ông ôn tồn nói.

– Mọi điều tốt lành sẽ đến với anh. Bảo trọng.

Roxy đưa chiếc ô của mình cho người đàn ông và lên xe buýt, cố gắng không để hình ảnh của anh ta ám ảnh trong tâm trí. Cô không thể không thừa nhận rằng mình đồng cảm với anh. Khi bị bạn trai bỏ rơi với cái bụng đang lớn lên mỗi ngày, cô không hiểu điều gì khiến cô có thể vượt qua được nỗi đau đó. Có lẽ là nhờ hai đứa trẻ này, chúng thực sự là món quà quý giá nhất Thượng Đế dành cho cô.


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-410


Kết thúc ca làm ngày hôm sau, Roxy vô cùng mệt mỏi với hàng tá hoá đơn. Cô rảo bước mệt mỏi chậm chạp đến bến buýt. Từ xa cô đã trông thấy một người đàn ông đang mỉm cười nhìn cô. Mặt cô bất giác nóng bừng lên, cô nhất thời chưa nhận ra anh ta là ai nhưng có một cảm giác rất thân quen. Cô tiến đến, người đàn ông vẫn mỉm cười với cô, anh rút từ trong túi ra chiếc ô. Thì ra đó chính là người đàn ông hôm qua. Hôm nay anh ta là một người khác hẳn với khuôn mặt điển trai và nụ cười thanh tú, không giống ông chú 40 tuổi với râu tóc bù xù và điệu bộ khó coi mà cô đã gặp.

– Cảm ơn em vì đã cho tôi mượn ô. – Người đàn ông cất lời.

– Thật mừng vì đã gặp anh hôm nay. – Roxy mỉm cười.

– Thật mừng là tôi vẫn còn ở đây để gặp em. Em đã không chỉ cho tôi một chiếc ô, em đã cho tôi một cuộc đời mới.” – Anh ta nhìn thẳng vào mắt Roxy, đầy chân thành.

***

Vào ngày hôm trước, anh chàng Danny (tên của người đàn ông) nhận được bản án tử hình từ bác sĩ, anh bị chẩn đoán đã mắc bệnh ung thư và không có nhiều cơ hội sống sót. Trước tin dữ, anh đã hoàn toàn suy sụp. Anh còn quá trẻ để nằm thoi thóp trong bệnh viện, chịu đựng những cơn đau tột cùng và rụng hết tóc vì hóa chất. Anh đã chứng kiến sự đau đớn của cha khi chiến đấu với căn bệnh này từ khi còn là một đứa trẻ và đó là những ký ức kinh hoàng nhất cuộc đờii. Danny đã lớn lên trong nỗi sợ hãi đó và anh không muốn lại sống như vậy.

Hôm ấy, Danny đã đứng ở trạm xe buýt suốt 8 giờ đồng hồ dưới cơn mưa tầm tã. Tâm trí anh hoàn toàn trống rỗng, chỉ còn một suy nghĩ le lói trong đầu: làm cách nào đó để ra đi ít đau đớn nhất. Và một cô gái trẻ đã đến, đưa cho anh một chiếc ô che mưa dù người anh đã ướt đến mức không thể ướt hơn được nữa. Danny đã không ngờ rằng một người xa lạ lại dành cho anh sự quan tâm tử tế như vậy, bất giác anh không còn muốn kết thúc cuộc đời mình nữa.


Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 C1-510


Và cô gái đó đã nói đúng, điều tốt lành đang chờ anh ở ngày mai, vì những gì tồi tệ nhất đã xảy ra rồi. Như một phép màu, sáng hôm sau bác sĩ đã gọi điện để xin lỗi Danny vì chẩn đoán sai: anh không hề bị ung thư, đó chỉ là một khối u lành tính và anh sẽ không sao cả. Có một người khác cùng tên với anh và khi đọc kết quả, bác sỹ đã bị nhầm lẫn.

Giờ đây Roxy đã là mẹ của hai đứa con mà bố của những đứa trẻ chính là Danny. Họ đã chia ngọt sẻ bùi, cùng nhau xây dựng gia đình hơn 20 năm qua.


______________________________________________________________

Cuộc gặp gỡ hôm đó của hai con người đang chìm trong vực thẳm tuyệt vọng có lẽ là sự sắp đặt hoàn hảo của Thượng Đế, để họ tìm thấy hạnh phúc đích thực trong cuộc đời. Khi đã đến tận cùng của nỗi đau, cảnh tượng trước mặt sẽ là một bầu trời rộng mở, đúng như người ta vẫn thường nói: phía sau cơn mưa là cầu vồng.

______________________________________________________________


Nếu hôm nay là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời bạn. Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được nữa…

Trần Phong
(Nguồn: DKN)

Tỷ à, T cũng hay tự động viên mình vậy á tỷ, nhưng trong hoàn cảnh khác Roxy lol2

khác sao nè?  :thinking:

Là...là trong bụng hong có đứa bé nào à tỷ

dzị... ngoài bụng có hôn?   Rolling Eyes

Tò mò quá nha!  no
Thầy ghẹo T nè, tỷ TM nói thầy gì cũng biết hết á lol2
Về Đầu Trang Go down
Trà Mi

Trà Mi

Tổng số bài gửi : 7086
Registration date : 01/04/2011

Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được   Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 I_icon13Mon 13 May 2019, 07:43

Trăng đã viết:
Ai Hoa đã viết:
Trà Mi đã viết:
Trăng đã viết:
Trà Mi đã viết:
Trăng đã viết:


Tỷ à, T cũng hay tự động viên mình vậy á tỷ, nhưng trong hoàn cảnh khác Roxy lol2

khác sao nè?  :thinking:

Là...là trong bụng hong có đứa bé nào à tỷ

dzị... ngoài bụng có hôn?   Rolling Eyes

Tò mò quá nha!  no
Thầy ghẹo T nè, tỷ TM nói thầy gì cũng biết hết á lol2

có 1 cái ổng hổng biết đó T  :cuoi1: :cuoi1: :cuoi1:
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content




Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được   Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được - Page 2 I_icon13

Về Đầu Trang Go down
 
Đừng buồn, ngày mai sẽ chẳng thể nào tệ hơn được
Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 2 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : Previous  1, 2

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
daovien.net :: KIẾN THỨC và CUỘC SỐNG :: Hoa thơm cỏ lạ-