Bài viết mới | Những Bài Giảng Hay Thầy Thích Pháp Hoà by mytutru Yesterday at 20:28
Thơ Nguyên Hữu 2022 by Nguyên Hữu Yesterday at 20:15
Hơn 3.000 bài thơ tình Phạm Bá Chiểu by phambachieu Yesterday at 16:18
BÊN GIÒNG LỊCH SỬ 1940-1965 - LM CAO VĂN LUẬN by Trà Mi Yesterday at 10:41
TRUYỆN KIỀU CÓ TRƯỚC ĐOẠN TRƯỜNG TÂN THANH, VÀ LÀ CỦA VIỆT NAM ??? by Trà Mi Yesterday at 10:27
Lục bát by Tinh Hoa Yesterday at 07:21
PHÁP VIỆN MINH ĐĂNG QUANG TĂNG NI & Đại Chúng by mytutru Yesterday at 00:55
SƯ TOẠI KHANH (những bài giảng nên nghe) by mytutru Sat 16 Mar 2024, 20:15
Xem tướng mạo đàn ông ngoại tình, lăng nhăng by Trà Mi Sat 16 Mar 2024, 10:05
Putin dối trá khi trả lời Tucker Carlson by Trà Mi Fri 15 Mar 2024, 11:39
Trang thơ Tú_Yên (P2) by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:20
Chùm thơ "Có lẽ..." by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:09
Thơ Tú_Yên phổ nhạc by Tú_Yên tv Fri 15 Mar 2024, 11:07
7 chữ by Tinh Hoa Fri 15 Mar 2024, 03:27
Một thoáng mây bay 12 by Ai Hoa Thu 14 Mar 2024, 09:55
BẮT CÁ TRỜI MƯA by Phương Nguyên Wed 13 Mar 2024, 20:48
5 chữ by Tinh Hoa Wed 13 Mar 2024, 07:56
Tiến Trình Tu Học Phật - Thành Phật by mytutru Mon 11 Mar 2024, 23:17
Tập Mỗi Ngày by mytutru Mon 11 Mar 2024, 22:48
Lan ĐV 8 by buixuanphuong09 Mon 11 Mar 2024, 11:06
SẦU LY BIỆT by Phương Nguyên Mon 11 Mar 2024, 08:02
LỀU THƠ NHẠC by Phương Nguyên Sun 10 Mar 2024, 08:39
MỪNG NGÀY 08.03 by Phương Nguyên Sun 10 Mar 2024, 08:21
Chỉn by Trà Mi Sat 09 Mar 2024, 12:30
Lỗi 404 by mytutru Fri 08 Mar 2024, 11:09
Thể Tánh Muôn Loài by mytutru Tue 05 Mar 2024, 23:44
5-8-8-8 by Tinh Hoa Tue 05 Mar 2024, 03:32
Còn mãi duyên thầy by buixuanphuong09 Mon 04 Mar 2024, 13:37
Con Đường Tâm Mytutru TKN Đào Liên by mytutru Sat 02 Mar 2024, 12:09
Hoa Sen Ao Sen by mytutru Sat 02 Mar 2024, 08:27
|
Âm Dương Lịch |
Ho Ngoc Duc's Lunar Calendar
|
| | Nhớ Về Trại Tỵ Nạn Galang | |
| |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Ai Hoa
Tổng số bài gửi : 10549 Registration date : 23/11/2007
| Tiêu đề: Re: Nhớ Về Trại Tỵ Nạn Galang Fri 11 Jan 2019, 12:16 | |
| - Trà Mi đã viết:
- NHẬT KÝ 29 NGÀY VƯỢT BIỂN
Lê Minh
(tiếp theo)
Đảo Hải Tặc, ngày Thứ 4: máy bay!
Cơn giông bão đã qua. Mặt trời đã ló dạng ở chân trời. Ngoài bờ biển không còn một bóng tàu hải tặc nào. Chắc họ biết là cơn bão đã qua sợ máy bay LHQ nhìn thấy rồi chụp hình nên bỏ đi hết.
Chúng tôi kéo ra ngoài bờ biển để hít thở không khí trong lành của biển sau bao ngày trốn chui, trốn nhủi trong hang đá!
Có người đói bụng quá thấy mấy cây đậu ma bẻ hạt ra ăn, trúng thực ói ra mật xanh, không chết là may!
