Thầy Tôi!
Không nề khó nhọc thân bền bỉ
Dẫu phải đêm ngày muôn chuyện nghĩ
Sớm vẫn phê bài đắp nghĩa nhân
Chiều luôn kiểm luật rèn tâm trí
Chằm thơ kẻ đọc ngất ngây lòng
Viết truyện người phô dào dạt ý
Dẫn dắt Đào Viên đến rạng ngời
Thầy tôi nức tiếng hằng niên kỷ
TB