Đến trưa thì chúng tôi nghe có tiếng máy bay vòng quanh hòn đảo nhỏ. Mọi người mừng rỡ chạy ra bờ biển, cởi áo ra quơ lên trên cốt ý cho viên phi công thấy.
Chiếc máy bay đảo lại nhiều vòng rồi bay thật thấp như có ý nói là họ đã thấy chúng tôi, rồi cất cánh bay cao về đất liền.
Mọi người hân hoan tay bắt mặt mừng. Cái giá quá đắt của 2 chữ Tự Do của chúng tôi sắp sửa được đền bù!
Ngày Cuối Cùng: Chết sau khi có ăn.
Trời hừng sáng là chúng tôi đã thấy một chiến hạm thật lớn của hải quân Thailand do Cao Ủy Tỵ Nạn mướn đậu ở ngoài khơi!
Họ thả hai chiếc ca nô xuống rồi chạy vào đảo nhỏ. Từng người dìu nhau ra ca nô mỗi lần 10 người, phụ nữ, trẻ em đi trước, sau đó thì mới tới đàn ông, thanh niên.
Trên tàu họ đã nấu cháo thật nhừ với cá muối chiên phân phát cho mỗi người chúng tôi. Họ biết chúng tôi đói khát lắm rồi nên không dám cho ăn nhiều chỉ phát cho mỗi người một chén cháo lỏng và nửa ly nước cam, bảo là nên ăn từ từ cho bao tử quen với cơn đói nhiều ngày.
Thật không may mắn cho một anh thanh niên, ăn uống xong anh ta ngã ra nằm thở hổn hển mặt mày nổi đen rồi trút hơi thở sau cùng!
Anh bạn ơi! 29 ngày gian nan, đói khát trên biển cả anh vẫn chịu đựng nổi, sao chỉ còn vài giờ để nhìn thấy bến bờ tự do thì anh lại vội bỏ ra đi!
Người thủy thủ lấy tấm vải trắng che thân thể anh ta mà nước mắt lưng tròng!
Xa xa những hàng dừa xanh, những căn nhà hiện lên lờ mờ của bến cảng tỉnh Songkhla!
Từ đây, chúng tôi biết mình đã sống lại, như sang một kiếp khác.
***
Nhiều năm đã qua.
Những người sống sót trên con tàu mỏng manh năm xưa không biết nay ra sao. Tại vùng Little Saigon, có lần trong một trong ngôi chợ VN rồi sau đó trong Home Depot , tôi được thấy lại một bóng hồng quen, đó là cô bạn gái của chàng Trung Uý Hải Quân đóng vai tài công trong chuyến tầu năm xưa. Nhớ lại 29 ngày đêm cùng chung một con tàu đầy sóng gió, khi gặp lại cô tôi có mở lời chào nhưng rồi cả hai lần đều cảm thấy cô nhìn đi chỗ khác, không còn nhớ hoặc không còn muốn nhớ.
Biết bao khổ nhục. Quên đi là phải. Gợi lại làm gì. Tôi biết vậy mà vẫn viết lại những trang nhật ký này để tưởng nhớ đến 138 người bạn đã cùng tôi 29 ngày đêm lênh đênh trên biển cả, những người bạn đã may mắn đến được bến bờ tự do, và những người bạn đã gởi nắm xương tàn dưới lòng đại dương.
Lê Minh
Nguồn: Hưng Việt Hai chữ TỰ DO thật là quá đắt! _________________________ Sông rồi cạn, núi rồi mòn Thân về cát bụi, tình còn hư không |
| | | Trăng
Tổng số bài gửi : 1841 Registration date : 23/04/2014
| Tiêu đề: Re: Nhớ Về Trại Tỵ Nạn Galang Sat 12 Jan 2019, 17:59 | |
| - Ai Hoa đã viết:
- Trà Mi đã viết:
- NHẬT KÝ 29 NGÀY VƯỢT BIỂN
Lê Minh
(tiếp theo)
Đảo Hải Tặc, ngày Thứ 4: máy bay!
Cơn giông bão đã qua. Mặt trời đã ló dạng ở chân trời. Ngoài bờ biển không còn một bóng tàu hải tặc nào. Chắc họ biết là cơn bão đã qua sợ máy bay LHQ nhìn thấy rồi chụp hình nên bỏ đi hết.
Chúng tôi kéo ra ngoài bờ biển để hít thở không khí trong lành của biển sau bao ngày trốn chui, trốn nhủi trong hang đá!
Có người đói bụng quá thấy mấy cây đậu ma bẻ hạt ra ăn, trúng thực ói ra mật xanh, không chết là may!
Đến trưa thì chúng tôi nghe có tiếng máy bay vòng quanh hòn đảo nhỏ. Mọi người mừng rỡ chạy ra bờ biển, cởi áo ra quơ lên trên cốt ý cho viên phi công thấy.
Chiếc máy bay đảo lại nhiều vòng rồi bay thật thấp như có ý nói là họ đã thấy chúng tôi, rồi cất cánh bay cao về đất liền.
Mọi người hân hoan tay bắt mặt mừng. Cái giá quá đắt của 2 chữ Tự Do của chúng tôi sắp sửa được đền bù!
Ngày Cuối Cùng: Chết sau khi có ăn.
Trời hừng sáng là chúng tôi đã thấy một chiến hạm thật lớn của hải quân Thailand do Cao Ủy Tỵ Nạn mướn đậu ở ngoài khơi!
Họ thả hai chiếc ca nô xuống rồi chạy vào đảo nhỏ. Từng người dìu nhau ra ca nô mỗi lần 10 người, phụ nữ, trẻ em đi trước, sau đó thì mới tới đàn ông, thanh niên.
Trên tàu họ đã nấu cháo thật nhừ với cá muối chiên phân phát cho mỗi người chúng tôi. Họ biết chúng tôi đói khát lắm rồi nên không dám cho ăn nhiều chỉ phát cho mỗi người một chén cháo lỏng và nửa ly nước cam, bảo là nên ăn từ từ cho bao tử quen với cơn đói nhiều ngày.
Thật không may mắn cho một anh thanh niên, ăn uống xong anh ta ngã ra nằm thở hổn hển mặt mày nổi đen rồi trút hơi thở sau cùng!
Anh bạn ơi! 29 ngày gian nan, đói khát trên biển cả anh vẫn chịu đựng nổi, sao chỉ còn vài giờ để nhìn thấy bến bờ tự do thì anh lại vội bỏ ra đi!
Người thủy thủ lấy tấm vải trắng che thân thể anh ta mà nước mắt lưng tròng!
Xa xa những hàng dừa xanh, những căn nhà hiện lên lờ mờ của bến cảng tỉnh Songkhla!
Từ đây, chúng tôi biết mình đã sống lại, như sang một kiếp khác.
***
Nhiều năm đã qua.
Những người sống sót trên con tàu mỏng manh năm xưa không biết nay ra sao. Tại vùng Little Saigon, có lần trong một trong ngôi chợ VN rồi sau đó trong Home Depot , tôi được thấy lại một bóng hồng quen, đó là cô bạn gái của chàng Trung Uý Hải Quân đóng vai tài công trong chuyến tầu năm xưa. Nhớ lại 29 ngày đêm cùng chung một con tàu đầy sóng gió, khi gặp lại cô tôi có mở lời chào nhưng rồi cả hai lần đều cảm thấy cô nhìn đi chỗ khác, không còn nhớ hoặc không còn muốn nhớ.
Biết bao khổ nhục. Quên đi là phải. Gợi lại làm gì. Tôi biết vậy mà vẫn viết lại những trang nhật ký này để tưởng nhớ đến 138 người bạn đã cùng tôi 29 ngày đêm lênh đênh trên biển cả, những người bạn đã may mắn đến được bến bờ tự do, và những người bạn đã gởi nắm xương tàn dưới lòng đại dương.
Lê Minh
Nguồn: Hưng Việt Hai chữ TỰ DO thật là quá đắt! Có những người tự nguyện mất tự do đó ạ , như T có người bạn đi tìm tự do nơi xứ người , sau đó lấy vợ ,lại bị kiểm soát quyền tự do giao tiếp . |
| | | Trà Mi
Tổng số bài gửi : 7077 Registration date : 01/04/2011
| Tiêu đề: Re: Nhớ Về Trại Tỵ Nạn Galang Mon 14 Jan 2019, 08:37 | |
| - Trăng đã viết:
- Ai Hoa đã viết:
- Trà Mi đã viết:
- NHẬT KÝ 29 NGÀY VƯỢT BIỂN
Lê Minh
(tiếp theo)
Đảo Hải Tặc, ngày Thứ 4: máy bay!
Cơn giông bão đã qua. Mặt trời đã ló dạng ở chân trời. Ngoài bờ biển không còn một bóng tàu hải tặc nào. Chắc họ biết là cơn bão đã qua sợ máy bay LHQ nhìn thấy rồi chụp hình nên bỏ đi hết.
Chúng tôi kéo ra ngoài bờ biển để hít thở không khí trong lành của biển sau bao ngày trốn chui, trốn nhủi trong hang đá!
Có người đói bụng quá thấy mấy cây đậu ma bẻ hạt ra ăn, trúng thực ói ra mật xanh, không chết là may!
Đến trưa thì chúng tôi nghe có tiếng máy bay vòng quanh hòn đảo nhỏ. Mọi người mừng rỡ chạy ra bờ biển, cởi áo ra quơ lên trên cốt ý cho viên phi công thấy.
Chiếc máy bay đảo lại nhiều vòng rồi bay thật thấp như có ý nói là họ đã thấy chúng tôi, rồi cất cánh bay cao về đất liền.
Mọi người hân hoan tay bắt mặt mừng. Cái giá quá đắt của 2 chữ Tự Do của chúng tôi sắp sửa được đền bù!
Ngày Cuối Cùng: Chết sau khi có ăn.
Trời hừng sáng là chúng tôi đã thấy một chiến hạm thật lớn của hải quân Thailand do Cao Ủy Tỵ Nạn mướn đậu ở ngoài khơi!
Họ thả hai chiếc ca nô xuống rồi chạy vào đảo nhỏ. Từng người dìu nhau ra ca nô mỗi lần 10 người, phụ nữ, trẻ em đi trước, sau đó thì mới tới đàn ông, thanh niên.
Trên tàu họ đã nấu cháo thật nhừ với cá muối chiên phân phát cho mỗi người chúng tôi. Họ biết chúng tôi đói khát lắm rồi nên không dám cho ăn nhiều chỉ phát cho mỗi người một chén cháo lỏng và nửa ly nước cam, bảo là nên ăn từ từ cho bao tử quen với cơn đói nhiều ngày.
Thật không may mắn cho một anh thanh niên, ăn uống xong anh ta ngã ra nằm thở hổn hển mặt mày nổi đen rồi trút hơi thở sau cùng!
Anh bạn ơi! 29 ngày gian nan, đói khát trên biển cả anh vẫn chịu đựng nổi, sao chỉ còn vài giờ để nhìn thấy bến bờ tự do thì anh lại vội bỏ ra đi!
Người thủy thủ lấy tấm vải trắng che thân thể anh ta mà nước mắt lưng tròng!
Xa xa những hàng dừa xanh, những căn nhà hiện lên lờ mờ của bến cảng tỉnh Songkhla!
Từ đây, chúng tôi biết mình đã sống lại, như sang một kiếp khác.
***
Nhiều năm đã qua.
Những người sống sót trên con tàu mỏng manh năm xưa không biết nay ra sao. Tại vùng Little Saigon, có lần trong một trong ngôi chợ VN rồi sau đó trong Home Depot , tôi được thấy lại một bóng hồng quen, đó là cô bạn gái của chàng Trung Uý Hải Quân đóng vai tài công trong chuyến tầu năm xưa. Nhớ lại 29 ngày đêm cùng chung một con tàu đầy sóng gió, khi gặp lại cô tôi có mở lời chào nhưng rồi cả hai lần đều cảm thấy cô nhìn đi chỗ khác, không còn nhớ hoặc không còn muốn nhớ.
Biết bao khổ nhục. Quên đi là phải. Gợi lại làm gì. Tôi biết vậy mà vẫn viết lại những trang nhật ký này để tưởng nhớ đến 138 người bạn đã cùng tôi 29 ngày đêm lênh đênh trên biển cả, những người bạn đã may mắn đến được bến bờ tự do, và những người bạn đã gởi nắm xương tàn dưới lòng đại dương.
Lê Minh
Nguồn: Hưng Việt Hai chữ TỰ DO thật là quá đắt! Có những người tự nguyện mất tự do đó ạ , như T có người bạn đi tìm tự do nơi xứ người , sau đó lấy vợ ,lại bị kiểm soát quyền tự do giao tiếp . Cái nì gọi là:
Con cá trong lờ đỏ lơ con mắt Con cá ngoài lờ ngúc ngoắc muốn vô"
đó T
Bởi dzị họ mới nói: đàn ông có 2 ngày vui nhất trên đời, ngày lấy dzợ và ngày ly dị |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Nhớ Về Trại Tỵ Nạn Galang | |
| |
| | | |
Trang 4 trong tổng số 4 trang | Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4 | |
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |